• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


“Anh không vui à?”
Đôi khi thần kinh của Ôn Kiều còn thắng hơn mấy người đàn ông thẳng như thép.
Anh siết chặt tay, giữ c3hặt cô, nhẹ nhàng vuốt môi cô bằng ngón cái: “Không nhìn ra sao.”
Tính chiếm hữu chưa từng có xâm chiếm tâm trí anh, chỉ muốn cô1 nhìn anh, ham muốn khống chế này thậm chí
hơi bệnh hoạn, nhưng không thể kiểm soát được.
Ôn Kiều cảm thấy bầu không khí giữa ha9i người mờ ám thì muốn đứng dậy.
“Uống rượu không? Em lấy cho anh một ly rượu nhé? Tequila? Whisky? Hay…” Cổ tay cô bị nắm chặ3t: “Ngày mai
phải bay, không thể uống rượu trong vòng 12 tiếng.” Ôn Kiều chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi trên ghế sofa: “ồ.”
Phó Nam8 Lễ nhíu mày: “Sau lần bay này thì phải tham gia một hội nghị ở châu Âu trong 10 ngày, cộng thêm thời
gian bị trì hoãn khi qua lại thì phải nửa tháng nữa mới về nước.”
Ôn Kiều nhếch miệng, sự vui sướng trong mắt khó có thể kiềm chế: “Thật sao?”
Không phải nói dối trong nửa tháng.
Quá tốt!
Thân hình cao lớn của Phó Nam Lễ tới gần, anh nheo mắt nhìn cô, ngón tay khẽ ấn, da cô mỏng nên trên cắm lập
tức có dấu tay đỏ ửng.
“Rất vui à?”
Ôn Kiều lập tức kéo tay anh, ra vẻ quyến luyến: “Em sẽ nhớ anh mà, anh phải về ngay sau khi hết hội nghị đấy.”
Giọng nói mềm mại, như một con mèo nhỏ đang quân người.
Phó Nam Lễ có cảm giác mình không thể làm gì có được.
“Em muốn đi vệ sinh.” Ôn Kiều vẫn muốn tìm ra trong mấy anh em của anh có người đàn ông xăm hình ở bệnh
viện hay không.
Phó Nam Lễ đối xử tốt với cô, cô muốn làm vài chuyện cho anh để giảm bớt cảm giác áy náy khi nói dối.
Phó Nam Lễ vẫy tay, người phục vụ đang cầm khay vàng trên tay đi qua, phía trên có một chiếc vòng tay màu đen,
Phó Nam Lễ cầm vòng tay lên đeo vào tay cô: “Đây là vật để vào câu lạc bộ Tiểu Thang Sơn, sau này nếu em thấy


chán khi anh bay ra nước ngoài thì có thể tự tới đây chơi, đeo cái vòng tay này thì có thể ra vào mà không bị cản.”
Ôn Kiều chạm vào nó, hình như là đồ công nghệ cao, có thể quét được. “Ừm.”
“Anh tới phòng nhu thuật, lát nữa qua tìm anh, đừng chạy loạn.”
Cơ bắp rõ nét của anh thật sự có được nhờ tập luyện nhu thuật Brazil.
Khi bóng dáng Phó Nam Lễ biến mất trong hành lang đỏ đậm, Ôn Kiều nắm lấy người phục vụ, hỏi phòng đấm bốc
ở đầu, người phục vụ nhiệt tình chỉ đường cho cô.
Những câu lạc bộ Tiểu Thang Sơn này quá rộng, Ôn Kiều đi dọc theo hành lang, đi tới đi lui mấy vòng. Sau đó, bị
lạc đường một cách ngoạn mục. Chỗ này rất giống mê cung, cô đứng tại chỗ để lấy lại bình tĩnh. Trong đầu nhớ lại
những nơi đã đi qua và những nơi chưa tới. Ngay sau đó một tấm bản đồ khổng lồ và phức tạp của Tiểu Thang Sơn
đã xuất hiện hình ảnh cụ thể trong đầu cô.


Một chiếc xe Porsche đỗ ở của câu lạc bộ.
Triệu Đồng kéo Hứa Lộ đang rấu rĩ không vui tới chơi, lắc lắc cái thẻ trong tay: “Anh tớ có quan hệ tốt với cậu chủ Phó Thành của
Công nghiệp dược phẩm Minh Thành nên đã làm thẻ VIP cho tớ, nhưng chỉ được chơi một lần thôi. Mà cậu cứ yên tâm, anh tớ sẽ làm
vòng tay thông hành của Tiếu Thang Sơn cho tớ, đến lúc đó có thể tự do ra vào.”
Sắc mặt của Hứa Lộ không còn quá khó coi.
Hứa Lộ kéo cô ta vào trong: “Ôn Kiều không đáng để cậu rầu rĩ không vui, lúc chúng ta chơi cùng các cô cậu ấm giới thượng lưu thì
cô ta chỉ có thể xem tivi cùng mấy đứa em trai bệnh thần kinh nghèo khó của cô ta, vốn không cùng đẳng cấp, tớ không muốn phải tự
hạ thấp bản thân.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK