Khi Lâm Động nói, Cổ Mộng Kỳ vô cùng kinh ngạc, sau đó lông mày nhíu lại:
- Một khi rời khỏi Võ Hội Đảo thì Tà Cốt lão nhân sẽ ra tay với ngươi đấy!
Tuy trước đó Lâm Động đã chiến thắng Thân Đồ Tuyệt, mọi người cũng hiểu thực lực của hắn, nhưng dù gì Tà Cốt lão nhân đâu phải loại mà đám thanh niên trẻ tuổi như Thân Đồ Tuyệt có thể sánh bằng.
- Cứ ở mãi đây cũng không phải cách hay, về phần Tà Cốt lão nhân, ta sẽ nghĩ cách đối phó!
Lâm Động cười cười.
Sau khi bàn bạc với Tổ Thạch, hắn đã bớt e dè với Tà Cốt lão nhân hơn một chút, hơn nữa hắn cũng biết, muốn thuận lợi rời khỏi Võ Hội Đảo thì không thể tránh khỏi Tà Cốt lão nhân.
Cổ Mộng Kỳ nhăn mày, nhìn Lâm Động chăm chăm, nàng không thể hiểu nổi Lâm Động lấy đâu ra sự tự tin đến mức cảm thấy mình đối phó với cường giả như Tà Cốt lão nhân!
Lâm Động cũng chỉ cười nhìn lại nàng. Một lúc sau Cổ Mộng Kỳ cũng bất lực nhìn sang chỗ khác:
- Nếu ngươi đã quyết định thì ta cũng không miễn cưỡng nữa. Nhưng nếu sự việc sau này ngươi không thể khống chế được thì có thể quay lại Võ Hội Đảo bất cứ lúc nào, Cổ gia ta sẽ bảo vệ ngươi!
- Đa tạ!
Lâm Động chân thành nói, tuy ban đầu hắn và Cổ gia chỉ là quan hệ hợp tác, nhưng sự bảo vệ của Cổ gia cũng khiến hắn có thiện cảm.
- Ngoài ra, nếu ngươi muốn có một vài tấm hải đồ của những Hải vực chưa biết thì có thể đến Thiên Thương Vực. Đó là đại vực phồn hoa nhất Hải vực Thiên Phong và mấy Hải vực quanh đây. Mỗi nửa năm lại có Đấu giá hội Thiên Thương rất lớn. Ở đó chắc ngươi sẽ có được thứ mình cần.
Cổ Mộng Kỳ nói.
- Thiên Thương Vực? Đấu giá hội Thiên Thương…
Lâm Động hơi khựng người rồi ánh mắt lộ vẻ vui mừng. Việc hắn cần làm nhất bây giờ là tìm được hải đồ của những Hải vực chưa biết. Mà thứ hải đồ đó cũng chỉ xuất hiện ở những Đấu giá hội quy mô lớn như thế…
- Còn một tháng nữa là đến Đấu giá hội Thiên Thương. Còn đường đi, ta sẽ đánh dấu trên bản đồ Loạn Ma Hải cho ngươi!
Cổ Mộng Kỳ nói.
- Đa tạ!
Lâm Động cảm kích nói.
- Ta cũng chỉ là đầu tư thôi. Ta thấy sớm muộn gì ngươi cũng trở thành cường giả uy danh hiển hách Loạn Ma Hải. Giờ giúp đỡ ngươi chỉ là muốn sau này lôi kéo chút quan hệ mà thôi!
Cổ Mộng Kỳ cười nói.
Lâm Động cũng cười, sau đó gật đầu nói:
- Mộng Kỳ cô nương yên tâm, sau này nếu mọi người cần gì, chỉ cần làm được là Lâm Động ta nhất định sẽ dốc hết sức!
Cổ Mộng Kỳ khẽ cười, sau đó ngẩng đầu lên nhìn gương mặt trẻ tuổi kia, khẽ nói:
- Bảo trọng!
- Được!
Lâm Động gật đầu cười, sau đó nhìn về hướng khác của Võ Hội Đảo, ánh mắt dần hiện hàn ý.
- Lão quỷ, ngươi muốn cái mạng ta, vậy phải xem ngươi có tư cách không!
o0o
Ngày hôm sau, khi ánh nắng chiếu qua tầng mây dày đặc, một đạo quang ảnh bay ra từ Cổ gia rồi nhanh chóng tăng tốc nhanh nhất bay ra khỏi Võ Hội Đảo.
Chỗ Cổ gia, Cổ Thạc ngẩng đầu lên nhìn thân ảnh bay xa, khẽ vuốt chòm râu, mãi lâu sau mới thở dài:
- Lâm Động tiểu bằng hữu, ngươi quá nông nổi rồi!
- Từ trước tới giờ hắn luôn cẩn thận trong hành động, giờ hắn làm như vậy chắc có suy nghĩ riêng của mình.
Phía sau, Cổ Mộng Kỳ khẽ nói.
- Tà Cốt lão nhân là cường giả Bán Bộ Tử Huyền… Lâm Động dù có nhiều thủ đoạn đi nữa, lẽ nào có thể sánh được với lão ta sao?
Cổ Thạc lắc đầu.
Cổ Mộng Kỳ trầm mặc, một lát sau ngẩng đầu lên lẩm bẩm:
- Chuyện này… chẳng ai biết được!
o0o
- Ha ha, cuối cùng cũng không nhịn được nữa rồi!
