Mục lục
Vũ Động Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Toàn bộ trường đấu giá lặng như tờ, mọi người nhìn nhau rồi sắc mặt cổ quái nhìn lên Tống Tần.

Tuy nói thành Vạn Tượng nằm dưới sự quản lý của Tông phái siêu cấp, quy tắc ở đây do người trấn thủ đặt ra, nhưng dù sao thì ai cũng biết nơi đây quy tụ không ít nhân vật yêu nghiệt, vì thế những cuộc quyết đấu vẫn sẽ xảy ra dù quản nghiêm thế nào đi nữa. Mà người trấn thủ phần lớn cũng mắt nhắm mắt mở bỏ qua, càng không nói đến việc cấm quyết đấu.

Cũng chính vì thế khi mọi người nghe Tống Tần nói hôm nay cả thành Vạn Tượng cấm giao đấu, ai cũng cảm thấy không tin nổi, mà nguyên nhân cấm lại chỉ là tâm trạng của hắn không tốt?

Sắc mặt của vô số người đều rất cổ quái, rồi tất cả nhìn Phong Thương tức đến thổ huyết với ánh mắt thương hại, mọi người đều hiểu rằng Tống Tần chính là đặc biệt nhằm vào hắn!

Lâm Động cũng kinh ngạc nhìn Tống Tần, rõ ràng hắn không thể ngờ Tống Tần lại nói những lời như vậy, liền không kìm được bật cười. Tên gia hỏa này cũng thú vị thật, xem ra bán cho hắn ba viên Độ Ách Đan cũng không phải là lãng phí không.

Bọn Mộc Lân khẽ xoa xoa gương mặt đã có phần cứng lại của mình, trong mắt ánh lên ý cười. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Tống Tần, ngươi đừng có quá đáng!

Cuối cùng Phong Thương quay người lại, khuôn mặt giận dữ đến méo mó. Ánh mắt âm u nhìn Tống Tần, hiển nhiên không phải vì thân phận của Tống Tần thì có lẽ hắn đã ra tay rồi.

- Tống Tần, tuy ngươi là người trấn thủ thành Vạn Tượng, nhưng cũng không có nghĩa vụ can thiệp vào tranh đấu giữa các Vương triều. Nếu chuyện này đến tai Tông phái siêu cấp, ta xem ngươi phải ăn nói thế nào?

Mãnh Liệt cũng đứng dậy, lạnh lùng quát lên.

- Ta là người trấn thủ thành Vạn Tượng, quy tắc ở đây do ta đặt ra. Nếu các ngươi không phục thì cứ việc báo lên Tông phái siêu cấp!

Tống Tần thản nhiên nhìn bọn Phong Thương, nói:

- Nhưng trước khi Tông phái siêu cấp hạ lệnh thì ta vẫn quản lý nơi này. Các ngươi mà vi phạm ta vẫn có quyền tước đi tư cách tham gia Bách Triều Đại Chiến của các ngươi.

- Tống Tần!

Phong Thương gầm lên:

- Vương triều Phong Vân ta cũng có người trong Tông phái siêu cấp, ngươi đừng có được đằng chân lân đằng đầu!

- Quy định đã đặt ra, ngươi muốn làm gì là chuyện của ngươi. Đến lúc đó ta muốn làm gì là chuyện của ta!

Tống Tần chắp hai tay sau lưng bình tĩnh nói.

- Ngươi!

Phong Thương giận run người, hai mắt đỏ ngầu, nhưng cuối cùng hít sâu một hơi kìm nén nộ khí. Hắn biết dù thế nào thì Tống Tần cũng là kẻ trấn thủ ở đây, hắn có quyền lực tối cao, chỉ một lời thôi là có thể tước quyền tham gia Bách Triều Đại Chiến của một quốc gia, cho dù Vương triều Phong Vân bối cảnh không tệ nhưng nước xa không thể cứu được lửa gần.

