Khi Lâm Động nói ra lời này, hiển nhiên trong lòng cũng thấy chút chấn động và kinh hãi. Trước nay hắn là người cẩn thận, hơn nữa lần này còn dùng đến cả Tổ Thạch, đây vẫn luôn là bí mật không nhỏ, hắn tin tưởng Mộ Linh San, thứ nhất vì cô bé không biết gì về điều này, thứ hai là dù có biết hắn cũng không lo lắng. Nhưng hồng bào nhân đột ngột xuất hiện kia lại khiến hắn có phần bất ngờ.
Khi nói, cơ thể hắn cũng căng lớn lên, nguyên lực cuồn cuộn trong kinh mạch khiến hắn giống như con báo đang sẵn sàng vồ mồi, toàn thân đầy tính công kích.
- Ha ha, ngươi cũng rất cẩn thận!
Hồng bào nhân cười, hiển nhiên hắn cũng nhận ra phản ứng của Lâm Động.
Toàn thân người này đều ẩn trong lớp áo bào đỏ, đến gương mặt cũng bị che khuất, ngoài ra cũng không thấy nguyên lực mạnh mẽ quanh người hắn, nhưng điều này lại khiến Lâm Động càng cảm thấy kỳ dị. Với năng lực hiện tại của hắn dù là cường giả Tử Huyền Cảnh Tiểu thành cũng không thể đến gần như vậy mà hắn không hề hay biết.
Lâm Động thấy hồng bào nhân không trả lời câu hỏi của mình, ánh mắt tối lại, sau đó sát ý dâng lên.
Xoẹt!
Ngay khi đó, một thân hình nhỏ bé từ phía sau hồng bào nhân bay ra, hai tay ôm Sinh Tử Quan Cái đập xuống gáy hồng bào nhân.
Uỳnh!
Sinh Tử Quan Cái vung lên, một vòng sáng đen lan tỏa, phát ra thứ khí tức của Tử Khí.
- Ha ha…
Hồng bào nhân vẫn ngồi khoanh chân như không nhận ra công kích mạnh mẽ đến từ phía sau. Nhưng khi Sinh Tử Quan Cái sắp đập tới thì hắn ta cười lên một tiếng. Đúng lúc ấy, chỉ thấy hồng quang bùng phát quanh người hồng bào nhân rồi biến thành một đạo hỏa diễm cong vút.
Bùm!
Sinh Tử Quan Cái được bao quanh bởi Tử Khí đập mạnh lên đạo hỏa diễm, tiếng nổ trầm đục vang lên. Thế nhưng, trước đòn tấn công toàn lực của Mộ Linh San, ngọn hỏa diễm không hề bị biến dạng, dường như đòn công kích ấy không hề tạo nên bất cứ thương tổn nào vậy.
Binh!
Sau khi hứng chịu công kích của Mộ Linh San, ngọn hỏa diễm bỗng rung lên dữ dội, bùng phát một luồng năng lượng dồi dào tựa thủy triều.
Trước sự phản kích đó, sắc mặt Mộ Linh San tái đi, cơ thể lập tức bay ngược ra sau, loạng choạng đáp xuống một ngọn cây to ở phía xa.
- Thực lực thật cường hãn!
Lâm Động thấy cảnh đó, ánh mắt lập tức nặng nề hơn nhiều. Mộ Linh San có thực lực Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn, cộng với Sinh Tử Quan Cái, sẽ không ai trong tầng thứ Sinh Huyền Cảnh có thể chống lại được. Vậy mà trước hồng bào nhân thần bí lại không hề có sức phản kháng!
Sắc mặt Lâm Động tối lại, sau đó hắn vung tay, một đạo hắc quang bỗng bay ra từ tay áo hắn lao thẳng về phía hồng bào nhân.
Hắc quang biến thành nhân ảnh, chính là Thôn Phệ Thiên Thi. Đối mặt với cường giả thần bí lai lịch bất minh này, hiển nhiên hắn không có ý định cất giữ thủ đoạn, hắn không muốn để lộ việc mình có Tổ Thạch, cho dù kẻ trước mặt có biết Tổ Thạch hay không.
Hồng bào nhân nhìn Thôn Phệ Thiên Thi đang lao tới, cong ngón tay búng ra một đạo hỏa quang nhằm thẳng tới Thôn Phệ Thiên Thi.
Bùm!
Tia hỏa quang mỏng manh đó khi bắn trúng Thôn Phệ Thiên Thi bỗng nhiên bùng cháy, nhiệt độ ngọn lửa gần như khiến không gian xung quanh cũng bị thiêu đốt đến biến dạng.
Vút!
Nhưng ngay khi ngọn lửa rực cháy thì hắc quang từ trong Thôn Phệ Thiên Thi lấp lánh, sau đó ngọn lửa nhanh chóng biến mất, hiển nhiên đã bị Thôn Phệ Thiên Thi thôn phệ mất.
- Hửm?
Hồng bào nhân cảm thấy rất bất ngờ, hai mắt nhìn Thôn Phệ Thiên Thi với ánh mắt kinh ngạc.
- Năng lượng này… sao lại giống lực thôn phệ vậy?
Lâm Động nghe thấy tiếng lẩm bẩm của hắn, khóe mắt bỗng giật một cái, cảm tri của hồng bào nhân quá nhạy bén, chỉ nhìn qua đã biết rõ chân tướng.
- Đáng chết, rốt cuộc hắn có lai lịch thế nào? Thực lực mạnh như vậy tại sao chưa từng nghe tên? Hải vực Thiên Lôi không phải là đã ngăn chặn hết mọi cường giả siêu cấp sao?
Thực lực của hồng bào nhân chắc chắn vượt qua bọn Bàng Hạo, Liễu Hương Huyên. Nhưng rõ ràng hắn chưa từng thể hiện năng lực ra, nếu không phải lần này hắn xuất hiện thì Lâm Động không thể biết người vào động phủ lại có kẻ có thực lực thế này.
- Tiểu tử ngươi cũng có không ít bảo bối a!
Hồng bào nhân đột nhiên nhìn Lâm Động, cười nói.
Ánh mắt Lâm Động lạnh tanh, lẽ nào hắn nhìn ra trong tay ta có thứ gì sao?
- Haizz… ta nói này, tiểu tử, ngươi chột dạ quá đấy nhỉ, ta chỉ ở bên cạnh nhìn một chút, hà tất phải sát khí đằng đằng như thế?
Thấy Lâm Động lại bùng phát sát ý, hồng bào nhân nói.
- Các hạ ẩn ẩn nấp nấp như thế, sao có thể không khiến ta cảnh giác? Chi bằng ngươi hãy để lộ gương mặt ra cho ta nhìn rõ rốt cuộc là cao nhân phương nào?
Lâm Động cười nhạt.
- Để lộ mặt thì thôi đi!
Hồng bào nhân cười khẽ.
- Này, rốt cuộc ngươi muốn gì? Đừng tưởng bọn ta dễ bị ức hiếp đó!
Mộ Linh San giơ cao Sinh Tử Quan Cái nói.
- Sinh Tử Quan Cái, Bất Tử Thánh Kình Tộc, đúng là không dễ ức hiếp!
Hồng bào nhân nhìn sang Mộ Linh San, cười.
Ánh mắt Mộ Linh San lóe lên sự kinh ngạc, không ngờ hắn lại nhận ra thân phận của cô bé.
- Hai người đừng động thủ nữa, ta chẳng có ý đồ gì với các ngươi, vừa rồi hiện thân chỉ là có chút kinh ngạc vì thủ đoạn của tiểu tử này mà thôi!
Hồng bào nhân vươn vai, lại nhìn sang Lâm Động, ánh mắt dường như chứa đầy thâm ý:
- Thế gian này, người trừ bỏ được Dị Ma Khí không nhiều, hơn nữa càng có ít người Sinh Huyền Cảnh Đại thành lại đối phó được với Dị Ma Khí…
- Ngươi biết Dị Ma Khí?
Lúc này Lâm Động đã bình tĩnh hơn, ánh mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên. Dù sao thì mấy năm nay, trong số những người hắn quen biết cũng rất ít người lại có nhãn lực và kiến thức thế này. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Ha ha… Đâu chỉ từng nhìn thấy… ta và Dị ma còn từng giao đấu qua, đúng là thứ khó đối phó!
Hồng bào nhân cười kỳ quái, nói.
Một lúc lâu sau Lâm Động mới ôm quyền, trầm giọng nói:
- Rốt cuộc tiền bối là ai?
Trên thế gian này, những người biết đến Dị ma chắc cũng là cường giả siêu cấp, người này từng giao đấu với bọn chúng, chắc chắn thân phận không tầm thường.
- Ha ha, thân phận của ta cũng chẳng có gì quan trọng!
Hồng bào nhân vỗ vỗ tay rồi đứng dậy, Hắn nhìn Lâm Động có chút thâm ý nói:
- Hình như trong người ngươi có không ít thứ thú vị, đến ta nhất thời cũng không thể dò ra, nhưng ta nghĩ sau này vẫn còn cơ hội gặp mặt! Tiểu tử, gặp lại sau!
Vừa dứt lời, hồng bào nhân cũng không đợi Lâm Động đáp lại gì, thân thể bỗng tỏa ra hỏa diễm, hỏa diễm tan đi thì thân thể hắn cũng biến mất.
Sắc mặt Lâm Động có phần ngưng trọng, kẻ kia thật sự quá thần bí, rốt cuộc hắn có lai lịch từ đâu?
- Lâm Động ca ca, hắn lợi hại thật!
Mộ Linh San tiến lại, nói.
- Ừm!
Lâm Động gật đầu, sau đó khẽ thở dài, xem ra lần này bên trong cái động phủ này đã thu hút toàn cường giả ngọa hổ tàng long!
- Đi thôi!
Lâm Động không biết rốt cuộc hồng bào nhân kia là địch hay bạn, cũng chỉ có thể lắc đầu, nói với Mộ Linh San rồi biến thành lưu quang bay vào sâu trong động phủ.