*********************************
Tiếng kêu này của Ôn Kiều lại có thể ngăn chặn tất cả mọi người ở đó trong nháy mắt.
Hạ Bách và Đinh Hải vội vàng lùi về bên cạnh Ôn1 Trì, giữ chặt người đang có cảm xúc không ổn định này.
Ôn Kiều thấp giọng nói: “Đinh Hải, em trong Tiểu Mặc cho chị một lúc.”
0
“Vâng chị Kiều.”
Bên kia là học sinh trường dạy nghề, xung quanh Trường Trung học số 9 có không ít tên lưu manh, chuyên đe dọa
b1ắt nạt học sinh, không chuyện ác nào không làm.
Kiếp trước, mấy tên học sinh trường dạy nghề này đã bắt nạt Ôn Mặc, một tên đàn em t2rong số đó bị Ôn Trì đánh
tàn tật, vì thế mà Ôn Trì phải vào trại cải tạo. Còn Tiểu Mặc…
Vì áy này đã làm liên lụy đến anh trai m6ình nên uống thuốc tự tử. D
Tổng cộng năm tên, tên nào cũng cà lơ phất phơ, lạnh lùng cười nhìn Ôn Kiều: “Sao lại có một em gái xin9h đẹp
đến đây thế này? Còn xinh hơn cả Cổ Di, làm bạn gái của đại ca bọn anh đi.”
“Hình như là chị gái của đồ câm điếc.” Ánh mắt Ôn Kiều âm trầm lạnh lẽo, cô giơ tay giãn gân cốt, chậm rãi bước
tới tung một cú đá vào giữa ngực cái tên đại ca tóc vàng. Đại ca tóc vàng bị một cú đá của Ôn Kiều làm cho lùi về
đằng sau, ngã đập mông xuống đất.
Ôn Kiều giẫm lên ngực gã: “Làm bạn gái mày? Mày thử nói lại lần nữa xem?”
Dường như nhóm năm tên trường dạy nghề này không ngờ Ôn Kiều lại là người luyện võ, vội vàng đỡ đại ca của
chúng dậy. Hai tên cao lớn siết chặt nắm đấm xông lên cùng nhau, Ôn Trì muốn bước lên trước giúp chị lại bị Đinh
Hải giữ lại: “Cậu giúp có khi lại thêm phiền, có lẽ có lẽ chị Kiều không có vấn đề gì đâu.”
Lần trước cũng là một đánh năm, một mình anh Trì đánh mấy đứa, chị Kiều cũng nhẹ nhàng xử lý được.
Mấy tên trường dạy nghề này chỉ trông dọa người thôi.
Ôn Mặc đỏ cả mắt, nắm chặt tay, vừa sợ hãi vừa lo lắng.
Ôn Kiều giữ lấy nắm đấm của một cái bao cát, kế bả vai gã, mượn lực tung ngang người lên đá vào hai người đang
xông tới, hai người đó bị đá ngã lăn ra đất, cô vững vàng đứng xuống, móc chân đá vào ngực tên cao lớn.
Tên cao lớn kêu lên đau đớn.
Hạ Bách và Đinh Hải nhìn đến hoa cả mắt, giống y như lần trước, mấy tên học sinh trường dạy nghề đó hoàn toàn
không có sức chống trả, tất cả đều bị chị Kiều xử lý.
“Chị Kiều Oai quá!”
“Chị Kiều ngầu quá!” Ôn Kiều bước từng bước một về phía đại ca nhóm năm tên đó, túm lấy tên tóc vàng, giẫm lên
ngực gã, lúc này tên đại ca đó hoảng sợ: “Chị, chúng em sai rồi.” Bốp, Ôn Kiều đâm gã một cái: “Đồ câm điếc? Ai là
đồ câm điếc?”
Tóc vàng hoảng sợ: “Mọi người đều… đều gọi nó như thế, nó không nói gì thì chẳng phải là…”
Ôn Kiều nhấc gã lên đập vào tường: “Lấy của nó bao nhiêu tiền?” Tóc vàng run lẩy bẩy móc tiền trong túi ra: “Một
trăm tệ, trên người em trai chị có tổng cộng một trăm tệ.” “Tôi nói là tổng cộng, từ trước đó đến bây giờ, tổng cộng
đã lấy của nó bao nhiêu tiền?”
“Chị, không… không nhớ nổi.” Ôn Kiều lại đập vào đầu gã: “Chị cho chúng mày thời gian, ngay tại đây, tính toán
đủ cho chị, lấy bao nhiêu tiền của Tiểu Mặc nhà chị, hôm nay mà không nôn hết ra thì chị đánh gãy một chân của
mày.” GD
Tóc vàng bị dọa đến sắp khóc.
Sao còn hung ác hơn cả đại ca Trường Trung học số9Ôn Trì vậy?
Nhóm năm tên trường dạy nghề quỷ trên đất,lấy điện thoại ra bắt đầu run cầm cập tính tổng số tiền đã lấy từ Ôn Mặc.
Hai mươi phút rồi cũng không tính ra được,Ôn Kiều mất kiên nhẫn,đá một phát vào chân tóc vàng:“Khó tính ra thể cơà?”
Tóc vàng cầu xin:“Chị,chúng em … chúng em học không gia
,có thể tính nhanh như thể đã không học trường dạy nghề rồi.”Ôn Kiều
đút một tay vào túi:“Xem ra là lấy không ít,tính lâu thể cũng tính không ra.”