• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Triệu Đồng điên cuồng quay lại: “Ôi, hóa ra người Ôn Kiều bám vào không phải Phó Giang à, có kịch hay để xem
rồi. Cậu Phỏ này nóng tính lắm đấy. 3Ở đây, trừ Phó Nam Lễ ra, không ai có thể trị anh ta, Ôn Kiều gặp xui xẻo
rồi.”
Hứa Lộ có hơi vui sướng khi người gặp họa.
Ôn Ki1ều hoàn toàn không muốn dây dưa với anh ta, cô còn muốn đi tìm Phú Xuyên để xác minh thân phận nữa.
Nhưng lại thấy Phó Giang vừa phất tay, hai v9ệ sĩ cao lớn giơ nắm đấm lên xông thẳng về phía Ôn Kiều. Một bóng
người cao lớn chợt nhảy ra khỏi đám đông, một tay giữ nắm đấm muốn đánh về phí3a Ôn Kiều, bẻ một cái, tiếng
kêu thảm thiết của vệ sĩ vang lên.
Ôn Kiều nhìn. Đây không phải Phỏ Xuyên – nghi phạm chính của cô sao?
Sao anh ta tới đây?
Hơn nữa anh ta còn có võ?
Cô vừa bị người ta gây khó dễ, anh ta đã chạy tới đây, vì sao nhanh vậy chứ?
Lẽ nào anh ta luôn theo dõi cô?
Phó Xuyên này chắc chắn có điều kì lạ.
Triệu Đồng ở bên cạnh vui vẻ: “Người Ôn Kiều bám vào là Phó Xuyên sao? Quan hệ giữa Phú Xuyên và Phó Nam
Lễ rất xa đó, cũng chẳng được tính là họ hàng, chỉ có thể coi như người cùng họ. Ừm, Ôn Kiều vắt óc tìm kế bám
vào cậu chủ bị cho ra rìa ở nhà họ Phó, nhưng cũng hợp tình hợp lý. Đáng tiếc, không ai coi trọng Phú Xuyên, Ôn
Kiều cũng đừng trông chờ gà chó lên trời.”
Phó Giang nghiến răng nghiến lợi trừng mắt với Phó Xuyên: “Tôi khuyên anh đừng xen vào chuyện của người khác,
tránh ra.”
Phó Xuyên lạnh giọng nói: “Hôm nay cậu chủ cũng tới đây, khuyên cậu đừng làm lớn chuyện, khiến cậu chủ không
vui.”
“Cậu chủ tới cũng chỉ tới phòng Nhu thuật, ở xa đây mà, không ồn đến anh ta được. Anh biết điều chút, tránh ra
cho tôi, đừng làm mất hứng của cậu chủ đây.”
Ôn Kiều ẩn ngón tay, các khớp xương phát ra âm thanh răng rắc: “Anh Xuyên, anh trảnh ra, tôi đối phó với anh ta là
được rồi.”


Hai người vệ sĩ lại xông lên, muốn giải quyết Phó Xuyên. Phó Xuyên bị hai người họ quấn lấy, nhất thời không để ý
được Ôn Kiều. Chỉ nhìn thấy Phó Giang nghiến răng nghiến lợi vọt tới bên người Ôn Kiều, nắm đấm giơ cao chợt bị
người ta bắt lấy từ phía sau.
Phó Giang cáu: “Đồ chó nào không muốn sống dám cản tao?”
DJ vội vàng tắt nhạc, xung quanh trở nên yên tĩnh, ánh mắt mọi người kinh sợ.
Họ không biết người đàn ông nắm giữ cổ tay Phó Giang, nhưng bọn họ biết người đứng cạnh anh. Một người là
Phó Thành, một người là Phó Hoài Viễn, từ thái độ cung kính của hai người này với anh, có thể thấy thân phận của
anh còn cao quý hơn Phó Thành.
Là ai mà xuất quỷ nhập thần như vậy chứ.
Giọng nói giễu cợt của Phó Thành vang lên: “Phó Giang, anh quay đầu nhìn xem là ai.”
Phó Nam Lễ ẩn vai anh ta rồi quăng người vào tủ rượu bên kia.
Gần trăm chai rượu ngoại Louis 13 bị rơi xuống đất vỡ tan.
Phó Giang ngẩng đầu, men rượu và cơn tức giận khiến anh ta sợ đến mức chân mềm nhũn, không thể đứng dậy
nổi.
Người phục vụ rượu vội vàng đỡ anh ta dậy. Sau đó anh ta cung kính đi đến trước mặt Phó Nam Lễ. Dáng vẻ kiêu
ngạo, hung hăng ngang ngược vừa rồi không còn, anh ta ngập ngừng mở miệng: “Anh, sao… sao anh lại đến đây?”
Ông nội của Phó Giang là em trai ruột của Phó Hoài Dung, vì vậy trong những anh em họ Phó thì Phó Giang và
Phó Nam Lễ có mối quan hệ anh em họ gần nhất.
Đây cũng là điều khiến anh ta luôn có tư cách để ngang ngược.


Từ trước đến nay anh ta luôn coi thường những người anh em khác ngoại trừ nhỏ Nam Lễ.


Bởi vì đứng phía sau lưng nên Triệu Đồng và Hứa Lộ không nhìn thấy mặt của người đàn ông cao lớn. Triệu Đồng nói thầm: “Rốt
cuộc người Ôn Kiều bám vào là người nào, sao nhiều người xuất hiện vì cô ta như vậy chứ?”
Hứa Lộ khinh thường: “Quan tâm anh ta là ai chứ, Ôn Kiều chỉ biết bám vào người khác.”
Triệu Đồng phụ họa: “Đúng vậy, tớ đoán không phải Phó Hoài Mình thì cũng là Phó Hoài Viễn, một trong hai anh em đó. Cũng
không phải nhân vật ghê gớm gì, địa vị cũng chỉ ngang tầm vời nhà họ Triệu và nhà họ Ôn, còn không phải chi là lợi dụng người họ
Phó thôi sao.”
Phó Nam Lễ xoay người nhìn Ôn Kiều, rất nhiều rượu bắn lên mặt cô. Anh lấy ra chiếc khăn tay lụa trong túi áo trước ngực rồi lau
cho cô: “Nó làm gì em rồi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK