Hoa Uyển Ti và Mập Mạp không dám cử động mảy may, cả hai đều từng trải, ánh mắt lặng lẽ liếc sang phía Lang đại nhân, không cần nhìn sắc mặt của hắn, cả hai đều có thể cảm thấy một luồng sát ý khiến người ta hít thở không thông.
“Sao ngươi đột nhiên rơi từ trên xuống lại không tránh qua một bên chứ.” Nàng còn bất mãn nói thầm, hoàn toàn không chú ý đến không khí bất thường chung quanh.
Đột nhiên, Lang đại nhân vươn tay nắm cổ áo nàng, kéo nàng lại, cúi đầu hôn.
Kim Phi Dao quá sợ hãi, dùng sức muốn đẩy Lang đại nhân ra, nhưng hắn lại kéo rất mạnh, căn bản không thể tránh thoát. Miệng bị Lang đại nhân chặn khiến nàng có chút khó thở.
Hoa Uyển Ti và Mập Mạp nhìn thoáng qua nhau, trong mắt tràn đầy sợ hãi, không biết tiếp sau đó sẽ có chuyện gì xảy ra không. Chúng ta có nên tránh đi một cái không, chiêu câu dẫn nam nhân của tên ngốc kia thật lợi hại.
Không đợi bên này quyết định, Kim Phi Dao đã đột nhiên tránh thoát, miệng còn chép chép như đang ăn cái gì đó, biểu cảm có chút nghi hoặc. Lại nhìn sang Lang đại nhân, trên môi hắn có máu chảy ra, Hoa Uyển Ti và Mập Mạp thất kinh, Thao Thiết cắn người!
“Lang, bị chó cắn sao?” lúc này trên không trung truyền đến thanh âm bén nhọn, một Yêu tộc Luyện Hư hậu kỳ trên người che kín đồ đằng, hạ thân chỉ mặc một cái khố trắng hoa văn đỏ xuất hiện trong không trung. Đầu tóc bạc rối tung, đôi tai mọc đầy lông hồng lộ ra trên một thân lông trắng toát, trên tay hắn cầm một thanh song đầu đao màu trắng, lộ ra hai hàm răng cười nói.
Lang đại nhân đưa tay lau vết máu trên môi, lạnh lùng nhìn hắn một cái, tay mạnh mẽ đẩy, ma khí xen lẫn Minh hỏa phun vào không trung, trực tiếp đánh tới tên Yêu tộc kia.
Yêu tộc nhanh nhẹn vung song đầu đao lên, gây ra phong nhận vọt tới Minh hỏa, sau đó hắn nhe răng, vui vẻ cười nói: “Lang, tính khí vẫn như vậy a, ta thật sự rất nhớ hương vị máu của ngươi.”
“Ta cũng rất nhớ bộ dáng gãy nát xương cốt, đuôi hoàn toàn biến mất của ngươi.” Lang đại nhân lật tay, ma khí bốc lên hóa thành Hắc Ma thương.
Kim Phi Dao đứng ở một bên, cảm nhận vị máu Lang đại nhân trong miệng, nàng chưa từng ăn thứ gì ngon như vậy. Trước kia vốn cảm thấy đẹp nhất trên đời là thịt của thực hồn thần thú, nhưng giờ đem ra so sánh với vị máu này thì quả thực chỉ là nước rửa chén ghê tởm. Đột nhiên, nàng phản ứng lại mình vừa làm gì, ngẩng đầu thấy Lang đại nhân và một gã Yêu tộc đang giằng co, hiện tại còn không đi chẳng lẽ chờ hắn quay về tính sổ sao?
Vì thế, nàng lui về phía sau hai bước, đột nhiên quay người, vọt lên khỏi cánh hoa, hóa thành Minh hỏa độn chạy trốn, thuận thế kéo theo Hoa Uyển Ti và Mập Mạp vẫn đang sững sờ tại chỗ, vọt vào bụi hoa, chạy mất dạng.
Vừa chui vào bụi hoa, phía sau đã truyền đến một luồng lực lượng vĩ đại do va chạm mà thành, giống như độc long mãnh thú đuổi sát sau lưng, nơi nó đi qua hoa cỏ rách nát, bao nhiêu cỏ dại đều bị chém đứt, chỉnh tề khác thường.
Hắc Diệu Phong đang chuẩn bị trùng tu động phủ, trước kia làm một con ong thì sống trong tổ ong rất thoải mái, nhưng hiện tại đã là hình người, hắn muốn làm cho nơi ở trở nên nhân tính hóa một chút, nếu không lúc đón tiếp bằng hữu sẽ không tiện. Lúc này phòng ốc của hắn đã được tạo hình, sửa chữa lại từ tổ ong lúc trước.
Đột nhiên, một trận gió thổi qua, hắn ngẩng đầu lên thì thấy một đoàn hắc diễm bay vèo qua đỉnh đầu, một lực đánh mạnh ập tới, trực tiếp thổi bay nóc nhà của hắn.
“Cái gì vậy a? Không để ai sống sao!” Hắc Diệu Phong tức giận bất bình mắng một câu, lúc trước nhà đã bị lôi kiếp hủy, hiện tại lại bị cái này làm rớt mất nóc, thế đạo càng ngày càng không yên ổn rồi.
Kim Phi Dao mang theo Hoa Uyển Ti và Mập Mạp không hề quay đầu lại, chạy một mạch ra ngoài, Mập Mạp thấy chỗ dựa vững chắc không còn nữa thì kêu đến tê tâm liệt phế, sau khi bị Kim Phi Dao dùng Minh hỏa đốt mông mới ngậm miệng.
Bay ra khỏi Hoa Ngữ Thần giới, nàng không biết mình muốn đi đâu, cũng không rảnh xem Linh giới Du Cảnh kính, cứ để Minh hỏa độn mang mình chạy đi. Cứ liều mạng bay một ngày một đêm như thế, mãi cho đến lúc linh lực còn lại không nhiều lắm nàng mới thu hồi Minh hỏa độn, lấy phi thảm ra cho Hoa Uyển Ti khống chế, tiếp tục đi về phía trước, còn mình thì ngồi sững sờ trên phi thảm.
Mập Mạp và Hoa Uyển Ti không nói gì nhìn nàng, cuối cùng vẫn là Hoa Uyển Ti mở miệng hỏi: “Sao ngươi lại cắn Lang đại nhân?”
“Ngươi cho là ta cố ý cắn hắn sao? Lúc đó ta không khống chế được, cảm thấy nếu không cắn hắn một miếng thì sau này sẽ không thể gặp được thứ gì ăn ngon như thế nữa. Ta nhất thời thèm ăn công tâm, không nhịn được mà cắn, tuy nhiên hương vị thật đúng là không tệ, tên kia ăn rất ngon. Nếu thêm chút muối tiêu rồi nướng thì chắc chắn là đại mĩ vị.” Kim Phi Dao đầu tiên là chột dạ nhìn xung quanh, sau đó chậc lưỡi nói.
Nghĩ nghĩ, nàng vuốt cằm nói thêm: “Hiện tại ta đã phát hiện ra hương vị tu sĩ tu vi cao, tư chất tốt ngon hơn nhiều so với thần thú gì gì đó. Không biết Kính huynh đã phi thăng có vị như thế nào, đáng tiếc chỉ là một tia thần thức, không thể nếm thử.”
Hoa Uyển Ti khiếp sợ vô cùng nhìn nàng, chuyện người này nói chẳng lẽ là cùng một chuyện với vấn đề nàng hỏi? Nàng chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Đồ tham ăn nhà ngươi!”
“Uhm, có thể ăn là phúc nha.” Kim Phi Dao đầu tiên là bất vi sở động nhìn nàng, sau đó lại tiếc hận thở dài: “Aizzz, làm sao lại xảy ra chuyện này chứ? Ta vẫn còn nhớ thương tiểu khố phòng của Lang đại nhân mà, bên trong có thứ ta muốn dùng. Nhưng giờ thì không dám trở về nữa rồi, một búng máu liền làm tiểu khố phòng của ta biến mất, đại giới quá lớn!”
Mập Mạp giờ không dám nói gì, chỉ mang vẻ mặt tiểu oán phụ sầu não nhìn Hoa Ngữ Thần giới ngày càng xa, sau này đi theo gia hỏa này lưu lạc khắp nơi, nghĩ tới điểm này là không thể an tâm nổi.
Do dự một chút, Hoa Uyển Ti đột nhiên cười rộ lên, dưới ánh mắt nghi hoặc của Kim Phi Dao, nàng chỉ vào mặt Kim Phi Dao mà nói: “Môi ngươi sưng rồi.”
“A!” Kim Phi Dao sờ thử, môi quả nhiên hơi sưng, liền cất giọng mắng: “Làm cái gì a, sao lại có thể như vậy!”
Đột nhiên, nàng thấy Mập Mạp đang hắc hắc cười, nàng liền che miệng cười nói: “Bảo sao trước kia miệng Mập Mạp trông lúc nào cũng sưng sưng, hóa ra là do vậy!”
Mập Mạp hoảng hốt, người này có bệnh à!
Hoa Uyển Ti thật không nghe nổi nữa, nghiêm trang nói: “Hiện tại chúng ta phải làm sao?”
“Làm sao? Đương nhiên là phải chạy càng xa càng tốt, vừa vặn đi khắp các Thần giới tìm tài liệu. Đúng rồi, nếu gặp được tài liệu lôi tính thì chúng ta phải mau chóng thu hồi, sau này có thể tìm tu sĩ Luyện Hư kỳ để đổi chác.” Kim Phi Dao chớp mắt mấy cái, chuyện rõ ràng như thế mà còn cần hỏi sao?
“Sao ngươi không nghĩ theo phương diện khác, đây có lẽ lại là chuyện tốt?” Hoa Uyển Ti hỏi dò.
Kim Phi Dao mờ mịt hỏi: “Chuyện tốt gì?”
Không nói gì nhìn nàng một hồi, Hoa Uyển Ti vén tóc nói: “Quên đi, chúng ta chạy mau thôi.”
“Đợi ta xem bản đồ xem phải đi hướng nào đã.” Kim Phi Dao lấy Linh giới Du Cảnh kính ra xem, phát hiện thẳng hướng nàng đang đi có một Thần giới.
Vì thế nàng nói: “Chúng ta tới Thần giới này, chỉ cần đi thẳng là được, Lang ma đầu và Yêu tộc Luyện Hư kỳ đang đánh nhau, chắc chắn không rảnh đuổi theo chúng ta. Chúng ta cứ yên tâm đi thôi, mục tiêu là thu thập tài liệu, có thể lấy thì lấy, không thể lấy thì lừa cướp, nhất định phải tìm hết toàn bộ tài liệu.”
Vừa mới thoát ra khỏi mí mắt hắn, Lang đại nhân trong miệng nàng lập tức biến thành Lang ma đầu.
Cả Mập Mạp và Hoa Uyển Ti đều cảm thấy người này hết thuốc chữa rồi, vì thế cùng không nhắc tới chuyện vừa xảy ra nữa mà bắt đầu chuyên tâm ghi nhớ các loại tài liệu. Pháp trận của Kính huynh quá mức khoa trương, tài liệu nhiều đến hù chết người, không ghi nhớ thì có khi đi ngang qua nó cũng không biết. Để tiện đọc, Kim Phi Dao ghi lại danh sách tài liệu vào ngọc giản, mỗi người một cái, Mập Mạp cũng không ngoại lệ.
Theo như Linh giới Du Cảnh kính thì Thần cấp giới các nàng định tới tên Cô Thụ Thần giới, địa bàn rất nhỏ. Chỉ nghe cái tên đã có cảm giác đó là một nơi chỉ có một thân cây.
Bay mười sáu ngày, phía trước rốt cục xuất hiện thân ảnh Cô Thụ Thần giới, thật đúng là danh xứng với thực, toàn bộ Thần giới chỉ có một cái cây, mà cái cây này cũng chính là toàn bộ Cô Thụ Thần giới, rễ cây lòng thòng trong tầng mây đen, rễ cọc vĩ đại thẳng hướng vân tiêu, từ xa nhìn lại cũng phải dài mấy ngàn trượng. Gốc cây nơi gần rễ nhất cũng phải to chừng hai mươi người ôm, tán cây bên trên lại càng rộng kinh người, chỉ sợ có thể ở được hơn mười vạn người một cách thoải mái.
Cách còn rất xa cũng đã nhìn thấy có nhiều người hai cánh đang bay tới bay lui chung quanh cái cây. Kim Phi Dao có chút bất an, đây rốt cục là nơi ở của tộc nào? Nếu như đóng giả nhầm tộc thì có khả năng sẽ đưa tới những phiền toái không cần thiết.
Nghĩ nghĩ, Kim Phi Dao phủ lên ngời thêm một chiếc áo choàng, chuẩn bị chờ bay tới gần hơn, thấy rõ là địa bàn của chủng tộc nào thì sẽ giả dạng làm người của chủng tộc đó. Hoa Uyển Ti cũng đã chịu đủ phiền toái vì thân phận Nhân tộc, thân thể con rối làm quá giống người đúng là không tốt, tuy nhiên nàng cũng đã nghĩ ra cách giải quyết. Con rối bình thường đều vẽ pháp văn trên người, nàng liền vẽ một pháp văn của con rối cấp thấp lên má trái của mình, còn sợ có tên ngốc nào đó không nhìn ra, nàng lại viết thêm chữ “Rối” nho nhỏ bên trong pháp văn. Như vậy thì dù có người nghi ngờ nàng là Nhân tộc cũng chỉ cần giơ mặt ra cho bọn họ nhìn là được, không cần Kim Phi Dao phải đi giải thích cái gì, vô cùng bớt việc.
Kim Phi Dao không ngờ nàng lại làm như vậy, tuy nhiên nhìn lại thì pháp văn này còn có thể che đi chút tư sắc. Xấu đi một chút cũng là chuyện tốt, có thể khiêm tốn, đỡ phải trêu chọc sắc lang khắp nơi.
Sau khi tới gần, Kim Phi Dao thấy khắp cả cái cây đều là Yêu tộc, mà đại bộ phận đều biết bay. Không biết trước kia có hai tộc Nhân – Ma ở hay không nhưng hiện tại thoạt nhìn thì nơi nơi đều là Yêu tộc Thần Thú kỳ. Có thể tưởng tượng được lúc lôi kiếp đánh xuống cái cây này xong thì nó hoàn toàn trở thành một biển điểu nhân.
Vì thế Kim Phi Dao liền cho sừng thò ra, lại làm ra một thân yêu khí Thao Thiết. Mập Mạp sau một lần vô ý nhìn thấy Kim Phi Dao hóa người thú thì đề nghị nàng cứ dứt khoát để hình dạng Thao Thiết đó, như vậy có là người mù cũng không thể nhận nhầm thân phận Yêu tộc của nàng, lại có thể tu luyện, đỡ phí mất bao năm học Tan quyết. Tuy nhiên, kết cục của đề nghị này là nó lại ăn thêm mấy quả đấm.