Lăng Hiểu quyết định thực hiện một cuộc cải tạo lớn đối với Âu Dương Túy.
Cái dáng vẻ này của hắn, có đọc thêm sách cũng không thể tiếp thu được.
Hơn nữa, chuyện thi cử ở Đại Trinh quốc cũng rất khó khăn, cho dù Lăng Hiểu sử dụng kim cài áo học bá, thì với Âu Dương Túy - củi mục của củi mục cũng chẳng có mấy tác dụng.
Đã vậy, không bằng để cho hắn tập võ!
Tạm thời, cứ để mục tiêu lý tưởng của hắn là phải cưới được Phi Phượng quận chúa.
Có mục tiêu cao cả, hắn làm cái gì cũng phải đặt mục tiêu lên hàng đầu.
Cho dù tương lai không lấy được quận chúa, nhưng có thể học giỏi võ công, rèn luyện sức khỏe, làm võ tướng cũng ổn.
Đến bước này.
Phương châm chiến lược sơ bộ khiến Âu Dương Túy thành tài đã được quyết định như vậy.
......
Đến tối, trong nhà ăn ở trung viện Âu Dương phủ.
Phụ thân của Âu Dương Túy - Âu Dương Văn từ nha môn trở về, hắn thay bộ quan phục sang thường phục rồi ngồi ở vị trí chủ vị trên bàn ăn.
Phải nói rằng, Âu Dương gia từng là gia tộc phú thương nổi danh ở kinh thành, mà hai đời Âu Dương gia lại xuất hiện không ít văn nhân đã vào triều làm quan.
Âu Dương Văn chính là học sĩ biên soạn sử sách trong kinh thành, tuy chỉ là một quan văn nhưng không người nào dám coi thường hắn.
Bởi vì Âu Dương gia không chỉ phú khả địch quốc(*), đường tỷ của Âu Dương Văn là Âu Dương Sương đã nhập cung, hiện đang là phi tử được bệ hạ sủng ái nhất.
(*)Phú khả địch quốc: giàu có, sung túc
Cũng chính vì có tầng quan hệ như vậy, Âu Dương Túy ở trong kinh thành mới có thể ăn chơi thoải mái như thế.
Đương nhiên, Âu Dương Văn là người chính trực, mặc dù Âu Dương Túy ngày thường ăn chơi trác táng, hống hách ngang ngược, nhưng thực sự cũng không dám làm ra chuyện gì đại gian đại ác.
Trước giờ, hắn chỉ gây ra những rắc rối nhỏ, tất cả vẫn nằm trong tầm kiểm soát của Âu Dương Văn.
Nhưng cứ tiếp tục như vậy... đứa nhỏ này sẽ bị phế.
Âu Dương Văn cũng giống như Lăng Nguyệt Xu, vẫn ôm một chút hy vọng đối với đứa con trai độc nhất này.
""Túy nhi, hôm nay ta ở nha môn đã nói chuyện cùng Tống đại nhân, ngày mai Tống lão sẽ tới đây dạy con học hành, tranh thủ đến kì thi mùa xuân sang năm, con có thể đạt thành tích tốt!""
Trước khi bắt đầu ăn tối, Âu Dương Văn trầm giọng lên tiếng.
""Phu quân đã mời được Tống lão học sĩ?""
Lăng Nguyệt Xu ngồi một bên nghe thấy phu quân nói vậy, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng, hiện tại nàng cực kì có hy vọng.
""Cha, nương.""
Âu Dương Túy ở một bên bất đắc dĩ nhìn: ""Mấy hôm nay con thực sự đã cố gắng chăm chỉ học tập, nhưng con phát hiện, con không phù hợp với chuyện đèn sách, mọi người tha cho con đi, con bằng lòng.... Học võ, từ nay về sau con sẽ không ra ngoài chơi nữa chỉ ở nhà chuyên tâm luyện võ có được không, chờ sau này con cưới... Ờm, chờ cho đến khi con trở thành võ trạng nguyên, vẫn có thể làm rạng danh tổ tông!""
""Học võ?""
Âu Dương Văn và Lăng Nguyệt Xu đều sửng sốt.
Bọn họ cũng không phải là người trọng văn khinh võ, thật ra thì nam nhi có thể tập võ, bảo vệ quốc gia, đó cũng là chuyện tốt.
Chẳng qua...
Con trai họ là người có tố chất đó sao?
Âu Dương Văn nhìn thân hình gầy gò của Âu Dương Túy một chút: ""Con ngay cả thùng nước cũng không gánh được, thân thể này của con có tố chất luyện võ?""
""Đúng vậy, tiểu đường đệ nhà tứ thúc con, người ta ba tuổi đã bắt đầu học võ, đến bây giờ cũng chỉ học đến sơ cấp, Túy nhi, con bây giờ mới bắt đầu học võ, có phải là đã quá muộn rồi không?""
Lăng Nguyệt Xu không quá xem trọng việc Âu Dương Túy học võ.
""Cha, nương, hai người yên tâm! Lần này con thực sự quyết tâm! Nhất định sẽ chăm chỉ luyện võ, chắc chắn sẽ không khiến hai người thất vọng!""
Bất kể phụ mẫu Âu Dương Túy nói cái gì, hắn vẫn giữ vẻ mặt kiên định.
Hắn không kiên định cũng không được.
Lão tổ tông luôn ở bên cạnh nhìn hắn chằm chằm.
""Được, không tệ, trẻ nhỏ dễ dạy.""
Lúc này, giọng nói của Lăng Hiểu quanh quẩn bên tai Âu Dương Túy.
Âu Dương Túy:...