Nhưng mà từ cỗ khí tức ba động của Tiểu điêu bạo phát ra trong Thạch phù, Lâm Động hiểu rõ, đan dược trước mắt này, chính là thứ mà Tiểu điêu mong muốn tha thiết nhất, cũng chính là thứ bọn hắn phải trải qua trăm cay nghìn đắng mới tìm thấy, Sinh Tử Chuyển Luân Đan!
- Hô!
Sự hô hấp của Lâm Động thoáng hiện lên chút nặng nề. Đan dược nhìn ngay gần trước mắt, cho dù với thực lực bọn hắn cũng cảm thấy bản thân có chút mê muội.
Chỉ cần có được vật này, Tiểu điêu có thể lấy lại được thân xác, ngày sau lại khôi phục lại thực lực mạnh nhất cũng không phải là một việc quá khó khăn.
Hít sâu hai cái, Lâm Động đè nén cái cảm giác đang sục sôi đó, rồi không chậm trễ nói thêm một lời nào nữa, thân hình khẽ động liền ra tay về phía Sinh Tử Chuyển Luân Đan.
Vù!
Nhưng mà ngay lúc Lâm Động ra tay, ở phía sau cũng có một vài đạo kình phong sắc bén đột nhiên vọt mạnh ra, hơn nữa đều là nhằm vào những chỗ yếu huyệt của hắn, cơ hồ kẻ xuất thủ cũng thật rất tàn nhẫn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Keng keng!
Công kích đến bậc này khiến cho ánh mắt Lâm Động phát lạnh, nhưng không đợi hắn ra tay, thiết côn màu đen trong tay Tiểu Viêm đứng phía sau bèn quét mạnh ra, hóa giải hoàn toàn những đạo kình phong sắc bén đó.
Bá!
Trong khoảnh khắc, phía đằng sau chợt có mấy đạo thân ảnh lướt đến, cuối cùng xuất hiện không xa phía sau Lâm Động. Ánh mắt của bọn hắn cũng tràn đầy sự tham lam nhìn vào Sinh Tử Chuyển Luân Đan phía bên trên cột đá màu đen, rõ ràng là cũng đã nhận ra loại đan dược trứ danh này.
Thứ này nghe nói chỉ cần hít một hơi, cho dù có bị thương nặng đến bao nhiêu cũng có thể bảo toàn được mạng sống, thực là giống như một lá bùa hộ mệnh. Nếu như có thể lấy được không khác nào có thêm một mạng.
- Mấy vị đột nhiên ra tay là có ý gì?
Lâm Động chậm rãi quay người lại, nhìn những đạo thân ảnh xuất hiện sau lưng mình. Những người này rõ ràng cũng là những Vương triều Cao cấp rất có thực lực, hai gã đứng đầu đều có thực lực Nhị Nguyên Niết Bàn, thực lực tương đối mạnh, không thua kém gì đám người Tống Đoan đã gặp lúc trước.
- Vị bằng hữu này, các ngươi đến đây sớm nhất, đan dược thu được đã tương đối nhiều, cái gì cũng cần giới hạn, ra tay sạch sẽ như vậy thật là không tốt!
Một gã nam tử vận thanh y thản nhiên nói.
Lâm Động liếc mắt nhìn gã, không nhịn được cười nhạo một tiếng. Tuy những đan dược kỳ lạ ở đây đã bị Lâm Động cùng Tiểu Viêm đến trước lấy đi, nhưng vẫn còn lại không ít đan dược, nó là thu hết sạch sẽ thì thật là vô lý.
- Vậy các ngươi muốn thế nào?
- Tốt lắm, ngươi tới đây trước, thu hoạch được nhiều cũng là phải đạo, có điều viên đan dược phía trước này hãy nhường lại cho bọn ta, thế nào?
Nam tử vận thanh y chỉ vào Sinh Tử Chuyển Luân Đan, cười híp mắt nói.
Bọn gã không cần phải sợ Lâm Động tức giận, bọn gã ở đây có bốn người, trong đó có hai kẻ đã đạt đến Nhị Nguyên Niết Bàn Đan, còn lại hai người là cấp độ cao nhất của Nhất Nguyên Niết Bàn Đan, trái lại hai người Lâm Động bất quá mới chỉ là Nhất Nguyên Niết Bàn mà thôi.
Hai mắt Lâm Động híp lại, sắc mặt chợt có chút bất thiện.
- Ngươi chính là cái kẻ Lâm Động đã đánh bại Thạch Khôn à? Theo như nghe nói vậy thì ngươi cũng có tư cách tranh đoạt cùng với cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn đấy. Nhưng ta khuyên ngươi, làm việc gì cũng không nên quá liều lĩnh.
Đứng bên cạnh nam tử vận thanh y, một gã cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn khác đã nhận ra vẻ mặt bất thiện của Lâm Động, lúc này cười lạnh nói.
- Nếu như ngươi có lòng tin lấy thực lực của mình ngươi chống lại liên thủ hai người bọn ta, vậy thì cứ thử xem!
Trong mắt Lâm Động xẹt qua một tia hàn ý, nhưng khi hắn chuẩn bị giao thủ cùng hai gã này, tiếng nói của Tiểu điêu lại đột nhiên vang lên:
- Nhường bọn hắn đi!
Lời nói đột nhiên phát ra này khiến cho Lâm Động ngơ ngác, chợt nhíu mày, nhưng không nói thêm lời nào nữa, cầm lấy cánh tay của Tiểu Viêm, lùi trở lại.
- Đại ca?
Tiểu Viêm cũng bị động tác này của Lâm Động làm cho chết lặng đi, gã nhìn Lâm Động, trong mắt có chút nghi hoặc, dường như không hiểu được ý đồ của Lâm Động.
- Ha ha, Lâm Động huynh đúng là kẻ thức thời, sự tình ngày hôm nay bọn chúng ta sẽ luôn ghi nhớ!
Nhìn thấy Lâm Động thoái lui, nam tử vận thanh y không nhịn được cười lên, trong ánh mắt không giấu được sự đắc ý, trong lòng không khỏi cảm giác khinh thường. Cái kẻ gây xôn xao gần đây cũng chỉ là con chuột nhát gan mà thôi, Thạch Khôn thua về tay hắn thật là mất mặt.
Ánh mắt trên người Lâm Động đang thoái lui chuyển hướng, nam tử vận thanh y nhìn Sinh Tử Chuyển Luân Đan bên trên cột đá, trong ánh mắt hiện lên một vẻ tham lam. Sau đó gã không chần chừ thêm nữa, thân hình vọt mạnh ra.
Lúc này cường giả mỗi lúc một đông chạy đến gian Đan phòng này, gã nam tử thanh y này cũng muốn trước khi những người đó đến lấy đi đan dược quan trọng nhất trong Đan phòng này.
Hai mắt Lâm Động híp lại nhìn nam tử vận thanh y đang vọt mạnh ra, hai bàn tay trong tay áo không nhịn được bất giác dần nắm chặt lại, một tia sát ý lạnh lẽo bừng lên từ trong thân thể.
Đúng lúc Lâm Động không nhịn được muốn ra tay, nam tử vận thanh y, đã đến được trước Sinh Tử Chuyển Luân Đan, sau đó một chảo xuất ra.
Xuy xuy!
Một biến cố cũng đúng vào thời khắc này đột nhiên phát sinh. Nam tử vận thanh y có lẽ tương đối cẩn thận, khi ra tay, cả hai đầu cánh tay đều lập lòe những kim quang, rõ ràng là đã thôi động Niết Bàn Kim Thân lên đến cực hạn. Hơn nữa trong lúc thôi động Kim Thân, nguyên lực cuồn cuộn cũng tuôn trào ra, rõ ràng trang bị đến tận chân răng.
Có điều, dù cho có võ trang đầy đủ như vậy, nhưng khi bàn tay nam tử vận thanh y chỉ còn khoảng nửa xích nữa là với tới Sinh Tử Chuyển Luân Đan, kim quang chợt biến mất với tốc độ kinh người. Thậm chí, đến cả cánh tay kia của hắn cũng chợt trở nên héo quắt lại một cách kỳ dị.
- Á!
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương từ trong miệng nam tử vận thanh y kia hét ra, sự khô héo trên cánh tay của hắn với một tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy đang lan nhanh lên phía trên, cơ hồ như muốn lan đến toàn bộ cơ thể hắn.
Xuy!
Khuôn mặt vốn đang đắc ý của gã nam tử vận thanh y kia lúc này sự kinh hãi đã chiếm giữ toàn bộ. Nhưng gã này hiển nhiên là cũng đã nhận thấy mình đã trúng chiêu, cắn răng mạnh một cái, giơ tay chém mạnh, bổ xuống cánh tay đang khô quắt kia.
Máu tươi bắn tung tóe, nam tử vận thanh y chật vật bay ngược trở lại, cuối cùng rơi mạnh xuống mặt đất, ôm vào chỗ cụt tay kêu lên thê thảm. Còn đồng bọn của gã lập tức tiến lên phía trước.
Lâm Động chính mắt nhìn thấy tất cả, lúc này cũng hít mạnh một ngụm hàn khí, ánh mắt kinh hãi nhìn Sinh Tử Chuyển Luân Đan đang lơ lửng lặng lẽ. Rõ ràng không nghĩ tới đan dược này lại quỷ dị như vậy, chỉ trong một khoảng khắc đã biến cánh tay của một gã Nhị Nguyên Niết Bàn trở thành một khúc xương khô khốc không còn chút sức sống nào.
Nếu như khi nãy kẻ xông lên đầu tiên là Lâm Động hắn, cho dù có giở thủ đoạn nào ra thì có lẽ cũng sẽ phải trả một giá đắt.
- Quả nhiên là Sinh Tử Hoàn!
Giọng nói trầm trọng của Tiểu điêu lúc này chợt vang lên.
- Sinh Tử Hoàn?
Lâm Động sững sờ, có lẽ đối với khái niệm này vẫn còn tương đối lạ lẫm.
- Sinh Tử Chuyển Luân Đan đó chỉ có những cường giả hiểu thấu đáo được sự huyền bí của sống chết mới có thể chế luyện được. Khi đan dược hình thành, xung quanh theo đó cũng sẽ đản sinh ra Sinh Tử Hoàn. Thứ này mắt thường không thể thấy, nhưng ai ai đụng phải, sinh cơ lập tức mất hết!
Tiểu điêu giải thích.
- Khi nãy ta không rõ Sinh Tử Chuyển Luân Đan này có Sinh Tử Hoàn bảo hộ không, cho nên không để ngươi lấy trước, tình hình bây giờ xem ra cẩn thận chút quả là không sai.
- Có thể phá giải không?
Lâm Động nhíu mày nói, nếu như vậy, chẳng phải hắn cũng không thể lấy được sao?
- Có chút phiền phức, khí Sinh Tử này không phải thứ những kẻ cường giả Niết Bàn Cảnh các ngươi có thể chế ngự được.
Tiểu điêu trầm ngâm nói.
- Khí Sinh Tử?
Lâm Động mấp máy miệng, đột nhiên nhớ tới Hắc Đồng Lão Nhân khi trước gặp ở trong vùng Đại Hoang Cổ Bi, người này cơ hồ đã đạt đến được cảnh giới huyền diệu này.
- Làm sao bây giờ?
Lâm Động liếc nam tử vận thanh y, tự hỏi trong lòng.
- Cứ chờ đã, ta cũng cần có chút thời gian mới biết cần phải làm thế nào mới phá giải được Sinh Tử Hoàn này.
Tiểu điêu cất lời, sau đó chợt trầm ngâm, cơ hồ đang nghĩ cách giải quyết.
Trong lúc Tiểu điêu đang trầm ngâm suy nghĩ, nam tử vận thanh y ở bên kia rốt cục máu tươi đã ngừng chảy, sắc mặt trắng bệch loạng choạng đứng lên, nhưng ánh mắt của gã cực kỳ độc ác nhìn về phía Lâm Động, thét lên:
- Ngươi biết sẽ xảy ra việc này đúng không? Ngươi là cố ý để cho bọn chúng ta lên trước?
Đồng bọn của nam tử thanh y cũng lạnh lùng nhìn Lâm Động, có lẽ trong lòng vô cùng tức giận.
Đối với sự chửi mắng của nam tử vận thanh y, Lâm Động chau mày, chợt ánh mắt cũng dần lạnh xuống, hắn nghiêng đầu nhìn chằm chằm bốn người, chậm rãi nói:
- Lòng tham của chính mình, gieo gió gặt bão, cút!
- Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Nghe thấy lời này của Lâm Động, sắc mặt của bốn gã bọn nam tử thanh y đều chợt trở nên tái nhợt.
- Ha ha, chỗ này thật là náo nhiệt!
Nhưng mà ngay khi bốn gã nam tử thanh y không nhịn được chuẩn bị xuất thủ, đột nhiên có một tiếng nói xé gió mà đến. Một tiếng cười nhạt từ một nơi không xa truyền đến, cuối cùng truyền đến không xa cột đá màu đen. Ánh mắt gã chợt nhìn về Sinh Tử Chuyển Luân Đan, trên mặt chợt hiện lên một vẻ vô cùng thỏa mãn.
- Không hổ là Đan trận của Tứ Đại Huyền Tông, ngay cả đan dược này mà cũng có!
Ánh mắt Lâm Động chợt nhìn chăm chăm vào bóng người vừa xuất hiện này, chợt sắc mặt hiện lên vẻ tập trung. Cỗ ba động tán phát ra từ thân thể người này cường mãnh gấp mấy lần so với đám người nam tử vận thanh y này, hiển nhiên không phải chỉ là cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn tầm thường.
- Cuối cùng cũng đã gặp phải một kẻ thực sự khó giải quyết!
Lâm Động khẽ mím môi, hắn có thể cảm thấy sự bất phàm ở người này, có lẽ gã ở địa vực Tây Bắc này, chắc chắn danh tiếng không phải là nhỏ, có điều không biết gã này là thần thánh phương nào.
Cuộc chiến tranh giành Sinh Tử Chuyển Luân Đan này, càng ngày càng trở nên náo nhiệt.