"Lúc nào thì phát hiện hắn bị như thế này?" Như Thương vừa hỏi Mai Mai, vừa dò hơi thở cùng mạch tượng của Quỷ Đồng.
Cũng may, khí mạch mặc dù yếu, nhưng vẫn có.
"Mới gần đây thôi!" Mai Mai cũng đi lên sờ soạng trên người Quỷ Đồng, đồng thời nói: "Ta ở trong sân cho hổ ăn, thấy nha đầu này khóc chạy ra gọi ta, nói là Quỷ Đồng té xỉu, còn đập vỡ mặt đất."
Vừa nói vừa chỉ chỉ một chỗ sau lưng ——
"Ngươi xem nơi đó!"
Như Thương nhìn sang, thấy mặt đất đúng là có một cái hố nhỏ.
"Khi ta chạy vào thì Quỷ Đồng đã ngã xuống đất, là ta đưa hắn lên trên giường." Mai Mai nói tiếp: "Chỗ kia chính là do hắn mà ra. Lúc ấy ta không tài nào hiểu được một người dù té xỉu, nhưng sao có thể đập vỡ mặt đất bằng đá. Nhưng tiến lên đỡ thì mới phát hiện đứa nhỏ này còn cứng hơn so với mặt đất."
Lúc này tay Như Thương đã dò tới cổ họng Quỷ Đồng, mềm hơn những nơi khác một chút, điều này làm cho nàng khẽ thở phào.
Nếu như hóa đá bao trùm cổ họng, sợ là thần tiên cũng khó cứu.
"Có thể cứu được không?" Mai Mai cẩn thận hỏi.
Tuy nói ngày thường hắn luôn gây gổ cãi nhau với Quỷ Đồng, đứa nhỏ này thậm chí còn đuổi hắn từ trong thư phòng cô độc chứng ra ngoài.
Nhưng cũng không có vì vậy mà kết thù!
Đặc biệt là từ lúc hai con hổ được đưa vào vào cung, quan hệ của Quỷ Đồng cùng Mai Mai cũng ít nhiều được cải thiện.
Mai Mai thỉnh thoảng còn đưa hai con hổ đi khắp nơi, điều này làm cho người có tâm địa đơn thuần như Quỷ Đồng cảm thấy rất vui vẻ.
Nhưng đối với chuyện có cứu được hay không, Như Thương thật sự không biết trả lời như thế nào.
Nàng đứng dậy, nhìn Mai Mai một chút, rồi nhìn chỗ mặt đất bị đập hỏng, rốt cuộc vẫn phải nói:
"Không lạc quan lắm!"
"Có cần đi mời thái y hay không?" Mai Mai nhắc nhở nàng, "Nơi này là hoàng cung, chắc là phải có dược liệu cùng đại phu tốt nhất thiên hạ chứ?"