Tiếng gió bão trầm đục không ngừng vang lên trên tầng thứ bảy của Hồng Hoang Tháp, vùng Hồng Hoang Khí kim sắc nổi những trận sóng khiến người ta phải kinh hãi.
Trong vùng hải dương kim sắc đó, có hai vùng trống rỗng, bên trong đó là một người một phù, bọn họ như biến thành hai cái động không đáy, tham lam hút Hồng Hoang Khí với tốc độ kinh người!
Cùng với sự hấp thụ này, thân thể Lâm Động trở nên sáng loáng, nhìn từ xa như pho tượng Kim Cương giận dữ lan tỏa sức mạnh đáng sợ khó lòng hình dung nổi.
Dưới ánh sáng đó còn có tiếng long ngâm phát ra, dưới lớp da hắn hiện lên những đường vân hình rồng màu xanh sẫm, mỗi khi đường vân đó chuyển động là không khí như phát nổ thành những tiếng trầm đục.
Rẹt!
Kim quang cuộn trào, y phục trên người Lâm Động rách tan, thân thể hắn lúc này như được làm từ thép luyện lấp lánh kim quang, tuy nhìn bề ngoài không có gì quá ghê gớm nhưng ai cũng biết đằng sau đó là một nguồn sức mạnh đáng sợ!
Đương nhiên, quan trọng nhất là trước ngực và sau lưng Lâm Động lúc này, mỗi bên đã có hai đường Hoa văn Thanh Long, như vậy là chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi mà Lâm Động đã ngưng tụ được tám đạo Hoa văn Thanh Long!
Sức mạnh này so với trước đây mạnh hơn gấp đôi! Xem ra Hồng Hoang Khí trong này quả nhiên có thần hiệu đối với việc tôi luyện thân thể!
Cùng lúc đó, nguyên lực trong cơ thể Lâm Động cũng được ngưng tụ dần, vấn đề nguyên lực không ổn định do thực lực tăng quá nhanh nhờ dùng Địa Tâm Sinh Linh Tương cũng được giải quyết hoàn hảo. Điều này giảm bớt được không ít phiền phức cho hắn.
Mấy năm nay hắn tu luyện cũng tiến bộ ổn định từng bước, nếu vì một lần thăng cấp quá nhanh mà khiến căn cơ không ổn định thì sợ là được không bằng mất!
Lần này vào Hồng Hoang Tháp, Lâm Động cũng thu hoạch được không ít, trận chiến ác liệt trước đó cũng xứng đáng…
Trong thời gian này, Thạch phù thần bí cách đó không xa cũng có thay đổi không ít, bề mặt thô ráp cổ xưa dần hiện lên những đường vân ánh sáng huyền ảo, màu sắc cũng không còn mờ ảo như trước mà đã ánh lên những tia sáng. Có thể thấy vết thương của nó đã dần được phục hồi!
Lâm Động cũng vô cùng tò mò và trông chờ để được biết năng lực của Thạch phù thần bí sau khi hồi phục.
Nửa tháng lại trôi qua trong sự trông chờ đó.
Trong nửa tháng này, Hoa văn Thanh Long trên người Lâm Động cũng ngưng tụ được mười đường, khi bọn chúng chuyển động tựa như mười con Cự long cựa mình, tỏa ra vô số luồng năng lượng đáng sợ khiến không khí cũng bị nổ tung!
Kim quang trên người Lâm Động bỗng nhiên tối dần, hắc động trên đỉnh đầu cũng tan đi, sau đó biến thành một tia hắc quang chui vào trong đỉnh đầu hắn.
Khi Thôn Phệ Tổ Phù trở về cơ thể, hai mắt Lâm Động dần mở ra, đúng lúc đó, hai đạo kim quang lập tức bắn ra khiến Hồng Hoang Khí mờ mịt ở phía trước bị nổ tung.
Kim quang từ trong mắt Lâm Động tan đi, sau đó mắt hắn lại trở về màu đen, thân thể hắn cũng dần trở lại bình thường.
- Grào!
Lâm Động dang rộng đôi cánh, thân thể khẽ động, sau đó hắn nghe thấy tiếng long ngâm trầm thấp phát ra từ trong cơ thể. Âm thanh đó phát ra là do cơ thịt và xương cốt ma sát với nhau, đồng thời cũng lan tỏa một luồng năng lượng.
- Sức mạnh thật cường hãn!
Lâm Động siết mạnh hai nắm tay để cảm nhận sức mạnh trong cơ thể. Hắn không khỏi mỉm cười, chỉ trong một tháng mà hiệu quả vô cùng kỳ diệu, không chỉ giải quyết được sự bất ổn trong nguyên lực mà còn khiến Thanh Thiên Hóa Long Quyết được thăng tiến không ít!
Với thực lực hiện nay, nếu giao đấu lại với Thân Đồ Tuyệt thì Lâm Động có lòng tin một quyền đánh chết hắn!
- Giờ mới thật sự là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành!
Lâm Động đứng dậy, nguyên lực trong cơ thể đã được ngưng kết, tâm thần khẽ động, nguyên lực lập tức dồn vào lòng bàn tay, một chưởng tung ra.
Bùm!
Không khí phía trước dường như bị ép lại với mức độ cao nhất, một đường cong không khí có thể nhìn thấy bằng mắt thường hình thành, Hồng Hoang Khí bị một chưởng đó đánh tan tành!
Lúc này Lâm Động mới hài lòng thu quyền lại, nhìn về phía Thạch phù thần bí. Thạch phù vẫn phát ra hấp lực không ngừng hút Hồng Hoang Khí, phù văn trên bề mặt nó cũng càng rõ ràng hơn.
- Đúng là tham lam!
Lâm Động cười thầm. Tuy Hồng Hoang Khí vô cùng có ích, nhưng mỗi giai đoạn đều có cực hạn của nó, như Lâm Động hiện giờ thì chỉ có thể ngưng tụ được mười đường Hoa văn Thanh Long mà thôi, muốn hấp thụ Hồng Hoang Khí thêm nữa cũng chẳng có tác dụng gì.
Không thấy Thạch phù thần bí có biểu hiện gì lạ thường, Lâm Động cũng thấy yên tâm hơn, chuyển ánh mắt nhìn tầng thứ bảy của tòa tháp này.
Ở đây vẫn trống rỗng như vậy, ngoài thứ Hồng Hoang Khí đậm đặc kia chẳng có thứ gì khác nổi bật. Vì vậy mà sau đó Lâm Động không tự chủ được mà nhìn sang thông đạo nối liền lên tầng tám.
Nói là thông đạo nhưng thực ra chỉ là một cái màn ánh sáng, phía sau chính là tầng thứ tám mà chưa ai từng vào được!
Lâm Động đứng ở bên dưới ngẩng đầu lên nhìn, hắn có thể cảm nhận được một thứ sức mạnh cổ xưa phát ra, sau đó bỗng thấy tinh thần mình như ngừng trệ lại…
- Rốt cuộc tầng thứ tám ẩn chứa thứ gì?
Lâm Động nhíu mày lẩm bẩm, thứ sức mạnh đó tuy vô cùng mờ ảo, nhưng lại rất đáng sợ…
- Ủa?
Lâm Động bỗng nhiên nhìn thấy ở viền tấm màn sáng kia có một khe nứt nhỏ.
Hắn nhìn khe nứt ấy một lúc lâu, nhưng rồi cũng không tiến lại gần. Với thứ thần bí chưa biết thì nên tránh xa thì hơn.
Thế nhưng khi Lâm Động chuẩn bị bỏ đi thì một tia sáng lóe lên, sau đó một chùm quang mang tử kim cỡ ngón tay cái bắn về phía hắn.
Lâm Động vẫn luôn rất cảnh giác đối với mọi phản ứng xung quanh, nên lập tức hắn cảm nhận ngay tia quang mang tử kim đó. Sắc mặt hắn kịch biến, cùng lúc khi lùi về phía sau hắn tung chưởng bắn ra kình khí mạnh mẽ.
Bùm!
Nhưng luồng kình khí có thể đả thương một cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành khi gặp quang mang tử kim lại nổ tung, sau đó tiếp tục lao tới trước mặt hắn. Cuối cùng đuôi sáng lóe lên, từ giữa trán chui tọt vào cơ thể hắn!
Vào khoảnh khắc quang mang tử kim chui vào, cơ thể Lâm Động bỗng nhiên đông cứng lại một cách quỷ dị...