Mây đen quay cuồng trên trời, thanh thế to lớn, mây càng tụ càng dày, bầu trời giống như sắp bị sụp xuống. Không chỉ một vùng mây đen mà cả phương viên ngàn dặm chung quanh thành Thiện Nhân đều là mây đen, bầu trời chói chang ánh nắng lập tức biến thành đêm tối, chân trâu Quang Minh trong thành sáng lên, tất cả mọi người chạy ra ngoài nhìn dị tượng trong không trung.
Không phải tất cả Địa tộc đều biết phụ mẫu áo cơm của bọn họ đang đánh sâu vào Hóa Thần kỳ ở sâu dưới lòng đất, lúc này thấy trời tối sầm như vậy thì đều hoảng sợ, cảm thấy đây chính là điềm báo của tai nạn. Không ít người đã phản ứng lại, điên cuồng chạy xuống lòng đất, bản năng nói cho bọn họ biết dưới đất an toàn hơn.
Ức Thổ vương thượng đương nhiên biết đây là hiện tượng gì, hắn mang theo người chạy nhanh tới tiểu lâu, sốt ruột hỏi: “Hai vị đại nhân, Kim đại nhân sắp tiến giai Hóa Thần kỳ sao?”
Hoa Uyển Ti gật đầu: “Xem ra hẳn là nàng, ngoài nàng ra thì dưới chân chúng ta không có ai đang bế quan.”
May đen vần vũ trên đầu, nơi đen nhất chính là vị trí thành Thiện Nhân, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc chắn là Kim Phi Dao.
“Tiến giai Hóa Thần kỳ có gây động tĩnh lớn không? Liệu có hàng lôi kiếp không? Nếu như đánh cho thành Thiện Nhân nát bươm thì biết làm sao?” Ức Thổ rất lo lắng cho con dân của mình, sau khi nắm quyền lực trong tay, hắn cảm thấy rất hứng thú vì được phục vụ cho con dân. Nhìn mây đen vần vũ, điều hắn lo lắng đầu tiên là thành thị có bị hủy hay không, người có bị thiên tai giết chết hay không. Hắn lúc này đã coi dị tượng Hóa Thần kỳ là thiên tai.
“Chắc là không đâu.” Hoa Uyển Ti nhíu mày nói. Nói thật, nàng cũng không biết tiến giai Hóa Thần kỳ là cái dạng gì. Năm đó nàng tiến giai Hóa Thần kỳ hoàn toàn là dùng mạng đánh đổi, căn bản không giống bình thường, cho nên không có giá trị tham khảo.
Thấy Hoa Uyển Ti cũng không chắc chắn, Ức Thổ vương thượng gấp gáp: “Ta nghe nói lúc tiến giai Thần Thú kỳ sẽ có lôi kiếp, đánh cho da tróc thịt bong, vô cùng thê thảm. Hết thảy các thứ bên trong phạm vi lôi kiếp sẽ bị đánh thành mảnh vụn, cũng có không ít trường hợp lôi kiếp trực tiếp đánh chết người tiến giai. Nếu lôi kiếp đánh xuống thì thành Thiện Nhân liền xong đời.”
Nghe hắn nói, Hoa Uyển Ti tức giận nói: “Nói bậy bạ gì vậy. Ngươi đang nói đến yêu thú tiến giai Thần Thú kỳ, đương nhiên sẽ có lôi kiếp giáng xuống giúp thoát hai hoán cốt. Phi Dao là Nhân tộc, không cần thoát thai hoán cốt, làm sao có thể có lôi kiếp.”
Tuy nhiên, nói đến đây thì Hoa Uyển Ti chợt cảm thấy chột dạ. Nàng biết Kim Phi Dao là bán nhân bán yêu, không thể dám chắc thiên thượng có cho rằng nàng yêu thú, trực tiếp giáng lôi kiếp hay không.Thật sự là như vậy, mức độ nguy hiểm rất lớn, kể cả nàng toàn thân là pháp bảo trung phẩm cũng không chịu nổi lôi kiếp, dù sao cũng không phải là yêu thú.
Trong thành Thiện Nhân có nhiều Địa tộc như vậy, lôi kiếp hạ xuống thì không ai có thể trốn thoát. Nghĩ nghĩ, nàng ra lệnh: “Mau đi báo tin! Tất cả mọi người chạy xuống lòng đất, đi xuống thông đạo sâu nhất, còn nữa, phải cách thánh địa càng xa càng tốt.” nếu thực sự có lôi kiếp hạ xuống thì hẳn là sẽ tập trung ở thánh địa, kể cả khu vực chung quanh bị lan tới thì có lẽ cũng không quá nghiêm trọng.
Vương thượng Ức Thổ nhanh chóng mang người rời đi an bày toàn bộ con dân tiến xuống đất, hơn nữa phải rời xa thánh địa. Nhìn Địa tộc chạy loạn, tay ếch của Mập Mạp khoa lên, một hàng chữ xuất hiện trong không trung: chúng ta làm gì bây giờ?
