Mục lục
Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Y Xảo bị Lý cẩu tử ép lên tường, ngửi được mùi vị chán ghét trên người Lý cẩu tử, mùi vị chán ghét do mồ hôi lên men.

Lúc nói chuyện với nàng, lộ ra một hàm răng vàng khè, mặt trước còn dính rau, Bạch Y Xảo cảm giác hai mắt của mình đều muốn mù.

Nghĩ đến mình bị người như vậy làm nhục, cái thứ đồ ghê tởm của hắn tiến vào thân thể, Bạch Y Xảo chỉ hận không giết được Lý cẩu tử.

Giờ Lý cẩu tử còn muốn làm nhục nàng tiếp, Bạch Y Xảo tức đến mức toàn thân run rẩy, đỏ mắt sắp nứt ra.

"Ngươi cút cho ta, ngươi dám bất kính với ta, ta sẽ giết ngươi." Bạch Y Xảo đẩy Lý cẩu tử trước mặt ra, liền muốn đi.

Lý cẩu tử ngăn ở trước mặt Bạch Y Xảo, hèn mọn nói: "Nàng lại cho ta một lần đi, nếu không ta sẽ nói chuyện nàng lén lút ăn vụng cùng ta ra khắp nơi."

"Ngươi dám, ta thực sự sẽ giết ngươi." Bạch Y Xảo nói một cách lạnh lùng.

"Đừng như vậy, một đêm vợ chồng trăm ngày ân ái." Lý cẩu tử mặt dày: "Chúng ta coi như là vợ chồng lang chạ mà."

Đêm qua quá tối, hơn nữa quá hưng phấn, còn chưa hưởng thụ thật kĩ, lần này Lý cẩu tử nhìn khuôn mặt kiều diễm của Bạch Y Xảo, trong lòng rục rịch.

Lý cẩu tử giơ giơ ngân phiếu trong tay lên: "Có tin ta sẽ đi khắp nơi nói hay không, nàng cho ta tiền vì tìm đàn ông lang chạ."

Bạch Y Xảo cả người đều tức đến bối rối, không ngờ trên thế giới có người không biết xấu hổ như vậy.

Bạch Y Xảo trong lòng thống hận không gì sánh được, vì sao nàng lại bị cái thứ chó má này làm nhục, Trần Nhị Muội lại may mắn trốn thoát.

Lý cẩu tử liếc nhìn Y Xảo sững sờ, cười hô hố, vươn tay sờ sờ tay nhỏ bé của nàng, Bạch Y Xảo phản ứng lại bỏ qua tay Lý cẩu tử: "Lý cẩu tử, muốn còn mạng thì thành thật một chút cho ta."

Lý cẩu tử sầm mặt lại, lớn tiếng thét: "Có con vợ dâm đãng, thèm khát cầu xin nam nhân, còn có thể trả thù lao nè."

Lời nói của Lý cẩu tử lập tức đưa tới không ít ánh mắt của nam nhân, nhìn Bạch Y Xảo bên người hắn, trong ánh mắt lộ vẻ bẩn thỉu, hướng bên này đi tới.

Đầu Bạch Y Xảo kêu lên ong ong, suýt chút nữa ngất đi, những nam nhân này ánh mắt giống như lưỡi dao, lăng trì trên người nàng.

Bạch Y Xảo dùng ống tay áo che mặt liền chạy, Lý cẩu tử đuổi theo Bạch Y Xảo.

"Chỉ cần cho ta thêm một lần, ta cam đoan sẽ không náo loạn." Lý cẩu tử còn chẳng biết xấu hổ nói.

Máu toàn thân Bạch Y Xảo vọt tới đầu, nhìn Lý cẩu tử vênh váo đắc ý, một người tại sao có thể thối nát thành như vậy.

Nếu như bởi vì kẻ tồi tệ này mà mất đi nam nhân tốt như Phương Dũng, Bạch Y Xảo nghĩ thôi đã cảm thấy không thể sống nổi.

Bạch Y Xảo hít một hơi thật sâu, từ trong hàm răng lộ ra luồng khí lạnh lẽo: "Đến nhà nghỉ."

"Được, được..." Lý cẩu tử ha ha phá lên cười, sau khi cười xong còn nói thêm: "Nàng phải cho ta tiền, ta không có tiền thuê."

Bạch Y Xảo cầm khăn che mặt, chỉ lộ một đôi mắt ở bên ngoài, đến nhà nghỉ đặt phòng.

Lý cẩu tử sau đó theo đến phòng, lập tức xông tới, Bạch Y Xảo ghê tởm buồn nôn, nói rằng: "Ngươi có thể đi tắm một cái hay không."

"Được, được..." Lý cẩu tử hiện tại chính là con chó nghe lời, kêu hắn như thế nào thì như thế đó.

Nói Lý cẩu tử là chó còn là làm nhục con chó.

Lý cẩu tử tắm sạch, nhào qua hướng Bạch Y Xảo, toàn bộ quá trình Bạch Y Xảo đều chỉ ngây ngốc.

Bạch Y Xảo không nghĩ ra mình sống lại lại thành như vậy, bởi vì Lý cẩu tử làm rối loạn tất cả kế hoạch.

Bạch Y Xảo cố kỵ rất nhiều thứ, danh tiếng của mình, Phương Dũng, còn có vinh hoa phú quý về sau.

Lý cẩu tử cái gì cũng không có, khổ mãi thành quen, Bạch Y Xảo là đồ sứ tuyệt đẹp, mà Lý cẩu tử chính là tảng đá.

Cầm đồ sứ tinh mỹ đi đụng vào tảng đá, sao cũng không đáng.

Bạch Y Xảo yên lặng rơi lệ, chuyện này vốn phải do Trần Nhị Muội chịu đựng thống khổ, tại sao lại gia tăng trên người của nàng.

Đời trước mình bị cắt đứt chân, ăn xin mà sống, Trần Nhị Muội ăn mặc áo gấm, hưởng thụ vinh hoa phú quý, đời này, nàng lại bị Lý cẩu tử kẻ tồi như vậy làm bẩn.

Cực hình nghiêm khắc nhất trong đời không gì hơn cái này.

Lý cẩu tử thoải mái mà thở ra một tiếng, mang theo mồ hôi dinh dính nhơm nhớp nằm trên người Bạch Y Xảo, Bạch Y Xảo nôn ra, ở bên giường nôn mửa.

Lý cẩu tử không chút nào để ý tới sự ghét bỏ của Bạch Y Xảo đối với mình, chính hắn cũng biết mình là đức hạnh gì.

Lý cẩu tử sảng khoái nằm ở trên giường, da trước ngực bèo nhèo, xương sườn lộ rõ từng cái, xấu xí muốn chết, con mắt còn đang nhìn thân thể Bạch Y Xảo.

Bạch Y Xảo nôn xong, bắt đầu mặc quần áo, nhìn Lý cẩu tử tùy tiện lõa thể toàn thân nói rằng: "Ta muốn ngươi làm một chuyện?"

"Ừ, nàng nói đi, nếu như nàng chưa thỏa mãn, còn có thể thêm lần nữa." Lý cẩu tử hèn mọn nói.

Bạch Y Xảo lạnh giọng nói rằng: "Chúng ta bây giờ cũng coi như là người trên một cái thuyền, nếu như ngươi dám nói ra khắp nơi, làm cho Phương Dũng biết, ta cho dù có bị ngâm lồng heo, ngươi cũng bị Phương Dũng đánh chết, Phương Dũng cầm mũi tên xuyên qua tay ngươi, xuyên qua chân ngươi, cuối cùng xuyên qua đầu ngươi."

Lý cẩu tử co rụt lại, sờ sờ đầu của mình, hỏi: "Nàng muốn ta làm cái gì?"

"Trần Nhị Muội, đem Trần Nhị Muội giải quyết cho ta, tốt nhất làm cho Trần Nhị Muội trở thành vợ của ngươi, bất luận dùng biện pháp gì, làm hỏng thanh danh của cô ta, làm cho hỏng hẳn." Bạch Y Xảo nói.

Nàng bị Lý cẩu tử làm bẩn, lâm vào vũng bùn, chuyện này không biết có thể lừa gạt bao lâu, nhưng Trần Nhị Muội lại vẫn như cũ không chút tổn hại, nàng giãy giụa trong vũng bùn, Trần Nhị Muội lại toàn thân sạch sẽ ở trên bờ nhìn.

Bạch Y Xảo nứt vỡ cả lòng cả não, cũng hoài nghi là vận mệnh cố ý trêu cợt nàng, muốn cho Phương Dũng và Trần Nhị Muội nối lại tiền duyên, mà chính nàng thê tử của Phương Dũng lại bị người ta làm nhục.

Tình huống nàng như vậy, nếu để cho Phương Dũng biết, nhất định sẽ bị bỏ, đến lúc đó Phương Dũng có thể ở cùng Trần Nhị Muội.

Bạch Y Xảo càng nghĩ sắc mặt càng đáng ghê tởm, nàng tuyệt không thể sa đọa tới mức như thế, đời trước bị nam nhân từ bỏ, đời này nếu như lại bị Phương Dũng vứt bỏ, nàng quyết không cho phép.

Đến lúc này, Bạch Y Xảo lại vẫn còn đang trách người khác, nếu như không phải nàng bắt đầu mang tâm tư làm hại Trần Nhị Muội, tìm Lý cẩu tử một kẻ tồi như vậy, liên hệ cùng Lý cẩu tử, sao lại có chuyện như vậy.

Đã gả cho Phương Dũng, vì sao còn tàn nhẫn đối với Trần Nhị Muội chuyện gì cũng không biết như vậy?

Lý cẩu tử nhịn không được hỏi: "Trần Nhị Muội đắc tội nàng ở đâu, sao nàng muốn đối xử như vậy với cô ta."

"Ngươi không cần xía vào, nói chung ta muốn ngươi giải quyết Trần Nhị Muội." Bạch Y Xảo mở cửa liền đi.

Lý cẩu tử rút ra ngân phiếu, cười hố hố, ngón tay búng một cái, lẩm bẩm: "Không nghĩ tới nữ nhân này có tiền như vậy."

Lý cẩu tử mặc quần áo vào, cầm tiền đi ăn chơi chè chén, còn chuyện Bạch Y Xảo nói muốn đối phó với Trần Nhị Muội, có tiền trước cứ tiêu dao đã rồi lại nói.

Bạch Y Xảo đến quán ăn đi tắm một cái, sau đó đến hiệu thuốc bắc đi kiếm thuốc bôi vết thương do ngã làm cái cớ, mới ngồi xe bò trở về thôn.

Trở lại trong thôn, Bạch Y Xảo nhìn Ninh Thư cắt cỏ bên bờ ruộng, sắc mặt nháy mắt trở nên đáng ghê tởm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK