Mấy người Ứng Tiếu Tiếu nhíu mày nhìn người mới đến đó, hiển nhiên bọn họ không ngờ đệ tử Kiếm Tông cũng được truyền tống đến đây. Hơn nữa dường bọn chúng cũng có cách ứng phó với biển Ma Nghị, đồng thời cũng cảm ứng được động tĩnh ở bên này…
Lâm Động quét mắt qua đám đệ tử Kiếm Tông, rồi hắn phát hiện trong số các đệ tử này, ngoài Tiết Lăng đạt đến Cửu Nguyên Niết Bàn đỉnh phong, hình như còn một đệ tử nữa cũng là Cửu Nguyên Niết Bàn. Thực lực này không tệ nhưng so ra vẫn hơi yếu hơn Đạo Tông một chút.
Nhưng mà nếu hai bên thật sự liều mạng với nhau thì chắc chắn cả hai đều sẽ bị tổn thất, mà đó lại là kết quả cả hai bên đều không muốn.
Lâm Động quay sang nhìn Ứng Tiếu Tiếu. Ứng Tiếu Tiếu thoáng trầm ngâm nhưng dường như nàng không muốn xung đột với Kiếm Tông ở đây. Dù sao quan hệ giữa Đạo Tông và Nguyên Môn đã không tốt, nếu lại gây chiến với Tông phái siêu cấp khác nữa thì rất nguy hiểm.
Trên không trung, Tiết Lăng cười nhìn mấy người Lâm Động và Ứng Tiếu Tiếu trầm ngâm. Đương nhiên hắn biết thực lực của Đạo Tông hơn một chút, nhưng hắn cũng biết rõ nỗi lo của Ứng Tiếu Tiếu, vì thế lời nói mới không kiêng dè như vậy.
- Để bọn chúng lấy Sinh Huyền Cốt Châu trước đi!
Khi Lâm Động và Ứng Tiếu Tiếu đang trầm ngâm thì Ứng Hoan Hoan bỗng tiến lại chỗ Lâm Động nói với giọng chỉ hai người nghe thấy.
Nghe thế Lâm Động hơi sững người nhìn nàng. Trong đôi mắt sáng trong của nàng thiếu nữ lúc này lấp lánh sự giảo hoạt như tiểu hồ ly.
Tuy không hiểu tại sao Ứng Hoan Hoan lại nói vậy, nhưng sau khi do dự một chút vẫn gật đầu. Vì Ứng Hoan Hoan là Luân Hồi Giả, hắn biết Ứng Hoan Hoan có lẽ có cảm ứng nhạy bén hơn bọn họ.
- Có bốn viên Sinh Huyền Cốt Châu, chúng ta mỗi bên hai viên!
Lâm Động ngẩng lên nhìn Tiết Lăng nói.
Nghe Lâm Động nói thế, mấy người Ứng Tiếu Tiếu sững người, nhìn nhau nhưng cũng không lên tiếng phản đối.
- Ha ha, vẫn là Lâm Động huynh dễ nói chuyện. Ân tình này đệ tử Kiếm Tông chúng ta ghi nhận!
Tiết Lăng cũng thoáng kinh ngạc về sự quả đoán của Lâm Động, ánh mắt đầy vẻ mừng rỡ, rồi không chút khách khí giơ bàn tay ra. Ngay sau đó kiếm khí mạnh mẽ bùng phát biến thành một đạo quang chưởng tóm về phía hai các xác khô có ngưng tụ quầng sáng trắng.
Khi Tiết Lăng động thủ, môi Lâm Động khẽ động, giọng nói rất nhỏ truyền tới tai các đệ tử Đạo Tông:
- Tất cả cẩn thận!
Nghe thế tất cả đệ tử tim đều khẽ rung lên, nguyên lực trong cơ thể không hẹn mà cùng vận chuyển, bề mặt có kim quang bao trùm, hiển nhiên đã dùng đến Niết Bàn Kim Thân.
Vút!
Quang chưởng mang kiếm khí mạnh mẽ nhanh như chớp lao vào lòng đất. Thế nhưng khi quang chưởng sắp tóm được hai cái xác thì một thứ năng lượng kỳ lạ phát ra từ hai các xác.
Khi thứ năng lượng ấy tỏa ra, đồng tử Lâm Động co rút lại, nhất thời hắn kinh ngạc nhìn thấy bốn cái xác lại mở trừng mắt ra.
Trong đôi mắt thụt hẳn vào trong, rất nhiều hắc khí tràn ra, không có chút tình cảm nào, chỉ có dục vọng cuồng sát thuần túy.
Phụt!
Dường như bốn các xác khô chớp mắt ngẩng đầu lên, bàn tay khô quắt vung lên, bốn đạo hắc quang bắn ra đánh tan quang chưởng, kình phong còn dư nhanh như chớp tấn công các đệ tử Kiếm Tông.
Biến cố bất ngờ này khiến sắc mặt đám đệ tử Kiếm Tông biến sắc, nhưng may mà Tiết Lăng cũng phản ứng nhanh, làn sóng hắc quang lan tới, hắn cũng nhanh chóng dùng nguyên lực thi triển công kích.
- Thanh Nguyên Kiếm Chỉ!
Mấy trăm đạo kiếm khí mạnh mẽ gần như bắn ra cùng một lúc, rồi đâm thẳng vào làn sóng đen kia. Tiếng nổ trầm đục vang lên liên tiếp không ngừng trên bầu trời.
Làn sóng đen đó có sức mạnh vô cùng đáng sợ, tuy đám đệ tử Kiếm Tông đông người có thể tiếp được chiêu, nhưng cũng có một số đệ tử mặt mày tái nhợt, hộc máu tươi, rõ ràng thọ thương không nhẹ.
- Quả nhiên là có cổ quái!
Sắc mặt đám đệ tử Đạo Tông đều kinh ngạc nhìn cảnh tượng đó, rồi trong lòng đều thấy mau mắn, nếu không phải bọn chúng ra tay trước thì có lẽ kẻ bị vây khốn chính là bọn họ rồi.
- Là Ma thi…
Ứng Tiếu Tiếu với vẻ mặt chấn kinh nhìn bốn cái xác khô mở trừng trừng hai con mắt đỏ lòm, hít sâu vào một hơi rồi lẩm bẩm.
- Ma thi?
Lâm Động khựng người.
- Trong không gian này có không ít cường giả mất mạng thời Viễn Cổ, thi thể của bọn họ sau khi chết bị ma khí trong Dị Ma Vực xâm thực, bị biến thành Ma thi vô cùng ma quái này. Thực lực của Ma thi tuy không bằng lúc còn sống nhưng chúng vẫn có lực chiến đấu rất mạnh. Bốn cái xác này có lẽ không hề thua kém Tiểu Lôi Vương Lôi Thiên. Hơn nữa bọn chúng không hề sợ chết, một khi bắt đầu tàn sát thì không bao giờ dừng lại!
- Mạnh hơn cả Lôi Thiên sao?
Đồng tử Lâm Động hơi co lại, rồi nhanh trí hô:
- Đi thôi, không cần Sinh Huyền Cốt Châu nữa!
Tuy Sinh Huyền Cốt Châu là bảo bối hiếm có, nhưng cũng phải giữ cái mạng để hưởng thụ chứ? Đối mặt với bốn cái xác khô gần sánh ngang với cường giả Sinh Huyền Cảnh, dù có số lượng đông miễn cưỡng chống cự được nhưng chắc chắn cũng tử thương nặng nề, cái giá đó bọn họ không thể trả được.
- Đi thôi!
Ứng Tiếu Tiếu và Vương Diêm cũng nghiến răng, cố gắng kiềm chế ý niệm trong đầu rồi phẩy tay, tất cả đệ tử Đạo Tông cùng bay đi. Khi đệ tử Đạo Tông bay qua lại có tiếng đàn vang lên chống lại bọn Ma Nghị.
- Tiết sư huynh, người của Đạo Tông bỏ đi rồi!
Đệ tử Kiếm Tông thấy người của Đạo Tông chạy thì đều sững người, rồi cùng nhìn về Tiết Lăng.
- Chúng ta cũng đi thôi, bốn cái Ma thi này, chúng ta không đối phó được đâu. Đáng chết, sao lại xui xẻo thế chứ? Vừa vào Dị Ma Vực đã gặp phải cái thứ này!