“Còn có thể làm gì, đương nhiên là cũng mau chóng chạy trốn. Lấy lõa châu ra để quan sát tình hình bên ngoài là được, không nhất thiết phải mạo hiểm đứng ở đây, chúng ta không chịu được lôi kiếp.” Hoa Uyển Ti tò mò nhìn chằm chằm Mập Mạp, loại vấn đề này mà còn cần phải hỏi?
Nhanh nhẹn ném một tiểu lõa châu lên đỉnh tiểu lâu, Hoa Uyển Ti và Mập Mạp vọt xuống lầu một, đào tẩu xuống lòng đất. Đợi đến khi đến nơi an toàn, Hoa Uyển Ti tìm một vị trí cách xa thánh địa nhất, lấy lõa châu ra.
Lõa châu sau khi được rót linh lực liền chiếu ra hình ảnh trên mặt đất. Địa tộc chưa từng thấy bảo vật như vậy bao giờ, toàn bộ xông tới, ngồi vòng lớn vòng nhỏ chung quanh, mắt nhìn chằm chằm vào hình ảnh.
Chung quanh có mấy vạn Địa tộc, phần lớn là tu sĩ chạy tới xem náo nhiệt. Các Địa tộc bình dân khác dù có muốn tới xem cũng không dám tới, vì ở đó không chỉ có vương thượng mà còn có hai vị đại nhân nữa. Bọn họ cũng nhát gan, không dám tới xem, chỉ dám ngồi từ xa, nhìn vài cái là thỏa mãn rồi. Những người nhát gan hơn nữa thì còn không dám ngẩng mặt lên nhìn, chỉ ôm con cái, gia nhân co cụm một góc, hy vọng thiên tai lui đi.
Mây đen quay cuồng, Ức Thổ vương ngồi cạnh Hoa Uyển Ti, khẩn trương vạn phần, những tu sĩ Địa tộc vây chung quanh cũng khẩn trương, bọn họ nghe nói có khả năng cả đời chỉ được một lần này chứng kiến cảnh tiến giai Hóa Thần kỳ.
Mây đen vẫn còn quay cuồng, ngoài ra thì không gây ra hiện tượng gì khác, hơn nữa vừa quay là liền ba ngày, mọi người đợi chờ có chút bất an.
“Định quay đến lúc nào chứ? Chẳng lẽ là do mây chưa đủ dày, chưa đủ đưa tới lôi kiếp to?” Hoa Uyển Ti lầu bầu, Mập Mạp thì vô cùng đồng ý ộp một tiếng. Ngồi dưới lòng đất, không cần phải tỏa thần thức ra ngoài nàng cũng biết chắc chắn có người của ba tộc tới xem xem người phương nào đang tiến giai Hóa Thần kỳ trong này.
Nàng đoán rất đúng, động tĩnh lớn như vậy đã sớm kinh động người của các tộc, mỗi tộc đều cử người tới xem. Mặc kệ người kia thuộc tộc nào, chỉ cần tiến giai thành công sẽ đều là việc vô cùng vui mừng của tộc đó.
Trong cuộc chiến giữa các tộc thì tu vi cao nhất trên chiến trường là Hóa Thần kỳ. Một nơi nghèo nàn vô cùng của Địa tộc lại có người đánh sâu vào Hóa Thần kỳ, nơi đây rốt cục còn ẩn giấu bao nhiêu điều bí mật nữa? Nhìn thiên tượng đen thùi thì có khả năng lớn là Yêu tộc hoặc Ma tộc, nếu Nhân tộc mà có thiên tượng như vậy thì cũng sẽ không phải là người tốt gì, có tiến giai Hóa Thần kỳ cũng khó mà trông đợi nàng giúp đỡ gì.
Sau khi Trúc Hư Vô nghe nói, cũng mang theo chúng đệ tử chạy tới. hắn nhìn là biết Kim Phi Dao đang đánh sâu vào Hóa Thần kỳ. Không ngờ tên gia hỏa này lại Hóa Thần nhanh như vậy, tốc độ tiến giai này còn hơn cả tư chất cực phẩm. Nếu vài chục đến trăm năm sau mà nàng vọt tới phi thăng thì sẽ trở thành phi thăng giả trẻ nhất trong lịch sử.
Mây đen lại vần vũ thêm hai ngày, thiên tượng rốt cục thay đổi.
Mây đen bắt đầu thối lui ra bốn phía, ở giữa xuất hiện một đại động rộng năm trượng, ánh mặt trời mấy ngày không thấy lộ ra từ đại động. Đây là ý gì? Mọi người cảm thấy khó hiểu, nếu là yêu thú cấp chín tiến giai Thần Thú kỳ thì lúc này nên có lôi kiếp đánh xuống mới phải, còn nếu là Ma tộc thì hẳn phải xuất hiện dị tượng ma hóa của tổ tiên, mà Nhân tộc thì kể cả có là tà tu cũng phải nhảy ra mấy cái đầu lâu, tu sĩ chính phái còn có thể thấy tiên nhạc ráng mây, bách hoa và thụy tượng mới phải.
Còn loại dị tượng như hiện tại, chỉ đào ra một cái đại động trong mây đen, mộc mạc đến cực điểm thì tính là gì? Chẳng lẽ thật sự là Địa tộc tiến giai Hóa Thần kỳ, không chỉ có người nghèo kiết hủ lậu mà ngay cả dị tượng cũng nghèo kiết hủ lậu như thế?
Mọi người đầy bụng nghi vấn, lại không thể làm gì khác ngoài quan sát. Trúc Hư Vô thì chưa từng thấy Kim Phi Dao tiến giai Nguyên Anh kỳ, chỉ nghe nói lúc đó xuất hiện một con Thao Thiết vĩ đại cho nên hắn rất an tâm đứng chờ xem dị tượng Thao Thiết, trong lòng còn xấu xa đoán xem những người kia trông thấy dị tượng Thao Thiết sẽ nghĩ cái gì.
Nhưng sau đó lại không hề xuất hiện Thao Thiết như trong dự đoán của hắn, trên trời đột nhiên vang lên tiếng sấm, lại không có chớp. Đúng lúc này, bên trong đại động xuất hiện một cột thiên lôi to tới bốn trượng, đánh thẳng xuống thành Thiện Nhân.
Bầu trời lóe lên bạch quang chói mắt, có thể nghe thấy có tiếng Địa tộc la hét hoảng sợ, những người đứng xem chung quanh đều đoán thành Thiện Nhân thế là xong đời. Nhưng đợi đến khi ánh sáng trắng tắt đi, cột sét to biến mất thì một màn hiện ra trước mắt lại làm cho người ta không biết nói gì.
Hoàn hảo như lúc ban đầu! Một cột lôi to như thế đánh xuống mà ngay cả một cái cọc gỗ trong thành Thiện Nhân cũng không bị hủy, chuyện vừa rồi tựa như chưa từng xảy ra, thành trấn vẫn là thành trấn đó, người cũng vẫn là những người đó.
Ức Thổ vương thượng và chúng Địa tộc ngồi tại đó, nhìn thấy cảnh thiên lôi đánh xuống qua lõa châu, sợ tới mức run bần bật. Thiên lôi lớn như vậy đánh xuống thì toàn bộ thành Thiện Nhân đều sẽ bị hủy trong chốc lát. Khi đường bạch quang chói mắt lóe lên, hắn thật sự cho rằng mình chết chắc rồi.
Mà hiện tại, hắn vẫn đang ngồi đây, vẻ mặt mờ mịt. Không có việc gì, không ai chết, lúc thiên lôi giáng xuống như thế nào, bây giờ thành dạng gì, mọi người cũng bốn mắt nhìn nhau không rõ.
“Ộp!” kẻ mở miệng trước nhất là Mập Mạp, vừa rồi đúng là hù chết con ếch, thật không ngờ thiên lôi lại đánh xuyên qua đất. Thoạt nhìn uy lực kinh người lại căn bản không thương hại tới bọn họ nửa phần đã biến mất. Kể cả không việc gì thì nó cũng đã làm Mập Mạp bị kinh hách không nhẹ, nhịn không được mắng to.
“Mây đen đang thối lui!” Hoa Uyển Ti là người đã chết một lần, lúc này coi như còn bình tĩnh, phát hiện dị tượng đang biến mất qua lõa châu.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên liền thấy mây đen quay cuồng, nhưng khác lúc trước là đang điên cuồng bay ra ngoài. Chưa đến nửa canh giờ, những tầng mây chồng chất đã bay đi sạch sẽ, mặt trời xuất hiện, công cuộc tiến giai cứ như vậy kết thúc.
Dĩ nhiên, với tình cảnh này thì không chỉ có Hoa Uyển Ti và Mập Mạp mà ngay cả những tu sĩ tam tộc chạy tới đây xem cũng một đầu mờ mịt. Đây cũng coi như dị tượng tiến giai Hóa Thần kỳ? Hoàn toàn chỉ là một nửa, rốt cục người này có tiến giai thành công không vậy?
Không có uy áp Hóa Thần kỳ, không có dị tượng kinh thiên động địa, chỉ có ông trời thả cái rắm, không thổi bay nổi một cái lá cây. Hết thảy đều khiến người người không nghĩ ra được.
Nhưng ở trong thánh địa sâu dưới lòng đất, Kim Phi Dao đang phẫn nộ chỉ vào Linh giới Du Cảnh kính mà quát: “Đồ hỗn đản nhà ngươi! Thứ này mà là Tan quyết à? Ngươi là đồ siêu lừa đảo!”
Danh Sách Chương: