Mục lục
Ngược Ái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Ngữ Phong thấy thật kỳ quái, mấy ngày nay bọn hạ nhân trong vương phủ bỗng nhiên tất bật dị thường, dường như sắp có khách quý nào đó sẽ đến thăm vương phủ. Nàng không hỏi cũng không quan tâm, dù sao cũng không liên quan gì đến nàng.

Sau khi giúp Cảnh nhi đắp chăn, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đang say ngủ của thằng bé, nàng nhẹ nhàng hôn vào trán nó một cái rồi mới đứng dậy rời đi. Sau khi trở lại vương phủ, nàng và Cảnh nhi dọn đến ở tại Lục Bình uyển.

Vừa mới đi vào phòng liền thấy Tư Mã Tuấn Lỗi ngồi ở chỗ kia. Thấy nàng tiến vào liền kéo qua ôm lấy nàng: “Ngươi không muốn biết bổn vương mấy ngày nay đang tất bật chuyện gì sao?”

Hàn Ngữ Phong lắc đầu, làm như chuyện không liên quan đến mình “Chuyện này có quan hệ đến ta sao?”

“Vương gia cùng công chúa của nước láng giềng sau hai ngày nữa sẽ đến đây, Hoàng thượng muốn chúng ta tiếp đãi bọn họ thật tốt.” Tư Mã Tuấn Lỗi tự mình mở miệng nói.

“Nga!” Hàn Ngữ Phong nhẹ nhàng lên tiếng, tại sao lại nói cho nàng biết?

“Hàn Ngữ Phong, ngươi thờ ơ như vậy sao? Tư Mã Tuấn Lỗi buồn bực nói.

“Tại sao ta phải quan tâm?” Thấy bộ dạng tức giận của hắn, Hàn Ngữ Phong có chút khó hiểu.

“Ngươi có biết công chúa nước láng giềng đến đây làm cái gì không? Là tìm đối tượng để hòa thân, mỗi người chúng ta ai cũng có thể lọt vào mắt nàng, đương nhiên người đó cũng có thể là bổn vương, như vậy ngươi cũng không quan tâm sao?” Tư Mã Tuấn Lỗi rống một hơi, con ngươi đen gắt gao nhìn chằm chằm nàng.

“Nga!” Hàn Ngữ Phong đột nhiên phản ứng “Vậy Vương gia có phải muốn Ngữ Phong chúc mừng ngươi hay không?”

“Ngươi………..” Tư Mã Tuấn Lỗi có chút chán nản nói không ra lời, nổi giận đến mức muốn bóp chết nàng.

“Hòa thân?” Hàn Ngữ Phong đột nhiên phản ứng, vậy thì hắn với Châu nhi làm sao bây giờ? Nàng vội vàng giữ chặt tay hắn “Ngươi thật sự phải hòa thân với công chúa sao?”

“Thế nào? Ngươi quan tâm rồi sao?” Ngữ khí của Tư Mã Tuấn Lỗi vẫn lạnh như băng nhưng trong lòng đã có một tia mừng thầm. Nàng quả nhiên không phải thờ ơ, nàng quả nhiên vẫn có để ý.

“Nhất định phải là ngươi sao? Không thể là người khác sao?” Trong mắt Hàn Ngữ Phong mang theo một tia lo lắng.

Tư Mã Tuấn Lỗi tâm tình tốt hơn rất nhiều, vì vậy mà giọng điệu cũng dịu đi không ít “Cũng không nhất định là bổn vương, là tất cả các Vương gia, phải xem công chúa muốn chọn ai?”

“Nga! Vậy thì ta yên tâm.” Hàn Ngữ Phong rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, Tư Mã Tuấn Dật so với hắn tốt hơn rất nhiều nên công chúa nhất định sẽ coi trọng Tư Mã Tuấn Dật.

“Ngươi yên tâm cái gì?” Tư Mã Tuấn Lỗi cố ‎ý hỏi, muốn chính tai nghe được đáp án mà hắn muốn.

“Ngươi không cần hòa thân thì ta đương nhiên yên tâm.” Hàn Ngữ Phong dường như thật vui vẻ, trong lòng thầm nghĩ Châu nhi có hi vọng rồi.

“Hàn Ngữ Phong, ngươi thực để ý đến bổn vương?” Khóe miệng của Tư Mã Tuấn Lỗi nhếch lên, trong đầu chỉ có một ý niệm duy nhất, đó là nàng cũng để ý đến hắn.

“Để ý ngươi? Ai để ý ngươi? Ta sao?” Hàn Ngữ Phong không thể tin, chỉ vào chính mình, sau đó lấy tay sờ sờ trên trán hắn, lầm bầm nói: “Không có sốt nha, như thế nào lại nói mê sảng vậy?”

“Ha ha ha…”Tư Mã Tuấn Lỗi lại đột nhiên cười ha hả. “Hàn Ngữ Phong, nếu ngươi không cần bổn vương, tại sao lại không muốn bổn vương cùng công chúa hòa thân?”

“Ngươi nói gì?” Hàn Ngữ Phong bây giờ mới chợt bừng tỉnh, sau đó nhìn Tư Mã Tuấn Lỗi nói: “Ngươi thật sự không biết hay là giả vờ không biết?”

“Bổn vương không biết cái gì?” Hai tròng mắt của Tư Mã Tuấn Lỗi tràn đầy nghi hoặc, hắn không hiểu nàng đang nói cái gì.

Hàn Ngữ Phong cẩn thận nhìn kỹ hắn, xem ra hắn  không giống như kẻ đang nói dối “Châu nhi thích ngươi, ngươi không biết hả? Ngươi làm sao có thể cùng người khác thành thân?”

Châu nhi thích hắn. Tư Mã Tuấn Lỗi ngây ngẩn cả người, trước mắt hiện lên khuôn mặt nhỏ nhắn, tái nhợt. Từ sau khi Mai nhi qua đời, hắn liền mang Châu nhi đến ở vương phủ, đối với nàng quan tâm chăm sóc như người thân, hắn không biết Châu nhi như thế nào lại thích hắn.

“Ngươi làm sao biết Châu nhi thích bổn vương?”

“Ngươi hỏi xem ở trong vương phủ này, ai có mắt đều nhìn ra được là Châu nhi thích ngươi, tất cả mọi người đều nghĩ rằng, ngươi nhất định sẽ lập nàng làm Vương phi, không phải sao?” Hàn Ngữ Phong nhìn hắn, hỏi lại một câu?

Tất cả mọi người đều nghĩ như vậy. Tư Mã Tuấn Lỗi lại ngây ngốc cả người thêm lần nữa. Hắn có nói qua sẽ thành thân với Châu nhi sao? Vì cái gì tất cả mọi người lại nghĩ như vậy, hắn chỉ muốn biết ý nghĩ của nàng thôi “Ngươi cũng cho là như vậy sao?”

“Ân.” Hàn Ngữ Phong gật đầu, nàng quả thật cũng cho là như vậy.

“Chết tiệt!” Tư Mã Tuấn Lỗi đột nhiên nổi giận, dùng sức bắt lấy nàng, trong con ngươi đen nảy lên lửa giận “Ngươi là vì Châu nhi mà không muốn bổn vương hòa thân với công chúa phải không?”

Hàn Ngữ Phong thật không hiểu vì sao hắn đột nhiên phát hỏa, cánh tay nàng bị hắn kẹp chặt quả thật rất đau, làm nàng có chút sợ hãi muốn trốn tránh.

“Ngươi sợ cái gì? Trả lời ta, có phải hay không?” Tư Mã Tuấn Lỗi nổi giận đùng đùng, xem tình hình này nếu nàng trả lời “Phải” hắn có thể đem nàng bóp chết.

Hàn Ngữ Phong nhìn hắn sợ hãi, hắn lúc này giống hệt như một dã thú, dạ thưa nói: “Ngươi không muốn cưới nàng?”

“Bổn vương khi nào nói thích Châu nhi? Bổn vương lại khi nào nói cưới Châu nhi? Đúng là nữ nhân ngu ngốc.” Tư Mã Tuấn Lỗi tức giận lay mạnh nàng.

“Châu nhi………” Hàn Ngữ Phong đột nhiên phát hiện, đứng ở trước cửa là một khuôn mặt tái nhợt không có chút sắc huyết, đôi mắt rưng rưng đang cắn mạnh môi, Châu nhi dường như đứng không vững nữa.

“Châu nhi, ngươi không có việc gì chứ?” Tư Mã Tuấn Lỗi cả kinh đẩy Hàn Ngữ Phong ra, vội vàng chạy tới ôm lấy Châu nhi.

“Vương gia, cám ơn người. Châu nhi không sao.” Châu nhi mạnh mẽ đứng dậy đẩy Tư Mã Tuấn Lỗi ra.

Tư Mã Tuấn Lỗi sửng sốt, biết lời nói vừa rồi của hắn Châu nhi đã nghe được hết, duỗi tay ra đỡ nàng đứng lên, hắn không muốn làm tổn thương nàng, hắn muốn giải thích với Châu nhi chuyện vừa rồi……….

“Vương gia, ngươi không cần giải thích, Châu nhi hiểu được, tất cả đều do Châu Nhi si tâm vọng tưởng, là do Châu nhi không biết lượng sức.” Những giọt nước mắt nóng bỏng giống như trân châu rơi lã chã trên khuôn mặt của Châu nhi.

“Châu nhi cô nương, ngươi đừng nói như vậy.” Hàn Ngữ Phong nhìn thấy Châu nhi điềm đạm đáng yêu, nàng tức giận trừng mắt nhìn Tư Mã Tuấn Lỗi, ‎ý bảo hắn nên an ủi Châu nhi.

Châu Nhi đột nhiên nhắm mắt lại, đầu ngã quỵ ở trong lòng ngực của Tư Mã Tuấn Lỗi. Sau đó là một tiếng thét kinh hãi vang lên.

“Châu nhi………………..”

------

Edit: Quinn

Beta: mimi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK