Nàng ngửi được mùi âm mưu vô cùng mãnh liệt, nếu như những người tham gia múa kia thật sự không có biện pháp thành công sống sót trở về, xem ra nàng thật đúng là đã hại nha đầu Liên Nhi.
Lúc trước nên để người Tây Dạ ném nàng ở trên đường cái, sau đó nàng sẽ nghĩ cách nói với Tiêu Phương đến cứu người.
Trong đầu miên man suy nghĩ, bước nhảy cũng không dừng, chỉ là không hề xoay chuyển nữa, mặt hướng về phía mục tiêu chỗ Tây Dạ Vương cùng Vương Hậu nghiêm túc nhảy múa.
Đồng thời, nàng cũng đưa mắt nhìn về hướng cô độc chứng, bởi vì khi những người tham gia múa ở phía dưới lui ra ngoài. Cô độc chứng vốn nhắm hờ hai mắt, cuối cùng phải phá lệ mở ra toàn bộ.
Ánh mắt lấp lánh sáng ngời, bộ dáng như vậy chỉ trong nháy mắt lại trở nên có tinh thần.
Như Thương cuối cùng hiểu được, thái độ cô độc chứng là do thích ứng với hoàn cảnh xảy ra thay đổi ở xung quanh, một loại sóng nhỏ gió nhỏ không kinh động được hắn, nhưng một khi hắn có phản ứng, điều đó nhất định nói lên có chuyện xảy ra hoặc là sắp sửa xảy ra.
Nàng gác lại tâm tư, để cho hai mắt cùng lỗ tai của mình vận dụng ở mức tối đa.
Người không chuyển động, nhưng đã nhìn xung quanh nghe ngóng tám hướng.
Nhóm đại thần trong điện như thường lệ đều an tĩnh lại, thân thể cũng ngay ngắn ngồi thẳng, giống như đang chờ đợi nghênh đón thời khắc thiêng liêng quan trọng nào đó.
Rốt cuộc, tiếng nhạc trống cũng ngừng.
Thân thể Tần Như Thương giống như máy hát đột nhiên dừng lại, thời điểm tiết mục kia
không còn biểu diễn nữa, tiếng vang đầu tiên cũng ngừng lại.
Chân dừng lại đưa về phía sau, chớp mắt một cái hai cánh tay mở ra duỗi thẳng, tư thế vô cùng quái dị.
Chẳng qua không có ai đi quan tâm đến những thứ này, nàng cũng không biết có phải mình biểu hiện quá mức không bình thường hay không?
Vốn tưởng rằng đây chỉ là một màn biểu diễn đơn thuần, giúp cho nàng có thể trà trộn vào trong cung còn thành công mang được thái tử Đông Thục ra ngoài.
Nhưng bây giờ xem ra, Vương Cung Tây Dạ này rất có thể chính là nơi chôn thân của nhóm người tham gia múa Đông Thục.
Nàng đương nhiên không thể đi theo cùng chết, tồn tại ở cổ đại này bốn năm, còn có hai mươi mấy năm sinh sống ở hiện đại, có bao nhiêu người cắn răng nghiến lợi muốn mạng của nàng, nhưng đáng tiếc cho tới nay cũng chưa có ai đã từng thành công.