Mục lục
Vũ Động Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Lâm Động huynh!

Nhìn Lâm Động đi tới phía đó, ba người Mạc Lăng đều khẽ giật mình, chợt Mạc Lăng thấp giọng nói:

- Vương triều Thánh Quang này thực lực quá mạnh, nếu như chúng ta đối nghịch với bọn chúng chỉ e chúng ta sẽ bất lợi a!

Mặc dù trong lòng Mạc Lăng cũng rất phẫn nộ đám người Vương triều Thánh Quang này, nhưng hắn hiểu rõ, những người này thực lực quả thật rất mạnh, nếu như cùng bọn chúng xung đột, thua thiệt sẽ là bọn hắn.

- Mạc Lăng huynh, ngươi đã từng nói, ở Chiến trường Viễn Cổ, cúi mình tất nhiên là cần thiết, nhưng nếu như cúi người quá chỉ e sẽ gặp phiền toái không ngừng.

Lâm Động bình thản nói.

Nghe vậy, Mạc Lăng cười khổ một tiếng. Hắn cũng không phải là cúi mình, với thực lực của hắn, tự thân sẽ không thua kém bất cứ những cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành nào của Vương triều Thánh Quang, nhưng cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành của đối phương không phải chỉ có một người, hơn nữa quan trọng nhất là bọn chúng còn có một cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong. Ngày trước hắn chứng kiến kẻ đó ra tay, quả thật là mạnh mẽ vô cùng, cho dù là hắn cũng khó có thể chống lại kẻ đó.

Những cường giả Vương triều Thánh Quang này, đặt ở trong Vương triều Đại Viêm đều là những tồn tại cực hạn. Bọn hắn tu luyện công pháp, vũ kỹ, thậm chí nắm giữ Linh bảo đều rất cường hãn, sức chiến đấu của mỗi người đều vượt xa cường giả cùng cấp, chỉ từ điểm này liền có thể nhìn ra thực lực của Vương triều Thánh Quang nhất định mạnh hơn xa Vương triều Đại Viêm.

Cho nên, đối mặt với Vương triều Thánh Quang cường hãn, không phải là bọn hắn cúi mình, mà là căn bản không thể nào chống lại, chỉ có thể nén giận.

- Ngươi dám nói ta phế vật?

Thế nhưng, lúc Mạc Lăng cười khổ, Hạ Hoang ở trên tháp cao, trong khoảnh khắc ánh mắt cũng trầm xuống. Hắn gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Động, âm thanh bén nhọn:

- Xem ra những tên nhà quê các ngươi quả thật lớn gan, một tên phế vật Tạo Hóa Cảnh tiểu thành cũng dám khiêu khích Vương triều Thánh Quang ta? Cũng được, ta đang nhìn không vừa mắt các ngươi, lúc này liền trực tiếp giết toàn bộ các ngươi, treo trên tường thành, để xem về sau còn ai dám bất kính với Vương triều Thánh Quang.

- Bắt những tên phế vật của Vương triều Đại Viêm lại cho ta!

Theo tiếng quát âm lệ của Hạ Hoang vừa dứt, hơn mười cường giả sau lưng nhìn về phía đám người Lâm Động không chút hảo ý, nguyên lực hùng hậu ba động, chậm rãi khuếch tán ra, mà thân hình của bọn chúng cũng phóng tới, tạo thành thế bao vây, đem đám người Lâm Động phong tỏa.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt ba người Mạc Lăng đều biến đổi, chợt tiến lên một bước, ánh mắt chậm rãi nhìn một màn này.

- Grào!

Thế nhưng, lúc bên này sắp bộc phát nội chiến, thì bên ngoài thành thị vang lên tiếng gầm thét kinh thiên động địa, sau đó mặt đất chấn động. Yêu Triều đỏ thẫm phóng lên cao, cuối cùng giống như huyết sóng cuốn về phía thành thị, loại hình dáng vạn thú lao đến này khiến cho không ít người chân tay muốn nhũn ra!

Mà tiến công của Yêu Triều cũng khiến cho đám người Hạ Hoang biến sắc, hắn nhìn ra ngoài thành, sau đó âm trầm nhìn Lâm Động, nói:

- Chết tiệt, bây giờ ngươi tốt số, chỉ có điều đợi sau khi đẩy lùi được Yêu Triều, ta phải khiến các ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!

Thanh âm lành lạnh vừa dứt, ánh mắt Hạ Hoang lập tức chuyển về phía khác, quát mấy tiếng, sai khiến những cường giả ở khắp nơi chống đỡ Yêu Triều.

Ánh mắt Lâm Động lạnh lẽo nhìn thân ảnh Hạ Hoang, sát ý nồng đậm trong mắt tràn ra. Trong lòng hắn không hề có chút hảo cảm đối với đám người Vương triều Thánh Quang này, bọn người này quả thực khiến người khác chán ghét!

- Lâm Động huynh, chúng ta trước hết chống đỡ Yêu Triều, nếu như thật sự không được thì chúng ta sẽ sớm rời khỏi nơi này.

Mạc Lăng khẽ thở dài. Hiện nay bọn hắn xem như trở mặt với Hạ Hoang, chỉ e khó có thể tiếp tục lăn lộn tại nơi này. Đợi sau khi Yêu Triều chấm dứt, bọn họ cũng phải thừa cơ rời khỏi đây. Nói cách khác, một khi Vương triều Thánh Quang đã muốn ra tay với bọn họ, mấy người bọn họ chỉ e sẽ lành ít dữ nhiều.

Đối với những lời của Mạc Lăng, Lâm Động cũng từ chối cho ý kiến. Thực lực của Vương triều Thánh Quang quả thật rất mạnh, một gã Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong, bảy tên Tạo Hóa Cảnh đại thành, những người còn lại toàn bộ đều đạt đến Tạo Hóa Cảnh tiểu thành, đội hình như thế quá cường hãn. Nhưng đối với hắn mà nói cũng không phải là đối thủ không thể địch lại, nếu như Vương triều Thánh Quang thật sự không thức thời, vậy thì hắn cũng không ngại chính thức chém giết một trận.

Nghĩ đến đây, trong mắt Lâm Động xẹt qua một tia hung quang. Tính của hắn vốn là người không phạm ta thì ta không phạm người, nhưng nếu như Hạ Hoang đã chủ động tìm đến, vậy cũng không thể trách hắn lòng dạ độc ác.

- Yêu Triều đến, chú ý!

Lúc trong mắt Lâm Động chớp động hung quang, âm thanh của Mạc Lăng cũng vang lên bên tai. Hắn quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy Yêu Triều khổng lồ đã xông đến dưới tường thành.

Ầm ầm!

Lúc những Yêu thú này xông đến, trên tường thành cũng lập tức bộc vô số đạo nguyên lực hùng hậu tấn công, trực tiếp đem những Yêu thú phía trước mạnh mẽ nện thành thịt nát.

Chỉ có điều dưới thế công hung mãnh, Yêu Triều giống như vô cùng vô tận vợt tới, gần như chỉ trong chớp mắt, tất cả Yêu thú đã đụng vào tường thành, phát ra âm thanh ầm ầm, giống như đang đụng vào trái tim mọi người vậy, khiến cho hô hấp của mọi người liền trở nên trì trệ.

- Grào!

Tất cả Yêu thú đỏ thẫm, lấy thực lực kinh người bật lên, bắn lên trên tường thành, cuối cùng mở rộng cái miệng lớn đầy răng nanh dữ tợn cắn xé người trên tường thành. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Trên tường thành, một vài Yêu thú xông lên, tuy rằng trong chớp mắt liền bị công kích nện đến mức huyết nhục mơ hồ, thế nhưng mùi vị huyết tinh lan tràn ngược lại càng kích thích những Yêu thú bên dưới, khiến cho hung uy của bọn chúng càng lớn hơn.

Tại vị trí của đám người Lâm Động, trên tường thành cũng có Yêu thú xông lên, chỉ có điều đều bị bọn hắn nhanh chóng trảm sát. Thế nhưng loại thế công không ngừng nghỉ này cũng khiến bọn hắn chau mày.

Ầm!

Lâm Động một chưởng bắt lấy một con Yêu thú, lực đạo tại lòng bàn tay phát ra, trực tiếp bóp nát đầu con Yêu thú. Mà lúc hắn chuẩn bị tiện tay ném bỏ thì đột nhiên cảm nhận được một cỗ lực lượng ba động, lòng bàn tay khẽ hút một cái, một vật màu đỏ tươi từ trong đầu của con Yêu thú bắn ra.

Lâm Động bắt lấy vật màu đỏ tươi này, ánh mắt vừa nhìn liền phát hiện đây là một loại giống như Yêu tinh hạch, chỉ có điều trong Yêu tinh hạch lại lưu chuyển một tia năng lượng màu đỏ.

- Niết Bàn Khí!

Cảm nhận được tia năng lượng màu đỏ, ánh mắt Lâm Động không khỏi xẹt qua một tia kinh dị. Khó trách thân thể Yêu thú nơi này lại cứng rắn như vậy, thì ra là bởi vì hấp thu Niết Bàn Khí mà càng trở nên mạnh hơn!

Lâm Động nắm một viên Yêu tinh hạch, lòng bàn tay xoay tròn, lực lượng thôn phệ phát ra, trực tiếp đem Niết Bàn Khí ẩn chứa bên trong thôn phệ. Mà viên Yêu tinh hạch cũng hóa thành bột phấn rơi vãi xuống. Chỉ có điều khiến Lâm Động hơi có chút tiếc nuối đó là Niết Bàn Khí ẩn chứa trong những viên Yêu tinh hạch này cũng không nhiều, gần như chỉ là một tia mong manh. Nhưng nếu như cùng lúc thôn phệ hàng trăm ngàn viên Yêu tinh hạch, chỉ e hiệu quả sẽ trở nên rất tốt.

- Những Yêu thú này vẫn còn chỗ tốt!

Nếm thử chỗ tốt của Yêu tinh hạch, Lâm Động lại lần nữa ngẩng đầu nhìn về phía Yêu Triều đỏ thẫm, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ nóng rực, giống như tất cả những Yêu thú hung hãn này phảng phất hóa thành những viên Niết Bàn Đan tròn trịa đang lăn qua lăn lại vậy. Nếu như hắn có thể đem Yêu tinh hạch của toàn bộ Yêu thú nơi này thôn phệ, chỉ e ít nhất cũng có thể ngưng luyện ra hơn một ngàn viên Niết Bàn Đan!

Đây chính là một con số tương đối khổng lồ a!

Phải biết rằng, Niết Bàn Đan trong túi Lâm Động lúc này cũng không quá ngàn viên, nếu như đem những Yêu thú này thôn phệ, vậy bản thân hắn sẽ có được gấp đôi so với việc khổ cực tu luyện chắt lọc được, quả thực là một đường tắt.

- Quả là đồ tốt!

Nghĩ đến đây, Lâm Động điểm chân một cái lên tường thành, thân hình dưới ánh mắt kinh ngạc của đám người Mạc Lăng lướt xuống tường thành, sau đó một vòng liệt nhật từ trong cơ thể bạo phát ra. Mỗi lần quyền chưởng vũ động đều bộc phát ra nguyên lực ba động kinh người.

Tất cả Yêu thú màu đỏ tại phạm vi một trượng quanh người hắn đều bị quyền phong sắc bén mạnh mẽ đập nát, từng viên Yêu tinh hạch văng ra, cuối cùng đều bị thu vào trong tay áo Lâm Động, trong khoảnh khắc liền tiến hành thôn phệ luyện hóa, hóa thành những tia Niết Bàn Khí, xuyên thẳng qua tứ chi bách hài của Lâm Động, khiến cho nguyên lực trong cơ thể hắn càng trở nên ngưng thật và cường hãn hơn.

Dưới loại chiến đấu tu luyện này, hiệu suất quả thật khiến người khác phải tặc lưỡi!

Mọi người trên tường thành nhìn thấy cảnh tượng như vậy, không ít người sắc mặt chợt đổi. Bọn hắn không phải lần đầu tiên trảm sát Yêu thú, hiển nhiên cũng biết rõ những Yêu tinh hạch bên trong Yêu thú có tồn tại Niết Bàn Khí. Nhưng bọn hắn lại không dám trực tiếp xông vào đám Yêu thú giống như Lâm Động.

Dù sao thì bọn hắn cũng không có Thôn Phệ Tổ Phù, không có khả năng dùng loại tốc độ trong khoảnh khắc luyện hóa Yêu tinh hạch trở thành Niết Bàn Khí để bổ sung tiêu hao của bản thân. Mà ở trong Yêu Triều, một khi bất lực liền sẽ bị Yêu Triều bao phủ, sau đó bị vây đánh đến một chút manh giáp cũng không còn. Cho nên, đối với hành vi lớn mật của Lâm Động, bọn hắn cũng chỉ có thể thèm thuồng đứng nhìn.

Tại trên tháp cao, Hạ Hoang nhìn thấy Lâm Động đại triển thần uy, lãnh ý trong mắt càng thêm tuôn trào, hắn thấp giọng lẩm bẩm:

- Tiểu tử, ngươi đem sức lực để săn Yêu tinh hạch à? Đợi đến khi Yêu Triều kết thúc, ta sẽ cho ngươi hiểu, những vất vả khổ cực ngươi làm cuối cùng đều là làm cho ta mà thôi! Tại Điểm tập trung này, Vương triều Thánh Quang ta mới là chúa tể, các ngươi, bất quá chỉ là những đan nô để tinh luyện Niết Bàn Đan cho chúng ta mà thôi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK