Mục lục
Vũ Động Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tâm thần của Lâm Động lại lần nữa chìm vào trong thân thể, pháp trận cổ xưa lơ lửng bên trên đan điền cũng xuất hiện dưới ánh mắt chăm chú của hắn.

Quang trận cổ xưa tản ra quang mang nhàn nhạt. Nếu như cẩn thận xem xét thì sẽ phát hiện vô số quang tuyến trong trận phảng phất như đang phát sinh biến hóa, khiến cho trận pháp không có hình thái cố định, dường như trong mỗi thời khắc thì ngoại hình của nó đều khác so với trước.

Lâm Động cẩn thận quan sát trận pháp cổ xưa, trong mắt lóe lên vẻ kinh dị nồng đậm. Độ phức tạp của trận pháp này đã đạt đến mức đáng sợ, hắn thật sự có chút khó mà tưởng tượng nổi trên thế giới này tại sao lại xuất hiện trận pháp quỷ dị như vậy.

- Trận pháp này cho dù thường nhân có thiên phú như thế nào, có mô phỏng vô số lần thì cũng không thể tạo ra được cái trận pháp thứ hai.

Âm thanh của Tiểu điêu vang lên trong lòng Lâm Động, từ đó có thể thấy được sự thần kỳ của quang trận này.

- Trước kia trận pháp này ở bên trong Uẩn Thần Bồ Đoàn, mà Uẩn Thần Bồ Đoàn thì lại che giấu phần lớn công dụng của đại trận. Ta trái lại hoài nghi có phải lúc trước người sáng tạo ra trận pháp như vậy là cố tình hay không, cho dù người khác có chiếm được Uẩn Thần Bồ Đoàn thì cũng chỉ có thể dung hợp được hai loại lực lượng mà thôi.

Nghe thấy thanh âm của Tiểu điêu, Lâm Động cũng khẽ gật đầu. Nếu như không phải do Thạch Hiên đập nát Uẩn Thần Bồ Đoàn, và đại trận bên trong Uẩn Thần Bồ Đoàn tiến vào thân thể hắn thì chỉ e hắn và Tiểu điêu cũng không thể phát hiện được sự cường đại của trận pháp cổ xưa này.

- Tiếp theo phải làm sao?

Lâm Động hỏi, hắn đối với việc trấn áp cổ trận thật sự không biết chút gì, chuyện như vậy cũng chỉ có thể thỉnh giáo Tiểu điêu mà thôi.

- Phần lớn đại trận, bất kể phức tạp đến cỡ nào thì cũng đều là trăm sông đổ về một biển, tóm lại là tại trung tâm đều có một trận nhãn dùng để trấn áp toàn bộ đại trận.

Âm thanh của Tiểu điêu khẽ vang lên.

- Trung tâm?

Lâm Động nhíu mày, tâm thần chăm chú nhìn vào cổ trận, mức độ rườm rà và phức tạp khiến hắn mơ hồ có chút đau đầu, muốn tìm ra điểm trung tâm tại trong trận pháp phức tạp như vậy cũng không phải là chuyện đơn giản.

- Cái gọi là trung tâm tức là điểm hội tụ năng lượng của trận pháp. Với độ phức tạp của trận pháp này, nếu như nó chỉ bất động thì cho dù là ta cũng không thể tìm ra, chỉ có điều lúc nó hấp thụ nguyên lực của ngươi, ngươi có thể tìm ra được điểm trung tâm.

Nghe thấy lời này, ánh mắt Lâm Động sáng lên, chợt nặng nề gật đầu. Sau đó tâm thần khẽ động, liền có từng đạo nguyên lực nhanh chóng từ trong đan điền tuôn ra, cuối cùng rót vào bên trong cổ trận.

Mà đối với những nguyên lực dâng đến tận cửa này, cổ trận trái lại cũng không cự tuyệt, trực tiếp đem toàn bộ hấp nạp. Mà tâm thần Lâm Động thì lại chậm rãi cảm ứng phương hướng lưu động của những nguyên lực này.

Đây là một chuyện tương đối hao tâm tốn sức. Độ phức tạp của cổ trận này ngay cả Tiểu điêu cũng phải tặc lưỡi. Bởi vậy, mặc dù Lâm Động theo hướng vận chuyện của nguyên lực, nhưng cũng không ngừng chuốc lấy thất bại, điều này khiến cho hắn có chút căm tức.

Chỉ có điều căm tức thì căm tức, chuyện này cũng không thể gấp được. Cho nên Lâm Động chỉ có thể thu liễm tâm tình, lại một lần nữa cảm ứng hướng lưu động của nguyên lực, cuối cùng tâm thần lặng lẽ chìm vào trong trận pháp phức tạp đến cực điểm.

Việc thăm dò này cũng không biết kéo dài bao lâu, cho dù là với nguyên lực của Lâm Động cũng không chịu nổi tiêu hao, có lẽ nếu đổi lại người thường thì đã gặp phải nguy hiểm rồi.

Ô… ô… ô… n… g!

Bên trong cơ thể Lâm Động trở nên im ắng, hồi lâu sau, đột nhiên trong trận pháp cổ xưa phát ra một âm thanh cực nhỏ.

Trong khoảnh khắc đạo âm thanh này vang lên, tâm thần Lâm Động đột nhiên tỉnh táo lại, chợt có vẻ mừng như điên, phát ra từ tận đáy lòng. Ánh mắt của hắn gắt gao tập trung tại một điểm của quang trận cổ xưa. Tại nơi đó, hắn rốt cuộc cũng cảm ứng được điểm năng lượng hội tụ.

Tiểu điêu một mực chú ý vào bên này, cũng thở phào một hơi. Xem ra Lâm Động đã tìm được điểm trung tâm rồi, mặc dù tiêu phí không ít thời gian, nhưng cũng xem như không tệ rồi.

- Tiếp theo, ta muốn xem xem ngươi có thể gây ra sóng gió gì?

Lâm Động đè nén sự vui mừng, nhìn cổ trận, chợt tâm thần khẽ động. Một tia phù văn từ hắc động tràn ra không ngừng nhúc nhích, lập tức xuất hiện bên trên đại trận, một cỗ lực lượng thôn phệ tràn ra, chính là Thôn Phệ Tổ Phù.

Mà lúc Thôn Phệ Tổ Phù xuất hiện, cổ trận ở phía dưới phảng phất như cũng nhận ra mối nguy hiểm gì đó đủ để uy hiếp nó, hào quang tràn ngập càng trở nên mãnh liệt.

Trận pháp xảy ra biến hóa khiến Lâm Động có chút kinh ngạc, chợt nhịn không được phát ra một tiếng kinh thán. Chỉ là một trận pháp mà lại có cảm giác giống như sinh linh vậy.

Viu!

Trong nội tâm hơi có chút kinh thán, tâm thần của Lâm Động cũng ngưng lại, chợt Thôn Phệ Tổ Phù dưới sự điều khiển của hắn liền hóa thành một đạo hắc quang, kèm theo tinh thần của hắn trực tiếp tiến vào trong trận pháp.

Theo cỗ lực lượng ngang ngược của Thôn Phệ Tổ Phù tiến vào trận pháp cổ xưa, cổ trận lập tức phát ra âm thanh vù vù, sau đó một cỗ hấp lực cường đại phát ra, tâm thần Lâm Động cũng bị cưỡng ép kéo vào trong trận.

Trong khoảnh khắc bị hút vào, tinh thần Lâm Động cũng thoáng hoảng hốt, chỉ có điều rất nhanh đã phục hồi tinh thần lại. Sau đó hắn liền cảm thấy ánh sáng trước mắt mình bạo phát, nhìn quanh người thì kinh hãi phát hiện bản thân đang đứng trên một mảnh địa phương không biết tên. Tại chung quanh hắn, có vô số mảnh quang mang đang giao thoa nhau, một mảnh hào quang tại dưới chân lan tràn ra, trong mơ hồ tạo thành đường vân giống hệt như kinh mạch của thiên địa vậy.

- Đây là bên trong trận?

Lâm Động có chút rung động nhìn một màn này, hắn không ngờ đã bị hút vào trong trận rồi.

Phía trên Lâm Động, Thôn Phệ Tổ Phù lẳng lặng lơ lửng, từng cỗ lực thôn phệ tràn ra, đem Lâm Động hút vào trong đó.

Lâm Động nhìn về phía trước, ở đó có một quang đoàn hình tròn, một tia mùi vị cổ xưa và bí ẩn từ bên trong truyền ra, trong mơ hồ, tại bên ngoài quang đoàn có những ký tự cổ xưa xuất hiện:

- Càn Khôn Cổ Trận!

Hai mắt Lâm Động nheo lại, phân biệt những kiểu chữ cổ xưa này, cuối cùng thì thào tự nói:

- Đây chính là tên của trận này sao? Khẩu khí đúng là không nhỏ, dám dùng Càn Khôn làm tên!

- Lâm Động, chỗ ngươi đang đứng hiện nay chính là trung tâm của trận, chỉ cần ngươi đem quang đoàn này trấn áp thì liền có thể điều khiển được trận pháp.

Âm thanh của Tiểu điêu cũng từ bên ngoài cổ trận truyền đến.

Lâm Động gật đầu nhè nhẹ, cũng không nói gì thêm nữa, chợt thở dài một hơi, ánh mắt lập tức trở nên ngưng trọng. Bàn tay vung lên, Thôn Phệ Tổ Phù theo đó vọt đến, cuối cùng hóa thành một cái hắc động, lơ lửng tại phía trên quang đoàn, một cỗ lực lượng thôn phệ cường đại lập tức tràn ra.

Xuy xuy!

Mà dường như phát giác ra ý đồ của Thôn Phệ Tổ Phù, quang đoàn không ngờ cũng chấn động, từng đạo cột sáng vọt lên, đem lực thôn phệ của Thôn Phệ Tổ Phù phản chấn trở về. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Trận pháp thật mạnh!

Nhìn thấy một màn này, đồng tử Lâm Động cũng hơi co rụt lại. Mặc dù thực lực của hắn bây giờ còn không thể hoàn toàn thúc giục Thôn Phệ Tổ Phù, nhưng dù sao trận pháp này cũng không có người điều khiển, nhưng vẫn có thể chống đỡ được lực lượng của Thôn Phệ Tổ Phù, điều này quả thật không đơn giản.

- Chỉ có điều bất kể ngươi mạnh như thế nào, dù sao thì cũng chỉ là vật vô chủ, hơn nữa đây là bên trong cơ thể ta, còn chưa đến lượt ngươi giương oai!

Ánh mắt Lâm Động trở nên sắc bén. Hắn phải trấn áp trận pháp này, nếu không thì nguyên lực bên trong cơ thể sẽ bị thứ này không ngừng hấp thu, nói không chừng đến lúc đó trận pháp cường đại lên thì sẽ đổi khách thành chủ, khiến cho hắn bị hại rất lớn.

Uỳnh uỳnh!

Thôn Phệ Tổ Phù dưới sự thúc giục của Lâm Động, hắc động tạo thành cũng mở rộng hơn, lực thôn phệ tràn ngập ra, không ngừng xâm thực vào trong quang đoàn.

Mà đối với việc xâm thực của Thôn Phệ Tổ Phù, quang đoàn cũng kiệt lực chống cự, khiến cho tốc độ xâm thực của lực lượng thôn phệ bị chậm lại.

- Hừ!

Nhìn thấy tình cảnh giằng co như vậy, Lâm Động cũng hừ lạnh một tiếng, tâm thần khẽ động. Một đạo tia sáng trắng đột nhiên từ trong cơ thể vọt ra, cuối cùng trực tiếp xuyên vào bên trong Càn Khôn Cổ Trận, hóa thành một viên Thạch phù xuất hiện trước mặt Lâm Động.

- Đi!

Thạch phù thần bí vừa đến lập tức được Lâm Động điều khiển đến bên dưới quang đoàn, sau đó bạch quang ôn hòa tràn ra, cuối cùng lực thôn phệ tại bên trên Thôn Phệ Tổ Phù tạo thành một loại màn ánh sáng trắng đen giao nhau vô cùng kỳ dị.

Mà khiến cho Lâm Động cảm thấy kinh dị đó chính là Thôn Phệ Tổ Phù được xưng là có thể thôn phệ vạn vật sau khi tiếp xúc với đạo bạch quang thì lại trở nên vô cùng nhu hòa.

Mà dưới màn ánh sáng trắng đen này, quang đoàn vốn phản kháng kịch liệt rốt cuộc cũng xuất hiện vẻ suy nhược. Hiển nhiên đối mặt với hai đại thần vật này, cho dù là Càn Khôn Cổ Trận thì cũng không thể không chịu thua.

Màn ánh sáng trắng đen bao phủ quang đoàn, lúc lên lúc xuống, hai đại thần vật đem Càn Khôn Cổ Trận trấn áp đến mức không thể động đậy chút nào.

Quang đoàn chấn động, rốt cuộc cũng dần yên tĩnh. Lâm Động thấy vậy thì trên mặt cũng hiện lên một nụ cười. Hắn biết rõ, mượn lực của Thôn Phệ Tổ Phù và Thạch phù thì hắn đã xem như thành công trấn áp hoàn toàn Càn Khôn Cổ Trận không rõ lai lịch này rồi, từ này về sau, trận pháp này sẽ bị hắn khống chế.

Mặc dù lần này mất đi Uẩn Thần Bồ Đoàn, nhưng Lâm Động lại có được một Càn Khôn Cổ Trận thần bí càng cường đại hơn, đây đúng là tái ông mất ngựa không biết là phúc hay họa.

- Thạch Hiên, lúc này ta trái lại phải cảm ơn ngươi rồi!

Trong không gian Viễn Cổ Bí Thược, hai mắt Lâm Động nhắm chặt chậm rãi mở ra, chợt khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo, thì thào tự nói.

Mọi người vào

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK