Phái Nguyệt Quan vốn dĩ còn muốn đứng ngoài cuộc, thế nhưng lệnh Hào Long cũng đã được phát ra, lập tức gia nhập đội phái Di Âm, đối phó với cùng với đám người Gia Cát Khải.
Lúc này có thể nói là mấy nghìn người vây công (bao vây và tấn công) hai mươi mấy người!
Đám người Gia Cát Khôn dù có phách lối đến mức nào đi chăng nữa thì đối địch với nhiều người như này, trong lòng cũng có chút hoảng loạn.
Thế nhưng nói bây giờ rút lui thì tuyệt đối là không thể nào!
Nam Cung Chính nhìn về phía Gia Cát Khải nói: “Quản sự, tình hình bây giờ, chúng tôi yểm hộ anh, anh rút lui trước đi!”
“Quản sự, quân địch quá đông, e rằng mạng của tên đệ tử phái Di Âm kia cũng khó mà lấy được…” Nam Cung Chính nói thêm một câu.
Gia Cát Khải nhìn về phía Trương Thiên, gật đầu một cái.
Phái Di Âm bên này, cũng không rõ ai hô một tiếng: “Giết!”
Kết quả, tất cả mọi người bắt đầu xông lên, không ít người còn hô hào: “Vì chính nghĩa, chiến đấu!”
“Vì chính nghĩa, chiến đấu…” Tiếng hô hào to nhất chính là của phái Tịnh Nhất và phái Dương Nam.
Thật TMD chính nghĩa!
Trương Thiên đương nhiên cũng lên, mục tiêu của anh chính là Gia Cát Khải.
Nếu có thể bắt sống thì là tốt nhất, vẫn có thể ép hỏi anh ta bí mật của tổ chức Hừng Đông…
Keng keng!
Bùm!
Một hồi vang vọng, tuyên bố trận chiến chính thức bắt đầu.
Đám người Nam Cung Xuyên lập tức xông lên giết người, đi cùng với bọn họ, còn có mấy vị lão giả.
Bọn họ đều ở cảnh giới bạo phát, lại thêm hai vị cường giả cảnh giới cấp siêu thần.
Tổng cộng có tất cả bốn vị cường giả cấp siêu thần và một vị cường giả cảnh giới hư không Gia Cát Khôn. Về phần thuộc hạ của anh ta thì còn có bốn, năm vị cảnh giới cấp thần, khoảng mấy vị cảnh giới cấp bán thần và tám vị cảnh giới cấp hóa thần.
Đội hình này mạnh hơn bất kỳ môn phái nào!
Thậm chí so sánh với phái Càn Võ thì cũng không chênh lệch là mấy…
Chỉ năm vị cường giả trên cảnh giới cấp siêu thần thôi cũng đã khiến người khác theo không kịp!
Đại trưởng lão phái Càn Võ tập trung: “Có nhiều cường giả như vậy, chẳng trách luôn nói không sợ chúng ta…”
Tam trưởng lão: “Đúng vậy, e rằng trận chiến này sẽ vô cùng ác liệt!”
Lông mày cung chủ Sơ Âm nhíu chặt, là cô ta phát động trận chiến lần này, nhưng không ngờ đám cường giả phái Mộ Ảnh lại nằm ngoài dự liệu của cô ta.
Nhưng mũi tên đã bắn ra thì không thể quay đầu lại được, cho dù tình huống như này thì mình cũng phải xông lên!
Xát! Xát!
Mấy vị tông chủ của môn phái khác cũng xông lên.
Tông chủ của phái Quỷ Dạ và Lão Tứ cùng là cường giả cấp siêu thần, cộng thêm đại trưởng lão phái Càn Võ và cung chủ Sơ Âm, bọn họ…
Cũng được coi như là cường giả ranh giới cấp siêu thần.
Nhưng đám người của tổ chức Hừng Đông là truyền thừa Thái dương chi quang, cương lực cương khí của bọn họ khẳng định sẽ mạnh hơn vài phần so với nhóm cung chủ Sơ Âm.
Hơn nữa trong đám cường giả cấp thần và cấp bán thần có thêm ba người của phái Mộ Ảnh.
Cho dù phía bên này của Di Âm có mấy ngàn người, nhưng người có thể dùng đến e rằng cũng chỉ có người của tám môn phái lớn kia thôi.
Dù sao trong số mấy ngàn người ở đây, thực lực chưa đạt đến cảnh giới nhập thần căn bản không thể tham gia chiến đấu được, bởi những cường giả kia phát động cương lực, bọn họ không thể đến gần được.
Vùng sáng xuất hiện, tiếng nổ liên hoàn.
Người của hai bên sững lại.
Tông chủ của phái Quỷ Dạ và phái Lão Tứ, hai người bọn họ xuất ra toàn bộ sức mạnh, bởi bọn họ biết nếu không giết chết những ngườu này, trở về môn phái của mình có khả năng sẽ bị truy sát…
Nam Cũng Xuyên bị Vũ Cửu Đao giữ chân!
Bên phía cung chủ bên này cũng bị một ông lão dồn vào thế hạ phong!
Ngay cả phái Mộ Ảnh và Gia Cát Khải, vào lúc mọi người xuất thủ, lập tức biến mất tại chỗ trong nháy mắt, sau đó lại xuất hiện ở một chỗ khác.
Bọn họ vừa rồi mới thi triển thiểm ảnh!
Trương Thiên nhếch mép: “Muốn chạy sao?”
Bóng dáng Trương Thiên khẽ động, lao thẳng đến chỗ của Gia Cát Khải đánh tới.
Anh biết, nếu như mình ở lại đối phó với hai mươi người này, nhất định có thể nhanh chóng dẹp yên trận chiến, thế nhưng bắt Gia Cát Khải quan trọng hơn…
Tốc độ của thiểm ảnh cực nhanh, đây chính là chiêu thức của Thái dương chi quanh, Hắc Ảnh!
Cũng chính là chiêu thức của Dương Tiêu!
Tất nhiên chiêu này Dương Tiêu có thể truyền thừa lại cho Gia Cát Khải, chứng tỏ anh ta chính là tâm phúc của Dương Tiêu.
Xát! Xát!
Bóng hình Trương Thiên lao đến, lập tức có người nhảy ra ngăn cản.
Bang!
Một thanh kiếm nặng nề chém xuống, chặn ngang đường đi của Trương Thiên.
Trương Thiên nhìn một cái, là Nam Cung Xuyên…
Trương Thiên trở tay đỡ một kiếm này,anh cũng không dùng Thiên tinh kiếm quyết, dù sao cũng là kiếm quyết cấp địa, đối với Trương Thiên lúc này mà nói, thể lực tiêu hao vẫn rất lớn.
Nhưng đường kiếm thứ hai của Trương Thiên, thực lực xuất ra cũng tương đương với cảnh giới Hư không, Nam Cung Xuyên chật vật đỡ chiêu, không cản được đường đi của Trương Thiên.
Nam Cung Xuyên nhìn Trương Thiên còn muốn xông lên, ra lệnh: “Chặn Trương Thiên lại!”
Xát!
Vừa dứt lời, bên cạnh của Trương Thiên xuất hiện hai lưỡi dao sắc bén, người đến là Nam Cung Chính!
“Hừ, thực lực thấp kém!”
Trương Thiên vung một quyền về phía Nam Cung Chính, một quyền Độ long quyền đánh ra, đưa anh ta về nhà…
Linh lực gào thét như một con rồng điên cuồng, ‘vút vút’ gió thổi đến, linh lực xuất ra hóa thành đầu rồng.
Nam Cung Chính đối mặt với Độ long quyền, dù không nhìn thấy linh lực vô hình, nhưng có thể cảm nhận được sức mạnh kia uy áp đến nhường nào, cảm thấy không thể hít thở được, nhanh chóng lùi lại ngăn cản.
Trương Thiên không thèm để ý đến anh ta, vẫn tiếp tục hướng về phía trước đuổi theo!
Đột nhiên, lại có một thanh khảm đao lớn bổ đến…
Lần thứ ba bất đắc dĩ!
Trương Thiên chọn rút kiếm xuất kích, đánh tan ngăn chặn.
Nhưng, lần thứ tư bị ngăn cản, là một người phụ nữ đánh đến. À, không đúng, phải là một người phụ nữ bay đến.
Là cung chủ Sơ Âm bị vị lão giả kia đá bay qua đây.
Trương Thiên đảo cổ tay xoay kiếm, suýt chút nữa đã đâm đến, nhưng vẫn may thu kiếm kịp, sau đó đưa tay tiếp lấy eo thon của cung chủ Sơ Âm, đỡ được cô ta!
Vòng eo thon cũng khá nhỏ, Trương Thiên gắt gao ôm chặt.
Cung chủ được ôm vào lòng, đặt ở trước ngực như bị kinh hãi.
Cô ta quay đầu muốn vung kiếm ám sát, mới phát hiện hóa ra là Trương Thiên!
Cung chủ vội vàng nói: “Thả ra, ai bảo anh ôm tôi hả? Đừng có ngăn tôi giết lão tặc này!”
Trương Thiên ngây ngẩn cả người, thầm nghĩ: “Tôi ngăn cản cô?”
Còn bảo tôi đừng ôm?
Nếu không phải cô bị người ta đánh bay đến đây, tôi phải ôm cô chắc!
Đột nhiên, Trương Thiên bừng tỉnh, nhanh chóng quay đầu nhìn về phía không xa, phát hiện bóng dáng của Gia Cát Khải đã biến mất.
Trương Thiên không vui, nặng nề nói một câu: “Hỏng rồi! CMN!”
Cung chủ Sơ Âm nhíu mày, sắc mặt tối lại: “Bản cung nhất mực trợ giúp anh, anh dám mắng bản cung?”
Trương Thiên cười khổ: “Cung chủ, tôi không phải có ý đó.”
“Thế có ý gì?”
“Ý của tôi chính là như thế.”
“Ý là như thế nào!”
“Thì chính là không có ý gì cả!”
“Vậy ý của anh là…”
“…”
Trương Thiên muốn thổ huyết!
Quả nhiên, tất cả phụ nữ trong thiên hạ này đều giống nhau, ngay cả cung chủ lạnh lùng cũng không thoát được ‘mười vạn hỏi vì sao của phụ nữ’ sao?
Thôi bỏ đi, không nói lý với phụ nữ được.
Nhìn thấy Trương Thiên không trả lời, cung chủ còn nghiêm giọng nói: “Anh nói rõ ràng cho bản cung!”
Phụt!
Trương Thiên đột nhiên nói: “Không nói rõ được!”
“Không phải, là anh không muốn giải thích…A!”
Trương Thiên bất ngờ ôm chặt eo thon của cô ta, hai người càng áp sát vào nhau hơn.
Có thể cảm nhận được hình dạng đặc biệt của ngực cung chủ, hơn nữa còn rất ấm…
Trương Thiên ôm cô ta xoay người, thuận thế vung kiếm, đánh thẳng về phía cương lực đang phóng đến.
Cung chủ: “Anh muốn làm gì? Vẫn còn ôm chặt không chịu thả tôi ra?”
“Đây là tôi đang cứu cô!” Trương Thiên buông tay ra.
Cung chủ rũ áo quần, chỉnh lại tư trang: “Hừ, vô sỉ, bản cung cần anh cứu…”
Vừa dứt lời!
Bùm! Tiếng nổ tung của cương lực vang lên ngay phía sau lưng của cung chủ…
Cung chủ vội vàng xoay người, cô ta thấy một lão giả trong tay cầm một cây thương dài cười nói: “Ồ, hai người phụ nữ các cô vẫn chưa chết sao?”
Cung chủ lúc này mới bừng tỉnh, cẩn thận lẩm bẩm: “Anh ta thật sự đang bảo vệ mình…”
“Không cần phải cảm ơn!” Trương Thiên bỏ xuống một câu, cầm kiếm trong tay lao thẳng vào lão giả cầm thương.
Cung chủ đột nhiên nhận ra, nhưng rất nhanh lại vừa tức vừa trách giống như: “Ai nói muốn cảm ơn anh!”
Thế nhưng Trương Thiên đã mặc kệ cô ta, trực tiếp lao lên giết lão giả cầm thương kia.
Lão giả trường thương tự cho là đúng: “Hừ, một người phụ nữ muốn giết bá chủ trường thương (cây thương dài) này? Quá nực cười!”
Một kiếm của Trương Thiên đâm đến, cảm thấy cái thương dài này có cái quái gì mà bá chủ chứ, trực tiếp bộc phát thực lực hư không đồng thời vận dụng thiên tinh kiếm quyết xuất ra một kiếm này.
Một luồng sáng mạnh mẽ xé toạc không khí!