Khả năng tự kiểm soát của Phong Thương cũng rất khá, dù bạo nộ như vậy nhưng hắn vẫn kềm chế được nộ hỏa, nhưng sát ý trong ánh mắt thì không thể che giấu được. Hắn quay ngoắt lại hằn học nhìn Lâm Động:

- Lâm Động, đừng tưởng chuyện này thế là xong. Hắn đã bảo vệ ngươi, ở thành Vạn Tượng đúng là ta không thể làm gì được, nhưng hai ngày nữa khi vào Bách Triều Đại Chiến thì hắn không thể nhúng tay vào được nữa. Đến lúc đó ta sẽ cho ngươi biết hậu quả của việc đắc tội với Vương triều Phong Vân ta!

Giọng nói mang đầy sát khí lạnh lẽo vang lên, khiến ai cũng phải run rẩy, xem ra Phong Thương đã nhất quyết nhằm vào bọn người Lâm Động rồi.

Rõ ràng Tống Tần muốn giúp Lâm Động. Trong thành Vạn Tượng, hắn muốn bảo vệ Lâm Động thì chẳng ai làm gì được, nhưng hai ngày nữa Bách Triều Đại Chiến sẽ bắt đầu, Lâm Động chắc chắn sẽ tham gia, một khi hắn vào đó thì chắc chắn sẽ phải đối mặt với Vương triều Phong Vân.

Lâm Động nhìn Phong Thương lúc này hai mắt đã đỏ ngầu, ánh mắt cũng lóe lên hàn ý, hơi nhếch mép lên rồi khẽ nói:

- Nếu ngươi đã có ý thì bọn ta chiều lòng thôi. Vừa hay ta cũng rất có hứng thú với món Linh bảo Thiên cấp đó. Giải quyết ngươi rồi lại tiết kiệm được một lượng lớn Niết Bàn Đan, đó cũng là vụ làm ăn không tệ!

- Ha ha, Linh bảo Thiên cấp ở trong tay ta đây. Có gan thì đến đây lấy, ta đợi ngươi!

Phong Thương tức quá lại bật cười, chắc hắn đã bị cuồng ngôn của Lâm Động chọc giận không nhẹ, hắn gườm gườm nhìn Lâm Động, để lộ ra hàng răng trắng nhợt:

- Có điều, ta rất mong chờ kết cục của ngươi trong hai ngày nữa. Lúc đó mà ngươi vẫn cứng miệng được như vậy thì coi như ngươi cũng có bản lĩnh. Đi!

Dứt lời, Phong Thương vung tay, không nói gì nữa, hầm hầm quay người đi thẳng.

Mãnh Liệt cũng đứng dậy nhanh chóng theo sau, lúc đi hắn nhìn bọn Lâm Động với ánh mắt tàn nhẫn đầy châm chọc, bàn tay khẽ vạch một đường trên cổ.

Khi bọn Phong Thương rời đi rồi không khí mới bớt căng thẳng. Mọi người đồng loạt nhìn về bọn Lâm Động, trong đó có kẻ thích thú, có chờ đợi. Xem ra ngay khi Bách Triều Đại Chiến bắt đầu, bọn họ sẽ được chứng kiến cuộc đối đầu cực kỳ ác liệt.

Rốt cuộc Vương triều Siêu cấp sẽ chiếm thế thượng phong hay kẻ mới nổi như Lâm Động sẽ mạnh hơn? Hai ngày nữa mọi chuyện sẽ rõ ràng.

- Hắn thật ngông cuồng. Hai ngày nữa khó tránh khỏi một trận kịch chiến rồi!

Tiểu điêu có vẻ thích thú nhìn dòng người đang dần rút đi, cười nói.

- Đi thôi, về chuẩn bị một chút!

Lâm Động cười cười, nét mặt không chút sợ sệt. Tuy Phong Thương đã có được Linh bảo Thiên cấp, lực chiến đấu chắc chắn sẽ đại tăng, nhưng kết cục thế nào giờ nói vẫn là quá sớm.

Nói rồi Lâm Động quay người, cung tay với Tống Tần bên trên. Dù lúc này Phong Thương lập tức ra tay Lâm Động cũng không sợ. Nhưng nếu có hai ngày chuẩn bị thì vẫn hơn, vì thế hắn cũng nhận ân tình này của Tống Tần.

Tống Tần chỉ khẽ xua tay rồi quay người đi, một giọng nói chỉ Lâm Động nghe được vang lên:

- Lâm Động, đây là tất cả những gì ta làm được. Hai ngày nữa phải dựa vào chiến lực của bản thân ngươi thôi. Nhưng ít nhất trong hai ngày này, Phong Thương sẽ không dám có bất cứ hành động gì, ngươi cứ yên tâm chuẩn bị…

Nghe vậy, Lâm Động mỉm cười, khẽ gật đầu, không nói gì thêm dẫn bọn Tiểu Viêm rời khỏi trường đấu giá.

Mộc Lân nhìn ba người thu hút mọi ánh nhìn đang rời đi, không khỏi cảm thán, khẽ nói:

- Còn tưởng Vương triều Cổ Nguyệt bọn chúng ta sẽ đối đầu với Phong Vân, không ngờ… cuối cùng lại thành kẻ đứng ngoài nhìn…

- Hai ngày nữa có lẽ bọn Lâm Động sẽ có không ít phiền phức.

Mộc Hàn Nguyệt nhíu mày, nàng ta biết thực lực bọn Lâm Động không tệ, nhưng Vương triều ngang ngược dị thường, huống hồ bọn chúng còn có Linh bảo Thiên cấp. Như vậy dù là Vương triều Cổ Nguyệt cũng không dám tùy tiện động vào, còn bọn Lâm Động…

- Đúng là sẽ phiền phức!

Mộc Lân vẫn luôn đánh giá cao Lâm Động cũng gật đầu nặng nề, thở dài:

- Giờ chỉ có thể chờ xem mà thôi. Ài, thế lực Vương triều Phong Vân rất lớn, không biết bọn Lâm Động có vượt qua ải này được không?

Nói rồi Mộc Lân vẫy tay dẫn đoàn người rời đi.

o0o

Thành Vạn Tượng rất rộng lớn, nhưng chuyện xảy ra trong trường đấu giá chỉ trong nửa tiếng ngắn ngủi đã lan truyền khắp mọi chốn. Ngay lập tức cả tòa thành cũng sục sôi vì cái tin ấy.

Vương triều Phong Vân là gì? Vương triều Siêu cấp hùng bá thành Vạn Tượng. Trong Tứ đại Vương triều luôn có tranh đấu nhưng ai cũng biết Vương triều Phong Vân là thế lực mạnh nhất.

Vương triều Phong Vân uy danh hiển hách, nhưng Lâm Động cũng không phải không có tiếng tăm gì. Chỉ với thân phận Vương triều Hạ cấp mà hắn đã đánh bại vô số Vương triều Cao cấp, thậm chí còn một mình đáng bại ba đại bá chủ của địa vực Tây Bắc trong Viễn Cổ Bí Tàng, bá chiếm hai môn truyền thừa của Tứ Đại Huyền Tông, sau đó còn áp đảo hai đại tướng của Vương triều Đại Càn!

Trước Niết Bàn Bi, ba người bọn Lâm Động cũng đã chiếm gọn ba trong bốn vị trí đầu, đêm đó lại đánh lui La Thông cường giả Tứ Nguyên Niết Bàn, chiếm vị trí đầu trong Địa cấp!

Vô số chiến tích như vậy đủ để khiến tất cả mọi người đều quên mất thân phận Vương triều Hạ cấp của hắn. Vì thế, khi biết sẽ có cuộc đối đầu trong hai ngày nữa, chẳng ai nghĩ Lâm Động không biết tự lượng sức mình, ngược lại vô cùng chờ đợi cục diện bất ngờ!

Hiển nhiên, trong mắt của nhiều người, Lâm Động đã có danh tiếng xứng đáng sánh ngang với Vương triều Siêu cấp!

Đương nhiên danh tiếng ấy có phải thực chất hay không thì còn phải xem kết quả của cuộc đối đầu hai ngày nữa.

Nếu thắng, danh tiếng của Lâm Động chắc chắn chấn động cả Chiến trường Viễn Cổ. Nhưng nếu bại thì kỳ tích này cũng sẽ kết thúc tại đây!

Và đây cũng sẽ là cuộc đối đầu đầu tiên giữa Vương triều Siêu cấp và anh tài mới nổi trong Bách Triều Đại Chiến, chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý.

Dưới sự trông chờ đó, hai ngày chớp mắt đã qua đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK