Không tốt! Tần Song Hà lập tức nhận ra được chuyện gì, thời điểm bị nắm chặt cổ tay, gã cảm thấy đau nhói, như thể bị kẹp thép siết chặt cho đến chết! Thực lực của đối phương thật sự quá lớn mạnh, người thường cũng không thể có sức mạnh như vậy, khiến Tần Song Hà vô cùng kinh ngạc.
Vốn muốn đánh lén đối thủ, nhưng mà bây giờ xem ra Hoàng Thiên không dễ đối phó như gã nghĩ.
Không đợi Tần Song Hà kịp phản ứng, Hoàng Thiên đã dùng một cú đá mạnh mẽ đạp Tần Song Hà ngã xuống đất.
Bịch bịch một tiếng, tạng người của Tân Song Hà khá to nên khi ngã phát ra xuống đất phát ra âm thanh rất lớn.
Nhìn thấy cảnh tượng này, khiến cho Lê Bảo Đại và Lê Việt Cường sợ phát khiết.
Dù hai người họ đã lăn lộn nhiều năm, nhưng mà đối với tính huống đột nhiên xảy ra này, vẫn khiến họ rất kinh ngạc.
Với lại vừa rồi cũng quá nguy hiểm, với nhát dao đó của Tần Song Hà gần như muốn đâm trúng Hoàng Thiên, vị trí lại là trực tiếp nhấm thẳng vào tim.
Nếu như phản ứng của Hoàng Thiên chậm hơn một chút, hẳn là anh đã bị đâm vào tim mà chết rồi.
Danh Sách Chương: