Hoàng Phủ Nguyệt đang rúc trong lòng Lăng Tiêu ngạc nhiên vui mừng, ngẩng đầu hỏi.
- Đương nhiên, ta đã bao giờ lừa gạt các nàng chưa?
Hoàng Phủ Nguyệt bỗng cười xấu xa, hỏi:
- Nếu bọn tỷ muội cùng gả cho chàng, chẳng phải là chàng phải phân ra mấy phân thân mới được sao?
Câu trả lời của Lăng Tiêu khiến Hoàng Phủ Nguyệt lập tức "Ngu người" tại chỗ. Truyện Tiên Hiệp
- Chuyện đó có gì mà không được?
Ngón tay mềm mại trắng nõn của Hoàng Phủ Nguyệt không nhịn được dạo một vòng quanh hông Lăng Tiêu, sau đó lại vân vân vê vê, ngẩng đầu, vẻ mặt đau lòng nói:
- Đau không?
Lăng Tiêu không vận công chống cự tất nhiên sẽ có cảm giác đau, tuy nhiên lại cười lắc đầu:
- Không đau.
- Chàng nói bậy.
Hoàng Phủ Nguyệt bĩu môi:
- Nhất định rất đau, nếu không thì mắng thiếp hai câu được không? Nhưng mà lời chàng nói khiến người ta rất giận, người ta không nhịn được mà!
- Kỳ thực còn có một phương pháp!
Lăng Tiêu tiến tới bên tai Hoàng Phủ Nguyệt, không đợi hắn nói, Hoàng Phủ Nguyệt đã kêu lên:
- Thiếp không nghe, thiếp không nghe! Chàng đồ háo sắc, uổng công người ta còn cho chàng là chính nhân quân tử…
Xe ngựa sớm đã bị Lăng Tiêu hạ kết giới, nếu không lúc hai người liếc mắt đưa tình đã khiến cho đám đệ tử Thục Sơn choáng váng rồi, trong lòng họ, tông chủ từ trước tới giờ đều là một người thận trọng, người thanh niên thực lực mạnh mẽ!
… …
Sau một năm, lực lượng của Thục Sơn phái so với lúc vừa mới thành lập đã hùng mạnh hơn vô số lần!
Mà mạnh nhất phải kể đến " Vị khách" Lam Hi!
Mặc dù nói là làm khách, nhưng Lăng Tiêu cũng không muốn vị lão tổ Lam gia này phải chạy đi chạy lại, lại để cho một chí cường giả đại viên mãn trấn thủ Thục Sơn phái, ai muốn đánh nhau với Thục Sơn phái thì phải suy xét cho thật kỹ trước đã!
Lăng Tiêu giữ lại lão bà tổ Lam gia này biện pháp thực đơn giản, từ trong đầu lấy ra một quyển công pháp tu luyện trung cấp sao chép ra nửa bộ trên ném cho Lam Hi. Cũng không phải Lăng Tiêu keo kệt không chịu cho nàng ta toàn bộ, mà thật sự là nửa trên của bộ công pháp này không có mấy trăm mấy ngàn năm tu luyện, nàng ta tuyệt đối không thể hiều thông đạo lý trong đó!
Đương nhiên, đây là dưới tình huống để nàng tự lĩnh ngộ, nếu có Lăng Tiêu " Chỉ điểm" thì quá trình này tự nhiên là nhanh chóng hơn rất nhiều!
Cho nên, Lam Hi đương nhiên là cần phải thường xuyên giao lưu với Lăng Tiêu, và không ngại học hỏi kẻ dưới, nếu không vậy thì dù nàng là cường giả đại viên mãn cũng không thể hiểu được một số thứ!
Thánh Vực so với Tu Chân giới mà nói, thật sự là còn trẻ tuổi!
Cái gọi là Thần giới sau khi bị Lăng Tiêu nhìn thấu, cũng không còn thần bí nữa, thậm chí là không hề hướng tới! Đối hành động tự biên tự diễn của Huyền Thiên Lăng Tiêu từng nghĩ, xem ra năm đó chủ nhân của Huyền Thiên cũng chính là cường giả Tu Chân giới, nếu gặp phải cường giả Tiên giới… một cái tát đã đánh cho ngươi thần hình câu diệt!
Còn có cơ hội cho ngươi chạy!
Bởi vậy, tầm mắt Lăng Tiêu trở nên cao hơn rất nhiều, tự nhiên là lòng tin cũng đủ.
Thời gian này, Nam Châu lại xuất ra một thanh niên kinh tài tuyệt diễm! Người này, thực sự năm nay mới có hơn bảy mươi tuổi, hơn nữa từ trước tới nay, nửa điểm danh tiếng cũng không có.
Không giống nhiều người trẻ tuổi, tham gia qua vài lần đại hội Nam châu và thắng được vài lần, cũng sẽ có người nhớ kỹ hắn, ít nhất thì trong danh sách của các thế lực lớn tại Nam châu sẽ xuất hiện tên của họ.
Người thanh niên này giống như xuất hiện từ trong hư không, nghe nói mới bảy mươi tuổi đã đạt tới đại viên mãn trung cấp cảnh giới!
Việc này… đã không còn có thể dùng từ thiên tài để hình dung nữa, hoàn toàn là một tên biến thái, một yêu nghiệt!
Phàm là người hiều biết Lăng Tiêu, sau khi nghe nói tới người thanh niên này, chỉ có một ý niệm: Yêu nghiệt Lăng Tiêu kia, đã có đối thủ!
Mà thật sự là đang trên đà phát triển, người thanh niên này sở dĩ danh chấn Nam châu bởi vì trong một năm này, hắn khiêu chiến mười mấy thanh niên của Tư Đồ gia tộc!
Đến hậu kỳ đã không còn là người trẻ tuổi, thậm chí còn kinh động cao thủ chân chính trong một ít gia tộc! Trong đó có một gã trung cấp đại viên mãn chí cường giả, đánh nhau với người thanh niên này ba ngày ba đêm!
Không ngờ lại không thể phân thắng bại!
Cũng vì nguyên nhân như thế, người thanh niên này danh chấn toàn Nam châu Thánh Vực!
Có được cảnh giới trung cấp đại viên mãn không khó, cả một Nam châu khổng lồ không có một vạn cũng có tám ngàn! Nhưng hơn bảy mươi tuổi đã đạt tới thì… thật khiến cho người có chút… lạnh cả răng!
Sở dĩ nói hướng tới Lăng Tiêu khiêu chiến, là vì người thanh niên này, họ Diệp.
Đúng là Diệp gia vừa mới bị Thục Sơn phái giải trừ quan hệ hợp tác!
Vốn, sau khi quản sự cao cấp kia của Diệp gia về đến gia tộc liền bẩm báo ngọn nguồn chuyện này. Diệp gia gia chủ vừa nghe thấy cũng cảm giác có chút oan uổng, hơn nữa, cho rằng Thục Sơn phái, cho rằng Lăng Tiêu chuyện bé xé ra to. Lại nói chuyện này xảy ra trước khi Lam Hải gia nhập Thục Sơn phái, nếu mà là sau đó thì Diệp gia thà rằng chủ động hóa giải chuyện này, sao có khả năng đề xuất yêu cầu quá đáng đó chứ?
Cho nên, Diệp gia gia chủ muốn phái người tới bên Thục Sơn phái nói chuyện chút. Đan dược của Thục Sơn phái hiện giờ đã không chỉ thịnh vượng ở Nam Châu, mà đến cả Trung châu, Đông châu, Tây châu và thậm chí cả Bắc châu ở xa xôi cũng đều có người nghe tiếng mà tới Nam châu!
Thanh danh của Thục Sơn phái bằng tốc độ khoa trương không thể ngăn cả truyền ra khắp cả Thánh Vực!
Mà đúng lúc này, thiên tài Diệp gia đã ẩn thế mấy chục năm, Diệp Thiên… cuối cùng cũng đã xuất quan!
Người này từ nhỏ đã không giống đứa trẻ bình thường, đây là toàn bộ cơ mật của Diệp gia! Diệp gia thậm chí còn xuất ra toàn bộ tài lực gia tộc, vì một người Diệp Thiên mà phục vụ, vì hắn mà sưu tầm bảo vật và dược liệu nâng cao thực lực.
Có đôi khi thậm chí do chính Diệp Thiên nói cần loại dược liệu nào, sau đó Diệp gia bắt đầu đi khắp Nam châu tìm kiếm.
Công phu không phụ lòng người, Diệp Thiên sau khi sinh ra hơn bảy mươi năm, thực lực của hắn cuối cùng cũng vọt tới cảnh giới đại viên mãn!
Hơn nữa còn không phải là sơ cấp, mà là trung cấp! Nếu muốn từ trung cấp đại viên mãn đột phá lên cao cấp, đan dược linh tinh không còn trợ giúp được gì nhiều nữa.
Cho nên, Diệp Thiên quyết định xuất quan, sau đó bắt đầu vào đời lịch lãm! Lợi dụng cơ hội khiêu chiến các cường giả thanh niên của các gia tộc không ngừng tự củng cố thực lực của mình, đề cao lòng tin của bản thân!
Sau khi nghe nói tới Lăng Tiêu, thần tình Diệp Thiên khinh thường nói với Diệp gia gia chủ:
- Lăng Tiêu? Thực lực của hắn thế nào?
Gia chủ Diệp gia trầm ngâm một chút rồi nói:
- Căn cứ tình báo của chúng ta, người thanh niên này ít nhất cũng có thực lực sơ cấp đại viên mãn! Mà tuổi của hắn…
- Tuổi như thế nào?
Gương mặt cực kỳ trẻ của Diệp Thiên tràn đầy vẻ ngạo nghễ, hắn không phải cái loại kiêu ngạo ương ngạnh ăn chơi chác tang, hắn có được tiền vốn để kiêu ngạo?
Gia chủ Diệp gia nói:
- Tuổi rất trẻ, hơn nữa là hắn phi thăng từ Nhân giới lên. Thời điểm dưới Nhân giới cũng đã khiến cho mấy thế lực trên Thánh Vực chú ý tới. trong đó có trung cấp gia tộc Âu Dương thậm chí còn bị Lăng Tiêu hủy đi căn cơ dưới Nhân giới. Nhưng tới nay, Âu Dương gia cũng không thể giải quyết được Lăng Tiêu. Nam châu Phương gia chính là một gia tộc phụ thuộc của Tương gia, cũng là gia tộc nhỏ nhất. Mấy năm trước có tám trưởng lão rơi vào trận pháp của Lăng Tiêu, nghe nói sau đó ngay cả một tên trưởng lão cao cấp tu luyện giả cũng bị vây khốn. Hiện tại đan dược của Thục Sơn thanh danh lan xa, đều xuất từ tay người thanh niên này, cho nên, nói về bản chất… Thiên nhi, hắn là… một thiên tài không kém ngươi!
Bối phận gia chủ Diệp gia hơn xa Diệp Thiên, đổi lại là người ngoài hắn sẽ không kiên nhẫn giải thích như vậy.
Diệp Thiên thản nhiên cười gật đầu, nhưng sâu trong cặp mắt xinh đẹp kia lại ẩn dấu sự khinh thường nồng đậm!
Thiên tài giống Diệp Thiên ta? Ha ha ha ha! Diệp thiên cười lạnh. Chỉ bằng ngươi sao? Một kẻ tới từ Nhân giới nhỏ bé cũng dám so sánh với ta? Tuy nhiên vận khí cũng không đến nỗi tệ lắm!
Ta là ai! Diệp Thiên há mồm thản nhiên nói:
- Gia chủ, ta xem, chúng ta không cần phải đi giao hảo với Thục Sơn phái kia nữa, gia tộc chúng ta về sau phải trở thành đệ nhất gia tộc! Cái gì Tư Đồ gia, cái gì Tương gia Lam gia tất cả chỉ là một ít chướng ngại vật mà thôi, một cước có thể đá văng, không đáng xuy xét! Về phần cái Thục Sơn phái gì đó, Lăng Tiêu gì đó, ta sẽ đường đường chính chính đánh bại! Nếu có thể thu phục cho ta dùng, vậy thì hoàn hảo rồi, ta sẽ cho hắn thấy tiền đồ rực rỡ! Nếu không để ta dùng, vậy… giết đi!
Gia chủ Diệp gia mở miệng muốn nói cái gì, cuối cùng lại nhịn xuống, chỉ nói:
- Thiên nhi, bằng thực lực trước mắt của ngươi muốn làm điều này thì rất khó khăn. Phải biết rằng, tùy tiện một gia tộc đỉnh cấp ai không có mấy cường giả đại viên mãn trấn thủ? Cho dù là một ít trung cấp gia tộc cũng đều có chí cường giả đại viên mãn, nhất thống Nam châu… khó khăn dữ dội!
Diệp Thiên mỉm cười lắc đầu, nói:
- Gia chủ, người cứ yên lòng, ta không phải người bình thường, từ lúc ra đời tới giờ ta đã phóng đại bao giờ chưa?
Diệp gia gia chủ lắc đầu, rồi lại gật đầu nói:
- Quả thật chưa từng có!
Diệp Thiên cười rộ lên:
- Còn không phải sao? Từ nay về sau, tất cả đều nghe ta an bài đi… được chứ?
Diệp gia gia chủ thoải mái cười rộ lên, nói:
- Ngươi chưởng quản Diệp gia ta tất nhiên là yên tâm, thực tế cho dù ngươi không nói, ta cũng sẽ tìm cơ hội chuyển giao quyền lợi cho ngươi! Ta cũng có thể bế quan tu luyện rồi!
Trên mặt Diệp Thiên là ý cười thản nhiên, cũng không có biểu tình kích động, nhẹ giọng nói:
- Gia chủ yên tâm, ta tuyệt đối sẽ khiến cho Diệp gia bước lên đỉnh mà mọi người không ai tưởng tượng được!
Trong lòng Diệp thiên nghĩ: Chờ ta làm ra vài món bảo vật, cái gì chó má đại viên mãn, Lăng Tiêu gì đó… các ngươi… ta đều muốn dẫm nát dưới chân!
Tương lai trong Thánh Vực này, chỉ có một vương giả chân chính ! Đó… chính là Diệp Thiên ta !
Mấy tháng sau, Diệp Thiên khiêu chiến vô số cường giả thanh niên trong các gia tộc tại Nam châu, bắt đầu nổi danh Nam châu, đồng thời cũng nói, sớm muộn gì cũng muốn chiến một trận với Lăng Tiêu!
Mà đối với chuyện này, Thục Sơn phái không hề lo lắng, sau khi hủy bỏ hợp tác với Diệp gia, lập tức tiến tới một hồi gay cấn.
Diệp Thiên tuyên bố, Thục Sơn phái nếu còn khư khư cố chấp sẽ có hậu quả nghiêm trọng.
Lăng Tiêu đang giao lưu cùng với một vài đại sư về truyền tống trận, sau khi nghe được tin tức này chỉ thản nhiên cười, không tỏ thái độ.