Tiết Lăng thấy vậy nghiến răng rồi cũng quyết đoán dẫn tất cả rút lui.
Sau khi tất cả cùng rút lui, bốn cỗ Ma thi dưới lòng đất bỗng như thức tỉnh, thân hình khẽ động lập tức hiện lên trên mặt đất, đôi mắt đỏ ngầu nhìn về hai hướng, rồi hai cỗ Ma thi đuổi theo hướng đám người Kiếm Tông, hai cỗ còn lại đuổi theo đám người Đạo Tông. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
o0o
Trên hoang nguyên hắc ám, một vùng ánh sáng bay qua, một số người thỉnh thoảng lại nhìn về phía sau.
- Nguy rồi, chúng ta bị chúng theo đuôi!
Vương Diêm nhìn về phía sau, ánh mắt bỗng ngưng tụ, sắc mặt hơi thay đổi.
- Có hai cỗ Ma thi đuổi theo!
Sắc mặt Ứng Tiếu Tiếu cũng trở nên nặng nề.
- Hai cỗ sao?
Lâm Động mím môi, mấy cái cỗ Ma thi này sánh ngang với cường giả như Lôi Thiên, hơn nữa lại không có cảm giác đau đớn, cũng không biết sợ hãi, khi đã động thủ thì không chết không thôi, vô cùng khó đối phó.
- Làm sao đây? Bọn chúng nhằm chắc chúng ta rồi, hiển nhiên lát nữa bọn chúng sẽ đuổi kịp!
Ứng Hoan Hoan cũng cau mày, nói.
Lâm Động nhíu mày, một lúc sau bỗng nói:
- Tiếu Tiếu sư tỷ, nếu tỷ và Vương Diêm lên thủ, cộng với các sư huynh đệ tương trợ có giải quyết được một cỗ Ma thi không?
Ứng Tiếu Tiếu nghe vậy nhìn Vương Diêm một cái rồi gật đầu:
- Một cỗ thì có lẽ được. Nhưng bọn chúng có hai cỗ!
- Cỗ còn lại đệ dụ đi chỗ khác đối phó!
Lâm Động nghiến răng.
- Một mình đệ?
Mấy người Ứng Tiếu Tiếu giật mình. Tuy lực chiến đấu của Lâm Động rất mạnh, nhưng Ma thi, ngay mấy kẻ như Lôi Thiên cũng khó lòng đối phó. Tuy trong thành Dị Ma Lâm Động khiến Lôi Thiên chịu thua thiệt nhưng đó cũng chỉ là cá cược, Ma thi đâu phải loại bận tâm đến thể diện…
Lâm Động gật đầu, hắn rất nhiều thủ đoạn không tiện thi triển trước mặt đám đệ tử Đạo Tông, nếu một mình thì không phải để ý nhiều.
Ứng Tiếu Tiếu và Vương Diêm trầm mặc, rõ ràng không yên tâm để một mình Lâm Động dụ một cỗ Ma thi đi.
- Ta đi theo ngươi!
Trong khi Ứng Tiếu Tiếu trầm mặc thì Ứng Hoan Hoan bỗng lên tiếng.
- Lần này ta mang theo Thiên Hoàng Cầm, bọn Ma quái đó tuy thực lực mạnh nhưng sức kháng cự của sóng âm cũng không nhỏ. Ta có thể giúp ngươi áp chế nó!
Nàng nhìn Lâm Động, nói.
- Hoan Hoan nói cũng đúng. Sóng âm của nó có hiệu quả áp chế Ma quái không nhỏ!
Ứng Tiếu Tiếu nghe thế thì gật đầu tán đồng.
- Như thế cũng được!
Lâm Động hơi chần chừ rồi cũng gật đầu. Hắn có rất nhiều thủ đoạn, Ứng Hoan Hoan đã biết từ lâu, giữa hai người cũng coi như khá hiểu nhau. Hơn nữa xem tình hình hiện giờ nếu hắn không đồng ý thì có lẽ bà tiểu cô nãi nãi này sẽ không để yên cho hắn.
- Đi thôi!
Quyết định xong, đội ngũ của bọn họ cũng dừng lại rồi quay về phía sau nhìn hai đạo hắc quang đem theo sát ý nồng nặc bay tới.