Cùng với lúc Lâm Động động thân, trong đình viện của Ngụy gia, Tà Cốt lão nhân đang nói chuyện với một Trưởng lão của Ngụy gia bỗng ngẩng đầu lên, nhìn về hướng Lâm Động bay đi, cười lạnh lẽo.
- Sư phụ, tên tiểu tử đó muốn trốn sao?
Phía sau Tà Cốt lão nhân, Thần La cũng cười nhạt, hỏi.
- Ừm!
Tà Cốt lão nhân gật đầu, sau đó chống bạch cốt trượng đứng dậy:
- Ngươi cứ ở đây, lão phu đi giải quyết hắn trước!
- Ha ha, vậy bọn ta ở đây chờ tin vui!
Trưởng lão của Ngụy gia cười nói. Lâm Động khiến Ngụy gia mất mặt không ít, nay thấy hắn gặp nạn đương nhiên sẽ vui vẻ xem kịch hay.
- Một tên tiểu bối mà thôi!
Tà Cốt lão nhân tùy ý nói, sau đó cũng không muốn nói thêm gì, tay vung lên, thân hình biến thành tia sáng màu xám bay về chân trời, đuổi theo Lâm Động với tốc độ kinh người.
Thần La và Ngụy Chân nhìn thân ảnh dần xa của Tà Cốt lão nhân, không kìm được nhìn nhau cười đầy hứng thú. Nếu Lâm Động định rụt cổ cả đời ở Võ Hội Đảo thì còn có phiền phức, nhưng giờ hắn đã chủ động rời đi, hành động này theo bọn chúng không khác gì tự chui đầu vào chỗ chết.
o0o
Vút!
Trên mặt biển mênh mông, một đạo quang ảnh bay qua với tốc độ kinh người, khiến không chỉ không khí như bị rách toạc mà mặt biển phía dưới cũng lõm xuống.
Quang ảnh đó đương nhiên là Lâm Động vừa bay ra khỏi Võ Hội Đảo. Đôi cánh Thanh Long của hắn đã hiện ra, cũng đẩy tốc độ lên mức cao nhất.
Cơn gió biển đem theo vị mặn thổi tới khiến y phục Lâm Động bay phần phật, hắn ngẩng đầu lên nhìn mặt biển vô tận, hít sâu một hơi, hỏi thầm trong lòng:
- Chuẩn bị xong chưa?
Tổ Thạch đáp hờ hững, nhưng dường như vẫn có chút phấn khích.
- Tổ Thạch, ngươi có tên không?
Đột nhiên Lâm Động hỏi. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Tên?
Rõ ràng Tổ Thạch bị câu hỏi bất ngờ này của Lâm Động làm cho ngạc nhiên, mãi lúc sau mới nói:
- Trước đây chủ nhân gọi ta là Nham!
- Nham…
Lâm Động khẽ nhắc lại, sau đó gật gù, nhìn về phía sau, trong lòng bỗng tràn dâng hào khí, Bán Bộ Tử Huyền thì sao? Hôm nay chỉ cần lão quỷ đó dám đuổi theo thì hắn sẽ khiến lão phải trả giá!
- Hướng Tây Bắc có một hòn đảo hoang, đến đó đi! Chúng ta đã cách xa Võ Hội Đảo rồi!
Nham lên tiếng nhắc nhở.
- Ừm!
Lâm Động gật đầu, Thanh Long dực đập mạnh, sau đó tiếng long ngâm vọng ra, thanh quang bùng phát toàn thân, nhất thời hắn biến thành một đạo thanh quang xuyên qua không khí bay về hướng Tây Bắc.
o0o
Hơn mười phút sau, trên mặt biển phía xa, xuất hiện trong tầm mắt của Lâm Động một hòn đảo không hề có dấu hiệu của con người.
Lâm Động quét mắt nhìn hòn đảo đó, đáp xuống trên một đỉnh núi, sau đó ngồi xuống hít sâu một hơi, ánh mắt như tóe lửa. Hắn lật bàn tay một cái, Phần Thiên Đỉnh hiện ra, ánh hồng quang bùng phát.
- Tà Cốt lão quỷ… mạng của Lâm Động ta ngay cả ba gã Chưởng môn của Nguyên Môn cũng không lấy đi được. Bán Bộ Tử Huyền ngươi thì càng không có tư cách! Ngươi đã muốn đấu thì Lâm Động ta sẽ theo ngươi đến cùng!
Lâm Động ngẩng đầu lên nhìn về bầu trời phía xa, ánh mắt lóe lên sự hung hăng.
Hắn chờ đợi thêm chục phút nữa, từ phía xa có tiếng xé gió. Hắn ngẩng đầu lên thì một tia sáng xám hiện ra trong tầm mắt, cuối cùng xuất hiện trên bầu trời của hòn đảo. Ánh sán tan đi, Tà Cốt lão nhân tay cầm bạch cốt trượng hiện ra.
Tà Cốt lão nhân đứng trên không trung, nhìn Lâm Động với ánh mắt chế giễu, sau đó đảo mắt nhìn quanh, nói:
- Ngươi chọn nơi chôn thân cũng tốt đấy!
Lâm Động lại hít vào một hơi sâu, ánh lửa trong mắt bùng lên, nhếch mép cười:
- Tà Cốt lão nhân, ta chọn chỗ này cho ngươi!
Vừa dứt lời, Phần Thiên Đỉnh trong tay Lâm Động phình to biến thành chiếc cự đỉnh to hàng trăm trượng trên bầu trời, tỏa ra từng đợt năng lượng đáng sợ!