Ánh mắt sáng ngời của Lâm Động dưới chiếc mũ rộng vành dần thu liễm, khẽ cười một tiếng, trong lời nói ngược lại cũng không chút vội vàng. Hắn và những kẻ khôn khéo này cũng đã từng tiếp xúc, biết rõ bọn người này thích nhất là ra giá trên trời.
- Hắc hắc…
Nam tử gầy còm cười nói:
- Người ngay không nói chuyện quanh co, ta cũng không biết ngươi là ai, nhưng ta quả thật biết chút tin tức có liên quan, chỉ có điều tin tức này không thể tùy ý tiết lộ, nếu không thì phiền toái không nhỏ.
- Nói giá đi!
Lâm Động thản nhiên nói.
- Ba vạn Niết Bàn Đan! Đừng nói là đắt, việc này liên lụy không ít, nếu như để bọn hắn biết ta tiết lộ tin tức thì chỉ e cái mạng nhỏ của ta khó bảo toàn.
Nam tử gầy còm nhếch miệng nói.
Con mắt của Lâm Động dưới chiếc mũ rộng vành hơi nheo lại, hơi trầm mặc một chút, lúc này mới ném một cái túi Càn Khôn ra, chậm rãi nói:
- Đây là một vạn Niết Bàn Đan, nói tin tức xong ta sẽ tự phân biệt.
Nam tử gầy còm vội vàng tiếp nhận, chần chờ một lát, rốt cuộc thấp giọng nói:
- Tại phía Bắc nơi này có một tòa Thú Cốc, mà trong Thú Cốc có rất nhiều tồn tại có thể sánh cùng với cường giả Niết Bàn Cảnh. Mà nghe nói chúa tể của Thú Cốc là một con Đại Lực Liệt Địa Hổ, là một con Yêu thú Nhất Nguyên, có thể sánh với cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn.
- Yêu thú Nhất Nguyên Niết Bàn?
Đồng tử Lâm Động hơi ngưng tụ lại, chợt cau mày nói:
- Thứ ta tìm không phải là Đại Lực Liệt Địa Hổ, ngươi đùa ta?
- Hắc, đừng nóng vội, hãy nghe ta nói hết đã.
Nam tử gầy còm cười quái dị một tiếng nói:
- Mà theo tin tức chúng ta thu hoạch được, trong tay của Đại Lực Liệt Địa Hổ có một bộ Thiên Ma Hổ Cốt, đây là do con Đại Lực Liệt Địa Hổ này may mắn đoạt được, nghe nói là chuẩn bị dùng trong lần độ Niết Bàn Kiếp thứ hai.
- Thiên Ma Hổ Cốt?
Ánh mắt Lâm Động đột nhiên sáng ngời, nhưng thanh âm thì vẫn không chút giao động, khẽ nói:
- Thì sao?
- Huynh đệ, nếu như ngươi muốn tìm nơi sống của Thiên Ma Hổ thì chỉ e phải đến Yêu Vực trong truyền thuyết mới có thể tìm được, ít nhất tại Chiến trường Viễn Cổ này tuyệt đối không có.
Nam tử gầy còm nói tiếp.
- Lâm Động, chỉ cần hổ cốt cũng được, trong đó chắc chắn có lực lượng huyết mạch. Lực lượng của Thiên Ma Hổ Tộc đều ngưng tụ tại cốt cách, cốt cách mới là thứ mạnh nhất, cho nên hổ cốt này cũng chính là tinh hoa tốt nhất!
Âm thanh của Tiểu điêu vang lên trong lòng Lâm Động, âm thanh ngược lại có chút mùi vị mừng rỡ. Xem ra nó cũng không ngờ rằng tại Chiến trường Viễn Cổ lại có được tin tức của ba loại Yêu hổ này.
Nghe thấy lời của Tiểu điêu, Lâm Động lúc này mới thở phào một hơi, cũng có chút mừng rỡ, nếu như có thể khiến Tiểu Viêm nhân cơ hội này đột phá đến Niết Bàn Cảnh, đối với hắn mà nói chắc chắn sẽ là một trợ lực cường đại.
- Nếu như ngươi muốn có được Thiên Ma Hổ Cốt thì có lẽ phải nhanh chóng lên đường. Bởi vì trước đó đã có hai Vương triều Cao cấp chuẩn bị động thủ, mà tình báo của bọn ta cũng phải mạo hiểm từ chỗ bọn hắn mới biết được, cho nên cái giá hai vạn Niết Bàn Đan không hề đắt.
Nam tử gầy còm cười nhắc nhở.
- Cái gì?
Lâm Động nhướng mày, chợt móc ra một vạn Niết Bàn Đan nữa nói:
- Đây là giá của thông tin này. Còn nữa, ngươi hãy đem toàn bộ tin tức của hai Vương triều Cao cấp này nói ra toàn bộ cho ta.
Nam tử gầy còm cực kỳ nhanh nhẹn đem Niết Bàn Đan nhận lấy, nụ cười trên mặt càng thêm rực rỡ.
- Lần này có chủ ý với Thiên Ma Hổ Cốt là Vương triều Ma Hổ và Vương triều Thiên Thú. Vũ kỹ mà Vương triều Ma Hổ tu luyện phần lớn đều có liên quan đến hổ, mục đích lần này của bọn họ là Thiên Ma Hổ Cốt, hẳn là muốn dùng để tu luyện vũ kỹ cường đại. Mà về phần Vương triều Thiên Thú, lại là một Vương triều đặc thù điều khiển Yêu thú chiến đấu, hơn nữa còn có chút khó giải quyết.
- Mà hai Đại Vương triều Cao cấp này đều có một vị cường giả bước chân vào Nhất Nguyên Niết Bàn tọa trấn, dưới trướng bọn họ còn có một cường giả Niết Bàn Cảnh, còn Bán Bộ Niết Bàn thì số lượng không ít. Muốn đoạt Thiên Ma Hổ Cốt từ trong tay bọn họ chỉ e không phải là chuyện đơn giản.
Lời cuối cùng của nam tử gầy còm hiển nhiên có chút ý tứ khuyên bảo, trong mắt hắn, Lâm Động trước mặt thần bí thì thần bí, nhưng lại đơn thương độc mã, muốn chống lại hai Đại Vương triều Cao cấp thì hiển nhiên là đầu có chút vấn đề mới làm chuyện ngu xuẩn này.
- Hai gã Nhất Nguyên Niết Bàn, hai gã cường giả Niết Bàn Cảnh?
Khuôn mặt Lâm Động dưới chiếc mũ rộng vành hiển nhiên cũng xẹt qua một tia kinh ngạc. Thực lực của hai Vương triều Cao cấp này so với Vương triều Đại Ô gặp tại Lôi Nham Cốc lần trước mạnh hơn không ít, xem ra thực lực bên trong Vương triều Cao cấp cũng chênh lệch rất lớn a.
- Đa tạ!
Có được tin tức, Lâm Động cũng không lưu lại nữa, ôm quyền với tên nam tử gầy còm xong liền xoay người rời đi. Tên nam tử gầy còm nhìn bóng lưng hắn rời đi mà lắc đầu bất đắc dĩ. Trong mắt hắn, chỉ e Lâm Động cũng là một tên lỗ mãng bị bảo vật làm cho mù quáng mà thôi.
o0o
Ra khỏi nơi trao đổi tin tức, Lâm Động trực tiếp ra ngoài thành, sau đó gọi ra Tiểu Viêm, không chút chậm trễ, lập tức xuất phát đến nơi gọi là Thú Cốc.
- Lâm Động, lần này có thể càng phiền toái hơn so với tại thành Ma Nham. Hai Đại Vương triều Cao cấp đều có cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn tọa trấn, hơn nữa Đại Lực Liệt Địa Hổ cũng không phải là loại lương thiện, không ngờ lại có thể vượt qua Niết Bàn Kiếp, có lẽ linh trí cũng không yếu. Muốn từ trong tay bọn chúng giành được Thiên Ma Hổ Cốt cũng không phải dễ dàng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Tiểu điêu lúc này cũng xuất hiện, khẽ nói.
- Khó khăn lắm mới có được tin tức liên quan đến Thiên Ma Hổ, nếu như bỏ qua thì lần sau không biết phải đợi đến khi nào. Hai Đại Vương triều Cao cấp mặc dù phiền toái, nhưng dù sao chúng ta cũng ở trong tối, bọn hắn vẫn phải cùng Đại Lực Liệt Địa Hổ tranh đấu, nếu như nắm bắt được cơ hội thì cũng không phải là không thành công.
Lâm Động cười nói. Hắn tự nhiên cũng biết rõ mức phiền toái của lần này, nhưng cũng không có biện pháp, thật vất vả mới có được tin tức liên quan đến Thiên Ma Hổ Cốt, cũng không thể cứ như vậy mà buông tha được.
Nhìn thấy Lâm Động kiên trì như vậy, Tiểu điêu cũng chỉ có thể khẽ gật đầu, vỗ vỗ lên đôi cánh của Tiểu Viêm đang bay nói:
- Con hổ ngốc này theo ngươi cũng không thiệt, chỉ có điều ta nghĩ sau này ngươi sẽ cảm thấy những gì mình đối xử tốt với nói đều vô cùng đáng giá.
- Yêu thú có thể chất biến dị vốn là Yêu thú cực kỳ hiếm thấy, không chừng sau này con hổ thoạt nhìn đần độn này lại có thể trở thành một cự phách uy chấn thiên địa trong giới Yêu thú cũng nên.
- Ta bây giờ cũng cảm thấy đáng giá!
Lâm Động mỉm cười, nhẹ nhàng nói, sau đó chậm rãi nhắm mắt điều chỉnh trạng thái.
Mà lúc Lâm Động nhắm mắt lại cũng không nhìn thấy trong đôi mắt ẩn chứa uy nghiêm chớp động của Tiểu Viêm đang phẩy cánh cũng trở nên đỏ hồng, đôi cánh khổng lồ vỗ càng mạnh hơn.
Tiểu điêu liếc nhìn Tiểu Viêm, mẫn cảm như nó tất nhiên là có thể nhìn ra dao động rất nhỏ trong không khí, móng vuốt khẽ mở ra, thân hình vừa động liền biến mất.
o0o
Vị trí của Thú Cốc cách nơi của đám người Lâm Động một khoảng khá xa, chỉ có điều với tốc độ bay của Tiểu Viêm, ước chừng hai giờ sau thì Lâm Động đã cảm thấy tiếng gió giảm bớt, hai mắt khép hờ chậm rãi mở ra. Lập tức, một tòa rừng rậm nguyên thủy cực kỳ bao la liền xuất hiện trong tầm mắt hắn.
Trong mảnh rừng rậm rạp đứng sừng sững này tản ra một mùi vị cổ xưa và tang thương, có lẽ đã tồn tại rất lâu rồi.
- Nơi này chính là Sơn mạch Thú Cốc!
Ánh mắt Lâm Động lóe lên, vừa muốn ra lệnh Tiểu Viêm đáp xuống thì tại phía bầu trời xa xăm đột nhiên phóng đến mấy đạo hồng mang, cuối cùng hóa thành vài thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn.
- Vị bằng hữu kia, Vương triều Ma Hổ chúng ta và Vương triều Thiên Thú đã phong tỏa nơi này, xin hãy đi đường vòng!
Bốn người xuất hiện đều tản ra khí tức mạnh mẽ, hiển nhiên đã đạt đến Bán Bộ Niết Bàn, ánh mắt của bọn hắn có chút cảnh giác nhìn chằm chằm Lâm Động, chắp tay nói.
- Quấy rầy rồi!
Lâm Động cười nhạt một tiếng, cũng không tỏ thái độ gì, vỗ Tiểu Viêm bay đường vòng, mà bốn người thấy hắn dứt khoát như vậy cũng có chút sửng sốt, chợt cười cười, có lẽ cho rằng Lâm Động kiêng kỵ thanh danh của hai Vương triều Cao cấp bọn họ, thế là cả đám quay người phóng về phía sâu trong sơn mạch.
Mà lúc bọn hắn quay người lại không phát hiện ra một đạo thân ảnh quỷ mị đang không nhanh không chậm theo sát phía sau bọn họ.
Thân hình Lâm Động phiêu hốt trong rừng rậm nguyên thủy. Trong khu rừng này, vô số cây đại thụ cao chọc trời, bóng cây tản ra đem ánh mắt trời che khuất, khiến trong khu rừng rậm hơi có chút âm u.
Bốn đạo thân ảnh không ngừng bay vút về phía trước, đồng thời cũng có một ít dược phấn từ trong tay bọn hắn rơi vãi ra.
- Là dược phấn trục xuất Yêu thú sao?
Lâm Động thoáng ngửi qua dược phấn, mùi vị cay cay lập tức lan tràn khắp mũi khiến lông mày nhảy dựng. Không trách được bọn người kia lại có thể thuận lợi ra vào, thì ra là có thủ đoạn đặc thù.
Lâm Động trên đường đi yên lặng không một tiếng động theo sát bốn người, cứ như vậy khoảng chừng mười phút, rừng rậm âm u rốt cuộc cũng xuất hiện điểm cuối, một tòa sơn cốc khổng lồ liền xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
Trên vách núi của sơn cốc mơ hồ có thể nhìn thấy một vài thân ảnh, xem ra hai Đại Vương triều Cao cấp đã bắt đầu động thủ với Đại Lực Liệt Địa Hổ rồi.
Thân hình Lâm Động lóe lên, một lúc lâu sau liền ẩn nấp tại vách núi một cách quỷ dị, sau đó ánh mắt nhìn về phía trong sơn cốc. Sơn cốc này cực lớn, bên trong có không ít Yêu thú, chỉ có điều những Yêu thú này đều nằm rạp xuống, dường như không phải là bị chém giết, mà là bị thả dược vật gây hôn mê thì đúng hơn.
Mà lúc này, tại trên đỉnh núi, hai đạo thân ảnh lướt xuống. Nhìn hai đạo thân ảnh này, đồng tử Lâm Động hơi co rút lại, từ ba động tản ra trên cơ thể hai người này, có lẽ là cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn của hai Đại Vương triều Cao cấp.
- Đại Lực Liệt Địa Hổ, xuất hiện đi, chúng ta đã chờ ngươi rất lâu rồi!
Hai người vừa hiện thân liền cười nhạt nói.
Ánh mắt của Lâm Động theo hướng nhìn của bọn hắn nhìn lại. Chỉ thấy tại sâu trong sơn cốc có một sơn động thật lớn, trong mơ hồ mặt đất thoáng có chút rung động. Sau đó, một bóng dáng cao lớn khoảng vài trượng, ẩn chứa áp lực kinh người, bước chân cực kỳ chậm rãi từ bên trong đi ra.
- Đại Lực Liệt Địa Hổ!
Nhìn thân ảnh khổng lồ đi ra, Lâm Động cũng nhẹ nhàng phun ra một đạo bạch khí, khẽ thì thào nói.