Mục lục
Chàng Rể Vô Địch (Chàng Rể Đệ Nhất)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Trong khi nói, Trần Bảo Lượng chỉ tay về phía Hoàng Thiên và quản gia Trần.

Hoàng Thiên không biết người tên Hổ này, nhưng quản gia Trần thì biết rất rõ.

Người này tên là Thành Hổ, là một tên côn đồ được nuôi dưỡng bởi nhà họ Trần, một người khá nổi tiếng trong giới xã hội đen và được biết đến với cái tên anh Hổ.

Thành Hổ cũng quen biết quản gia Trần và cũng biết quản gia Trần là người được trọng dụng của nhà họ Hoàng, vì vậy Thành Hổ rất lịch sự trước mặt quản gia Trần.

Hôm nay Trần Bảo Lượng yêu cầu gã ta giết chết quản gia Trần, gã ta cũng rất khó xử và càng kinh ngạc cực kỳ.


"Cậu Bảo Lượng, người này! ! đây là quản gia Trần a.


Thành Hổ lắp bắp, khó xử nhìn Trần Bảo Lượng.

"Quản gia Trần thì sao hả? Mày chỉ cần đánh, có xảy ra mạng người thì tạo gánh!" 
Trần Bảo Lượng hệt như phát điên lên, ra lệnh cho Thành Hổ.

Thành Hổ có thể nhìn ra.

Trần Bảo Lượng thực sự là rất sốt ruột.

Vậy thì việc cần làm duy nhất chỉ có thể là làm theo, dù sao thì gã ta cũng là đang ăn ở nhà họ Trần.

"Quản gia Trần, mệnh lệnh khó chống lại thành thật xin lỗi ông!" 
Thành Hổ còn hướng về phía quản gia Trần chắc chắp tay.

Sau đó sẵn sàng chuẩn bị tư thế động tay ra trận.

"Thành Hổ, cậu có mấy cái đầu hả?" 

Quản gia Trần một hơi nói xong.

Thành Hổ liền giật mình, gã ta vốn dĩ cũng rất là ngại, cũng biết rằng nếu giết chết một nhân vật to lớn như quản gia Trần này đây thì hậu quả sẽ nghiêm trọng như thế nào.

Cho dù là có Trần Bảo Lượng có chống lưng cho gã ta thì cũng chưa chắc là có thể giải quyết ổn thỏa, quản gia Trần thật sự không phải là một nhân vật tầm thường.

"Quản gia Trần, tôi thật sự là không còn cách nào khác.

Ông cũng đừng trách tôi" 
Thành Hổ ảm đạm nói, rồi lấy con dao trong túi ra.

Theo sau hành động rút dao ra này của gã ta, thuộc hạ sau lưng hắn cũng theo đó mà rút dao ra.

Điều này có nghĩa là muốn đưa Hoàng Thiên và quản gia Trần vào chỗ chết rồi.

Nếu không thì lấy đồng hiếp yếu, Thành Hổ và những thuộc hạ khác cũng sẽ không rút dao ra.

"Người đứng đầu nhà họ Hoàng ở đây các người dám xấc xược sao?" 
Quản gia Trần hét lên với Thành Hổ.


"Người đứng đầu nhà họ Hoàng sao? Hahaha!.

quản gia Trần, ông là đang già quá hóa hồ đồ hay sao? Ai mà không biết Hoàng Văn Thành đã chết rồi chứ hả?" 
Thành Hồ ha ha cười chế nhạo.

"Vị này là Hoàng Thiên, là chủ nhân mới của nhà họ Hoàng" 
Quản gia Trần chỉ tay vào Hoàng Thiên và nói với Thành Hổ.

"Ô, hóa ra anh ta chính là Hoàng Thiên à, ha ha ha! ! " 
Thành Hồ nở nụ cười khinh thường trên mặt.

Ai cũng biết Hoàng Văn Thành là người lợi hại như thế nào, nhưng đối với Hoàng Thiên, nhiều người cho rằng Hoàng Thiên chỉ là có phúc phận hơn người khác mà thôi, căn bản là không xứng đáng làm trưởng tộc nhà họ Hoàng.

Hơn nữa Hoàng Thiên vẫn còn quá trẻ, lại không có các mối liên hệ to lớn như cha của mình là Hoàng Văn Thành, dù có tài sản nghìn tỷ thì cũng không có gì là đáng sợ.

"Nếu tôi đoán không sai, thì cậu chính là người đã làm mù mắt của Đặng Đại Trung phải không?".


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK