Lăng Hiểu ở trong thế giới của Sở Mặc bình an sống đến khi nhắm mắt xuôi tay.
Ở thế giới đó, Hứa Hi Đình kết hôn cùng Hạ Vi Vi.
Lăng Hiểu cảm thấy cái người nhiệm vụ giả xuyên nhanh Hạ Vi Vi này, thực sự... quá khác thường rồi.
Chỉ có điều, cô ấy và Hứa Hi Đình sống rất hạnh phúc.
Bọn họ kết hôn được ba năm, Hứa Văn Thành ngã bệnh qua đời. Toàn bộ sản nghiệp của nhà họ Hứa giao lại cho Hứa Hi Đình, Hứa Hi Đình trở thành doanh nhân giàu có nhất Y thành.
Nhìn từ khía cạnh khác mà nói, Hạ Vi Vi thực sự đã nghịch tập thành công!
Mà Sở Mặc, thân là nam chủ của thế giới, chắc chắn sẽ không bị mắc kẹt trong cái thành phố nhỏ bé như Y thành được.
Cuộc sống say này của hắn trải qua vô cùng phong phú, các đại lão của mọi tầng lớp xã hội đều là bạn của hắn, một đoàn nữ tổng tài xinh đẹp, các chị gái nhỏ hoa khôi học đường, còn có cả thiên kim lạnh lùng đều là người sùng bái hắn.
Thấy chàng trai nhỏ nhà mình sắp sửa thành ngựa đực lao thân vào chốn hậu cung không có lối về, Lăng Hiểu không thể không đứng ra lên tiếng ——
Em trai à, nơi này của chúng ta vẫn theo chế độ một vợ một chồng đó.
Em làm người nhất định phải chung thủy a!
Nếu không, chị đây sẽ lấy cục gạch ra đó!
Sở Mặc:...
Thực ra thì Sở Mặc cũng quá oan ức.
Hắn đâu có làm gì khiến người ta hiểu lầm đâu, nhưng những cô gái đó cứ bám theo hắn không buông.
Cũng may Sở Mặc tu luyện 《Phù sinh kinh 》 có thể ổn định tâm tình của hắn, nếu không, một khi hắn mê muội, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.
Về sau...
Sở Mặc đã tìm thấy tình yêu của đời mình, đó là một cô gái cực kì xinh đẹp và lạnh lùng, còn là người thừa kế của một gia đình giàu có.
Lăng Hiểu nhìn bọn họ kết hôn sinh con, vợ chồng hòa thuận cảm thấy rất yên tâm.
......
""Đinh! NPC cao cấp số 107 hoàn thành công tác, đang kết toán điểm công trạng!""
""Thế giới 《Đệ nhất cuồng thiếu 》 kết toán hoàn tất! Điểm công trạng 1! NPC số 107, Ngươi tự lo cho cái thân ngươi đi! Ngươi không can thiệp vào cốt truyện thì chết à? Sẽ chết à?""
Lăng Hiểu:...
Cô cảm nhận được sự oán giận sâu sắc đến từ tổng bộ NPC.
Nhưng, mị có làm gì đâu?
Chẳng phải nam chủ vẫn là Sở Mặc đấy thôi?
Lăng Hiểu cảm thấy thế giới kia cũng rất tốt mà, không trở thành cái kiểu mà động tý là rung chuyển trời đất, giết nhà diệt tộc, càng không biến thành ngựa đực trong chốn hậu cung không lối thoát!
Mọi thứ đều hoàn mỹ!
Tất cả đều là do mị có phương pháp giáo dục tốt nha!
......
Từ thế giới 《Đệ nhất cuồng thiếu 》 trở về.
Lăng Hiểu đã nhìn thấy cốt truyện gốc vốn thuộc về thế giới 《Đệ nhất cuồng thiếu》——
Trong nội dung cốt truyện ban đầu, khi Sở Mặc xuyên đến, hắn không tin tưởng bất kì ai, tính cách lại tàn nhẫn vô tình, hắn trở thành nam chủ quả thật là một đường sảng khoái ngất trời, dọc đường thu hút vô số mỹ nữ, đồng thời cũng diệt không ít gia tộc.
Thuận ta thì sống, chống ta thì chết.
Trong mắt Lăng Hiểu, loại kịch tình này quá cổ hủ và ngớ ngẩn.
Động một chút là diệt cả nhà người ta?
Chúng ta đang sống trong thời đại dân chủ giàu mạnh và hài hòa đó.
Giống như gia đình Sở Mặc, hành y cứu người, kiếm tiền, dẫn vợ đi rải thức ăn cho chó, không phải tốt sao?
Đương nhiên, cho dù Lăng Hiểu cảm thấy mình làm được bao nhiêu chuyện tốt đi chăng nữa, tổng bộ vẫn sẽ không thay đổi tính toán.
Lăng Hiểu nhìn lại điểm công trạng của mình, nhìn nửa ngày.
Đột nhiên ""Phì"" cười một tiếng.
""Ha ha ha, không ngờ vẫn trả điểm cho ta, ta còn tưởng điểm công trạng lại thành số âm!""
Tổng bộ NPC:...
Có phải chúng tôi còn quá nhân từ?
Lăng Hiểu: Không, các người như vậy là tốt lắm rồi, cứ tiếp tục phát huy, đừng phàn nàn về ta nữa.
Thật ra Lăng Hiểu đã sớm quen với những lời phàn nàn từ tổng bộ NPC, mỗi lần như vậy còn cảm thấy rất thân thiết.
Trong cái không gian lạnh lẽo không xác định này, những lời phàn nàn oán hận mang theo vài phần tính khí trẻ con, khiến cho Lăng Hiểu cảm nhận được bản thân mình không còn cô độc.