Mục lục
Long Tế Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến Thổ Linh Tông, Viên Thiên Cương đứng ngoài cửa đợi suốt một buổi sáng mà chẳng thấy bóng dáng trưởng lão đâu.

Nhưng ông ấy không dám oán trách, thật thà đứng chờ.

Cuối cùng cũng có một lão đạo mặc đạo bào hùng hổ bước từ trong ra: “Giục giục giục, giục cái gì mà giục? Để người ta tự bỏ cuộc rời đi là được”.

“Thích Tiêu trưởng lão!”

Viên Thiên Cương cung kính chào.

Sắc mặt của Thích Tiêu Tử không được hòa nhã lắm, cũng chẳng thèm quan tâm đến Viên Thiên Cương, nếu không phải đối phương hiếu kính lão thì lão chẳng thèm ra đâu.

“Đã dẫn đến rồi?”

“Đúng vậy!”

Viên Thiên Cương vội vàng ấn Viên Bất Hối quỳ xuống đất: “Bất Hối, chào Thích Tiêu trưởng lão nhanh lên!”

Viên Bất Hối còn nhỏ nhưng cũng biết đầu gối đàn ông có dát vàng, đọc mấy nghìn quyển sách trong Tàng Thư Các, cũng hiểu rất nhiều đạo lý làm người.

Cậu bé cắn răng, không nói câu nào.

Viên Thiên Cương sốt ruột, vội vã giải thích: “Đứa trẻ còn nhỏ nên không biết điều, mong Thích Tiêu trưởng lão đừng trách!”

Thích Tiêu Tử xua tay: “Thôi được rồi, thôi được rồi, để người lại đây, ông đi đi, không có gì thì đừng ở trên núi, nếu muốn ghé thăm thì hai năm lên núi một lần!”

“Vâng!”

Viên Thiên Cương chắp tay hành lễ, lấy một chiếc hộp ngọc trong nhẫn trữ đồ ra: “Nghe nói Thích Tiêu trưởng lão sắp đột phá, long huyết bảo sâm 500 năm tuổi này là chút lòng thành của tôi, mong trưởng lão hãy chăm sóc cho cháu nó nhiều hơn!”

Long huyết bảo sâm 500 năm tuổi là bảo dược cực phẩm, cực kỳ có lợi cho việc đột phá Nguyên Thần của lão!

Thích Tiêu Tử cười giả tạo, nhận chiếc hộp: “Có lòng quá, cứ để đứa nhỏ/thằng bé ở chỗ tôi đi, tôi sẽ đào tạo cẩn thận, ông yên tâm đi!”

“Cảm ơn Thích Tiêu trưởng lão!”

Con người có tham lam cũng không sao, chỉ cần nhận đồ làm giúp ông ấy là được.

“Được rồi, về đi!”

Dứt lời lão dẫn Viên Bất Hối vào sơn môn.

Nhìn cánh cửa đã đóng lại, gánh nặng trong lòng Viên Thiên Cương mới hoàn toàn biến mất: “Thành rắn hay thành rồng thì phải xem chính bản thân cháu”.



Trần Dương không biết tốc độ tăng đạo vận của người khác có nhanh hay không, nhưng đúng là anh thì rất nhanh.

Người khác có siêu năng lực, anh có năng lực kì diệu!

Hàng trăm triệu đá đạo vận truyền đến, đạo vận của Trần Dương được tích lũy cực nhanh.

Cùng với sự viên mãn của đạo vận, Trần Dương chợt cảm thấy tâm huyết dâng trào, đây là dấu hiệu thiên kiếp sắp xảy ra!

Trần Dương không quan tâm, kiềm chế pháp lực đang bạo động, anh phải đợi đến khi 99 trùng đạo vận đều viên mãn mới có thể độ kiếp.

Ở lại kiếm giới thêm nửa năm, khi trùng đạo vận cuối cùng viên mãn thì cũng là lúc Trần Dương không thể kiềm chế pháp lực bùng nổ nữa.

Dường như pháp lực tỏa ra làm cả một dãy núi phải sụp.

Hiếm khi thấy một sức mạnh hùng mạnh như vậy.

Thiên lôi cuồn cuộn, Trần Dương bay ra từ kiếm giới: “Các Đạo chủ sơn môn nghe lệnh, bảo vệ tôi độ kiếp!”

Bây giờ Trần Dương là chủ một tông, có quyền lực và tiền bạc trong tay, uy nghiêm tối cao, cũng là Tông chủ được chào đón nhất trong lịch sử Tử Hỏa Tông.

Chúng đệ tử nghe nói Tông chủ sắp độ Hóa Thần Kiếp thì bay lên trời, mấy nghìn Đạo chủ cùng nhìn về phía Trần Dương.

Trong không gian hồ lô, lão tổ gật đầu hài lòng: “Tốt lắm, hồn pháp thể tam trùng viên mãn. Nếu như có thể vượt qua, chắc chắn sẽ là anh hùng vô địch trong số người cùng cảnh giới, đúng là kinh ngạc, Tử Hỏa Tông lại có một người oai hùng cả thời đại!”

Tử Hỏa lão tổ đã sống triệu năm, có thứ gì chưa từng thấy, mặc dù lịch sử các thời đại Tử Hỏa Tông rất mạnh mẽ nhưng ngoại trừ Tử Hỏa lão tổ thì không hề có bất kỳ cường giả nào có thể oai hùng cả thời đại.

Ánh mắt Tử Hỏa lão tổ cũng xuyên thấu không gian linh hỏa: “Hậu sinh khả úy!”

Hóa Vũ đạo quân và Thăng Long đạo quân đến bên cạnh Trần Dương: “Lôi Kiếp Hóa Thần mạnh thật, bây giờ thiên lôi vẫn còn đang ấp ủ mà sức mạnh của sấm sét đã điên cuồng bay ra ngoài, đứng đây mà dựng hết cả tóc gáy!”

Thanh thế của lần độ kiếp này quá ghê gớm, cần phải tránh khá xa, tìm một nơi vắng vẻ!

“500 Đạo chủ ở lại trông chừng tông môn, những người khác đi theo tôi!”

Trần Dương nói rồi bay khỏi sơn môn.

Đến một ngọn núi nhỏ vô danh ở cách xa 150 nghìn dặm, anh phóng thần niệm ra, trong vòng chục nghìn dặm không có một bóng người, là nơi thích hợp để độ kiếp.

Trong vòng 100 nghìn dặm, 500 Đạo chủ phân tán xung quanh, bảo vệ Trần Dương ở bên trong, Hóa Vũ đạo quân và Thăng Long đạo quân bắt tay nhau bày ra đại trận độ kiếp.

Nếu như Trần Dương có thể độ kiếp thuận lợi thì Tử Hỏa Tông sẽ có thêm một Hóa Thần.

Lúc Trần Dương ở cảnh giới bán Hóa Thần đã có thể đánh ngang tay Hóa Vũ đạo quân, anh mà đột phá Hóa Thần thì Hóa Vũ đạo quân không còn là đối thủ.

500 Đạo chủ cũng vận dụng sức mạnh bày ra pháp trận bảo vệ.

Trần Dương ngồi trên đỉnh núi, từng lớp từng lớp bảo vệ bao bọc lấy anh.

Thật tuyệt, đây là cảnh tượng nên có khi Tông chủ độ kiếp.

Trần Dương rất hài lòng!

Chỉ thấy mây đen trên trời cuồn cuồn, sấm chớp lập lòe, trong bán kính chục nghìn dặm, trời tối như đêm.

Vô số linh khí thiên địa bị mây sấm hấp thu, dường như đang ấp ủ tia sét động trời.

Trần Dương điều chỉnh trạng thái của mình đến mức tốt nhất, ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Ầm ầm!

Tia sét thứ nhất đến đúng hẹn, sấm sét tối đen như mực bắn phá lớp bảo vệ của 500 Đạo chủ, phá vỡ từng lớp một.

Đến lớp bảo vệ của Hóa Vũ đạo quân và Thăng Long đạo quân, tia sét đã yếu mất 2/3.

Xuất khiếu!

Nguyên thần kiếm, người tí hon thần niệm đều xuất khiếu!

Chào đón thiên lôi!

Trần Dương cũng đắm chìm trong lôi quang!

Cảnh tượng này làm tất cả Đạo chủ đều sợ hãi.

Không ngờ Tông chủ lại là tam tu hồn - pháp - thể.

Cho nên lúc trước khi Tông chủ đấu đơn với họ, chỉ sử dụng sức mạnh thân xác thuần túy thôi à?

Mẹ ơi!

Bọn họ nghĩ như vậy, ngạc nhiên không thể tin nổi.

Cho dù là sức mạnh thân xác cũng đã đủ để nghiền nát tất cả mọi người!

Nguyên thần và thần niệm đang ngưng luyện trong sấm sét, anh có Lôi Đình đạo vận, Lôi Đình kiếm ý, thần thông Ngũ Lôi Chính Pháp, cho nên Trần Dương hy vọng có thể hiểu được quy tắc Lôi Đình trong sấm sét!

Rõ ràng việc phơi bày nguyên thần và thần niệm trước sấm sét là việc làm táo bạo nhất, cho dù là hồn tu hay pháp tu cũng sẽ không để nguyên thần và thần niệm đối đầu trực tiếp với sấm sét.

Bọn họ đều sẽ chuẩn bị bảo vật nguyên thần, bảo vật thần niệm, bảo đảm mọi thứ hoàn hảo rồi mới dám phát động Lôi Kiếp.

Bản thân Trần Dương rất tham lam, nạp sức mạnh sấm sét vào động thiên huyệt khiếu, đây là năng lượng thuần túy nhất!

Chất lượng của nó còn cao hơn linh khí nguyên thạch cực phẩm gấp trăm lần, nếu dùng để mở rộng động thiên huyệt khiếu, chắc chắn rất có lợi!

Không ai ngờ Trần Dương lại gan dạ như vậy, dám hấp thụ cả sấm sét.

Tia sét thứ nhất biến mất, không bao lâu sau, tia sét thứ hai đã đánh xuống, thời gian không vượt quá 30 giây.

Hóa Vũ đạo quân và Thăng Long đạo quân nhíu mày: “Sao lại nhanh thế này?”

“Đúng là hơi lạ thật!”

Hai người đã từng độ Lôi Kiếp, là người bước qua nấc thang Hóa Thần, khoảng cách cực ngắn giữa các tia sét này làm tu sĩ không có thời gian chuẩn bị và lấy lại sức.

Vốn dĩ tu luyện đã là chuyện nghịch thiên, độ kiếp giống như ông trời đang thanh lọc đạo tặc cướp linh cơ thế giới.

Nhưng ông trời cũng là người có đức, cho dù độ kiếp cũng chừa lại một con đường sống.

Sức mạnh của tia sấm/đạo thiên lôi thứ hai mạnh hơn trước một chút, một phần rèn luyện nguyên thần, thần niệm, một phần luyện thể, một phần bị Trần Dương hút vào huyệt khiếu.

Sấm sét điên cuồng bị động thiên huyệt khiếu áp chế trong cháy mắt.

Đừng quên Trần Dương vẫn còn Phong Ấn đạo vận và Phong Ấn kiếm ý, chúng nó chỉ có thể ngoan ngoãn bị Trần Dương sử dụng.

Nguyên thần kiếm thuộc kim, là phi kiếm được nuôi dưỡng bởi phôi kiếm kim, có thể chuyển đổi tùy ý giữa phi kiếm và nguyên thần, công dụng tuyệt vời.

Canh Kim chi khí đã sắc bén càng sắc bén hơn, giống như muốn xé rách trời đất.

Người tí hon thần niệm 480 triệu ý niệm, dưới sự rèn luyện của thiên lôi đã trở nên sáng bóng như ngọc, cứng như kim cương.

99 trùng đạo vận bảo vệ xung quanh người tí hon thần niệm, là lớp phòng hộ rắn chắc nhất.

“Ầm ầm!”

Tia sét thứ ba, tia sét thứ tư, tia sét thứ năm… chưa đến nửa tiếng, tia sét thứ chín đã đánh xuống!

Nhưng mây đen trên không trung vẫn chưa tan biến mà ngược lại tầng mây còn dày hơn trước.

“Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Thăng Long đạo quân kinh ngạc: “Từ xưa đến nay trong giới tu hành có ai bị lôi phạt quá 9 đạo chưa?”

Sắc mặt Hóa Vũ đạo quân nghiêm túc, sau đó gật đầu thật mạnh: “Nghe nói cường giả thượng cổ - Thể Hội Thiên Tâm, được thế giới thiên vị, có thể lĩnh hội được bao nhiêu trùng đạo vận thì ông trời sẽ giáng số tia sét tương ứng với số đạo vận!”

“Ý ông là Tông chủ lĩnh ngộ được đa trùng đạo vận?”

Thăng Long đạo quân nói: “Sao lại thế được? Trăm triệu năm nay, linh cơ thiên địa nhạt nhòa, đạo vận và quy tắc trở nên mịt mờ, thế giới vận chuyển nhanh hơn, tu luyện khó hơn trước gấp trăm gấp nghìn lần!”

“Trong thời đại này, nếu muốn tìm hiểu đa trùng đạo vận, đó là chuyện không thể nào!”

Thời đại đang tiến bộ, không có nghĩa là người thượng cổ sẽ mạnh hơn người hiện đại.

Ở thời cận đại, pháp thuật thượng cổ đã bị mọi người phá giải kha khá, sau đó dựa trên cơ sở của tiền nhân, mở rộng và phát triển đa dạng hơn.

Mãi mãi đừng xem thường sức sáng tạo của loài người.

Hơn nữa trong thế giới sơ khai hàng tỉ năm trước, lúc đó linh cơ thiên địa dồi dào, quy tắc thế giới còn thưa thớt, quy tắc đạo vận thậm chí là pháp tắc bị lộ ra bên ngoài, tu sĩ muốn tìm hiểu thì sẽ dễ hơn bây giờ nhiều.

Hóa Vũ đạo quân không giải thích thêm mà chỉ nói: “Xem tiếp đi, có lẽ… nói không chừng đây là thiên phú của Tông chủ!”

Trong khi hai người nói chuyện, Trần Dương đã vượt qua 12 đạo sấm sét.

Anh cũng cảm thấy không đúng lắm, lần này giống lần độ kiếp ở biển Vô Ngần, hình như trong sấm sét có ẩn chứa thuộc tính của các loại đạo vận!

Chẳng lẽ lần này lại xuất hiện đạo quả nào đó?

Da đầu Trần Dương tê dại.

“Ầm, ầm, ầm, ầm…”

Sức mạnh sấm sét/thiên lôi của tia sau mạnh hơn tia trước, sức phá hoại cũng lớn hơn nữa, Trần Dương cắn môi, quyết tâm tu luyện chuyển thứ chín của Cửu Chuyển Kim Thân Quyết!

Mỗi một lần Lôi Kiếp không những là thử thách mà còn là cơ duyên.

Từ lâu Trần Dương đã quen với việc tạo ra điều kiện có lợi từ trong nguy cơ, tận dụng lợi ích.

Nguy hiểm càng lớn, thu hoạch càng nhiều.

Để được về nhà, anh phải dũng cảm tiến về phía trước.

Mà cùng lúc đó, Ma Dương ở châu Trung Bộ Lôi, Nguyên Dương ở châu Tây Sa Mạc xa xôi cũng cảm nhận được thiên kiếp!

Mẹ ơi, bản thể tu luyện mạnh mẽ thật đấy, mới bao lâu đâu mà đã nhận Hóa Thần Kiếp rồi!

Theo lý thuyết, phân thân sẽ không thể độ kiếp nhưng tại sao đến lượt Trần Dương lại thay đổi?

Ma Dương bay lên không trung, Nguyên Dương cũng thế!

Hai người cũng bắt đầu chịu sự công kích của sấm sét!

Nhưng mà không sao, ngũ hành hóa thân của Trần Dương không cảm nhận được Lôi Kiếp.

“Chắc chắn sư tôn có thể vượt qua Lôi Kiếp!”

Hạc xinh nhìn Trần Dương chìm trong sấm chớp, siết chặt tay.

Mèo mập và Khỉ gầy cũng sốt ruột.

Trần Dương lại có cảm giác như bị sấm sét thiêu đốt.

Cơ thể run lên, da chết máu thịt rơi xuống rào rạt/ào ào, hóa thành một người khổng lồ đối mặt với sự công kích của sấm sét.

Cửu Chuyển Kim Thân Quyết, mỗi chuyển mỗi tầng trời.

Vốn dĩ cần 20, 30 năm mới tu luyện thành công chuyển thứ tám, dưới sự tưới tiêu của sấm sét và năng lượng, thời gian đã được rút ngắn nhanh chóng.

“Trời đã giáng 56 tia sét rồi nhỉ?”

“Sai rồi, 57 tia!”

Khóe miệng Hóa Vũ đạo quân giật giật: “Cho dù là cường giả thượng cổ cũng không thể lĩnh ngộ nhiều đạo vận như vậy nhỉ? Đây vẫn còn là người hả?”

Bỗng nhiên ông ấy nhớ đến câu nói của Hồ Lô lão tổ: “Tuổi xương chưa đến trăm tuổi…”

Trăm tuổi Hóa Thần, mà còn là tam tu hồn - pháp - thể, nói ra sẽ dọa người ta sợ chết!

So sánh với Trần Dương, ông ấy cảm thấy mình đúng là đồ vô dụng, mấy chục nghìn năm tu luyện thật lãng phí!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK