Một năm sau.
Sở gia trạch đã rực rỡ hẳn lên.
Giờ đây người ở Y thành ai ai cũng biết, đại thiếu gia nhà họ Sở không những hết ngốc mà còn có y thuật cao siêu, thậm chí võ công còn rất lợi hại.
Chắc là được cao nhân nào đó chỉ điểm phải không?
Khi tất cả mọi người đều cho rằng Sở Mặc sẽ quyết tâm chấn hưng lại nhà họ Sở, đoạt lại tất cả những gì thuộc về Sở gia, nhưng Sở Mặc chỉ khiêm tốn chữa bệnh cứu người, ngày ngày kiếm tiền, mua chút đồ ăn ngon, hiếu kính chị gái.
Về phần Lăng Hiểu, hiện tại đơn giản là hưởng thụ cuộc sống dưỡng lão trước thời hạn.
Và đương nhiên, mối quan hệ giữa cô và Sở Mặc cũng có chút thay đổi.
Mấy tháng trước, Lăng Hiểu đã sớm tuyên bố với bên ngoài rằng cô và Sở Mặc hủy bỏ hôn ước, hai người chính thức trở thành chị em.
Lần này không tổ chức tiệc rượu, Lăng Hiểu chỉ mời Hứa Hi Đình và Hạ Vi Vi tới làm khách.
Ở thế giới này, hai người bọn họ, Lăng Hiểu nhìn còn thuận mắt.
Cái cô Hạ Vi Vi này, vẫn như mọi khi.
Lúc tới Sở gia cô ấy mang theo rất nhiều đồ ăn, còn có một giỏ lớn trái cây nhập khẩu đắt tiền.
Mặc dù không biết giữa Lăng Hiểu và Sở Mặc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng Hạ Vi Vi không tò mò, lại càng không muốn biết.
Cô chỉ biết là, nam chủ hiện tại rất mạnh mẽ, rất lợi hại! Hơn nữa còn coi mình là bạn.
Được rồi!
Đời này... Ổn!
Sẽ không trở thành vật hi sinh nữa rồi!
Vui vẻ (*^▽^*).
""Vi Vi.""
Lăng Hiểu nhìn Hạ Vi Vi đang ngồi ngay ngắn bên cạnh, thoạt nhìn cô ấy rất dễ thương, không khỏi nhẹ giọng nói: ""Mình nhớ là chúng ta bằng tuổi nhau, đều lớn hơn Sở Mặc hai tuổi nhỉ, cậu có bạn trai chưa?""
""Vẫn chưa.""
Hạ Vi Vi trả lời theo bản năng.
Một giây sau, trên mặt Lăng Hiểu lộ ra một nụ cười đáng sợ: ""Vậy cậu cảm thấy Sở Mặc nhà mình thế nào?""
Nam chính lớn lên đẹp trai anh tuấn lại còn đa tài đa nghệ đặt ngay trước mặt cô như vậy, thấy thèm không?
Muốn không?
""Không, không, không.""
Hạ Vi Vi nghe Lăng Hiểu hỏi vậy, từ chối theo bản năng: ""Mình không muốn làm nữ chính đâu!""
""Hả?""
Lăng Hiểu híp mắt.
""À, ý của mình là, mình không xứng làm nữ chủ nhân của nhà họ Sở.""
Hạ Vi Vi xấu hổ cười: ""Sở Mặc quá suất sắc, một người đàn ông như vậy ắt sẽ có rất nhiều cô gái thích em ấy, mình... Không xứng, thực sự không xứng với em ấy.""
""Sở Mặc, cầm đi, đây là thẻ người tốt chị Vi Vi phát cho em đó.""
Lăng Hiểu nghe được câu trả lời của Hạ Vi Vi, không nhịn được hả hê cười.
Cô thật đúng là càng ngày càng thích Hạ Vi Vi, cái người nhiệm vụ giả xuyên nhanh này rồi.
Những người khác đều cố hết sức nghĩ biện pháp nghịch tập trở thành nhân vật chính, hoặc là công lược nam chính cùng nhân vật phản diện.
Mà cô ấy...
Không có chí tiến thủ, chỉ muốn sống yên ổn.
Thật đúng là biết hài lòng với cuộc sống của mình.
Sở Mặc nghe được cuộc nói chuyện giữa Lăng Hiểu và Hạ Vi Vi thì tỏ ra vẻ buồn bã, sau đó, ba người nhìn nhau, cùng bật cười.
Hứa Hi Đình ngồi cách đó không xa nhìn thấy tất cả, hơi cảm thán, tuổi trẻ thật tốt!
Mặc dù hắn chẳng giúp được gì.
Nhìn cuộc sống hiện tại của Lăng Hiểu rất tốt lại còn vui vẻ như vậy, Hứa Hi Đình cũng thấy yên lòng. Chị ở dưới suối vàng biết được, có lẽ cũng cảm thấy an tâm phải không?
......
Sau khi rời khỏi Sở gia, tâm trạng Hứa Hi Đình rất tốt.
""Anh Hứa, chờ chút!""
Hạ Vi Vi vội vàng chạy đuổi theo bước chân Hứa Hi Đình.
""Ặc.""
Hứa Hi Đình hơi do dự.
Hạ Vi Vi là bạn của Lăng Hiểu, Lăng Hiểu là cháu ngoại mình, nhưng Hạ Vi Vi lại gọi mình là anh Hứa ——
Cái này có phải là, lệch vai vế rồi?
Hạ Vi Vi: Không sao đâu, cái vai vế này rất vi diệu.
Lúc này, Hạ Vi Vi chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp nhìn Hứa Hi Đình đầy mong đợi: ""Anh Hứa, tài xế nhà em tạm thời không thể tới đón em được, anh có thể đưa em về nhà được không?""
""Ừ, không thành vấn đề.""
Hứa Hi Đình nhàn nhạt cười, khuôn mặt đẹp trai càng thêm ấm áp.
Hứa Vi Vi: Anh ấy cười lên thật đẹp, chân dài, tốt bụng lại còn đang độc thân! Mị thích.
Lăng Hiểu: Đậu má! Ta xem ngươi là bạn, ngươi lại còn muốn làm mợ ta!