Mục lục
Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôn đại phu nghĩ một lát rồi quyết định không ở lại đây làm bóng đèn: “Lão phu đi sắc thuốc cho vương phi!” Lão đại phu, ngài kiếm cớ có thể thật hơn được không? Tiệm thuốc nhiều người làm như vậy còn phiền một lão già hơn sáu mươi như ông ấy đi sắc thuốc sao?

“Còn đau không?” Chu Tuấn Dương thấy những I người không liên quan đều thức thời rời đi thì lập tức ngồi xuống mép giường bệnh, nắm đôi bàn tay nhỏ bé của vợ mình nhẹ giọng hỏi.

“Đau! Xương sườn đau, ngực đau! Lòng đau nhất!! Đau lòng con ta chưa lớn được bao nhiêu đã bị cha nó chán ghét vứt bỏ!” Dư Tiểu Thảo muốn hất tay hắn ra. Nhưng nhìn hắn nắm tay nàng có vẻ nhẹ nhàng mà lực nắm lại khiến nàng không thể nào hất ra được. Nàng giận dỗi bĩu mỗi giống như một con ếch xanh.

Chu Tuấn Dương vội đặt tay phải lên cái bụng phẳng lì của nàng, giống như sợ ảnh hưởng đến đứa nhỏ vậy, hắn nhẹ giọng nói: “Phụ vương không chán ghét muốn vứt bỏ con! Ngay lúc nghe tin có con cảm giác đầu tiên của ta là mừng rỡ. Nhưng mà vì lo cho tình hình sức khỏe của mẫu phi con nên mới nhịn đau nói ra lời nói khiến mẫu phi con đau lòng. Nếu mẫu phi con không bị thương phụ vương đương nhiên rất chào đón con xuất hiện, trên người con chảy xuôi dòng máu của ta và nàng.”

“Hừ! Con ta không dễ bị lời nói hoa mỹ của chàng lừa gạt đâu!” Bàn tay to của hắn áp trên bụng nàng thật sự rất ấm áp. Không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không mà Tiểu Thảo vốn cảm thấy bụng vẫn còn khó chịu nay lại dần dần không đau nữa.

Chu Tuấn Dương thấy nàng mềm lòng thì lập tức tiến công: “Sao lại là lời nói hoa mỹ? Nàng nhìn ta đi, ta rất thành thật! Đừng nói tiểu tam lên làm chính gì đó, con riêng gì đó nữa. Mấy người phấn son lòe loẹt đó sao có thể lọt vào mắt gia được, gia cũng đâu mù? Gia chỉ để một mình nàng mang thai con của gia...”

“Ta tin chàng mới lạ đó! Miệng đàn ông dỗ phụ nữ bao giờ cũng ngọt!” Dư Tiểu Thảo như ban phước liếc nhìn hắn một cái.

“Sau nàng biết miệng gia có ngọt hay không? Hay là nàng thử kiểm chứng?” Chu Tuấn Dương vô lại nói.

“Tránh ra! Chàng tinh trùng lên não đấy à! Nghĩ gì đó, ta bị thương, còn mang thai...” Dư Tiểu Thảo có chút không đỡ nổi. Người đàn ông này muốn “sắc” thì đúng là còn vượt qua cả nam chính trong truyện 18+ nữa.

Chu Tuấn Dương buồn cười cúi đầu hôn nhẹ khóe môi nàng nói: “Chỉ muốn hôn nàng một cái thôi, liên quan gì đến xương sườn bị thương và em bé trong bụng đây? Vương phi, có phải nàng nghĩ nhiều rồi không?”

“Cút!” Tiểu Thảo thẹn quá hóa giận, xoay đầu ra chỗ khác quay lưng về phía hắn.

“Nhưng mà tiểu tam mà nàng nói hẳn là chỉ phòng ngoài nhỉ? Sao lại gọi tiểu tam?” Chu Tuấn Dương là con trai thứ ba trong nhà, khi còn bé vẫn nghe mẫu phi gọi rất nhiều lần “Tiểu Tam Nhi”, nghĩ đến đây hắn đột nhiên hoảng hốt: Không phải nàng cố ý đấy chứ? “Chỉ người thứ ba xen vào hôn nhân người khác.” Hôn nhân vốn là cuộc sống của hai người, người thứ ba là người xen vào phá vỡ hạnh phúc gia đình họ. “Tiểu tam” là cách gọi khinh bỉ và coi thường. Chu Tuấn Dương gật đầu: “Yên tâm đi! Nhà chúng ta mãi mãi không xuất hiện kẻ thứ ba. Gia cũng không cho phép bất cứ kẻ nào phá hỏng hạnh phúc gia đình của chúng ta!” “Đàn ông mà, ngoài miệng nói dễ nghe, trong lòng ai mà không nghĩ muốn gác chân hưởng phúc? Chỉ nói ngoài miệng không được, còn phải xem hành động của chàng! Ta không tin sau khi chàng được phong làm Húc vương sẽ không có kẻ nào muốn nhét người vào phủ hoặc đưa người làm xinh đẹp gì đó!” Dư Tiểu Thảo híp mắt nhìn hắn. Loại con nhà giàu đẹp trai có tiền có quyền như hắn là không đáng tin nhất! “Có!” Chu Tuấn Dương thấy nàng trừng mắt thị vội nói: “Nhưng mà mấy kẻ âm mưu phá vỡ hạnh phúc gia đình đôi ta đều bị ta đánh một trận nặng! Hơn nữa còn tuyên bố nếu ai dám tặng người đến phủ gia sẽ đánh gãy chân kẻ đó. Sau vụ đánh đòn kia không ai dám bén mảng lại gần nữa. Nàng xem, nàng gả cho ta lâu như vậy có từng thấy nha hoàn nô tỳ nào dám đến gần gia chưa? Trước khi nàng gả đến đây cuộc sống của gia toàn do nội thị hầu hạ, không tin nàng về hỏi Lưu tổng quản"

“Hừ! Đừng có gạt ta, trong sân oanh oanh yến yến chàng tưởng ta mù không nhìn thấy à?” Dư Tiểu Thảo hừ lạnh, cảm thấy hắn không đứng đắn.

“Oanh oanh yến yến? Ở đâu?” Chu Tuấn Dương sửng sốt, không lẽ vẫn còn kẻ có ý xấu muốn phá hỏng tình cảm giữa hắn và nàng? Sau đó hắn lập tức hiểu ra: “Nàng nói Oanh Nhi và Yến Nhi?”

Thấy Tiểu Thảo nhẹ gật đầu, hắn lập tức kêu oan: “Oan uổng ta! Hai nha hoàn này ta đặc biệt phái đến phục vụ nàng. Thân phận của bọn họ giống Xuân Hoa và Thu Thực, đều là gia đặc biệt tuyển chọn để bảo vệ nàng. Có lúc nào nàng thấy hai người đó ở gần gia không?”

Hình như không có thật, Không nói lúc hắn có mặt, ngay cả khi có một mình nàng hai nha hoàn đó cũng rất ít tiến đến gần nàng. Nàng còn thắc mắc hai nha hoàn này không giống như biết phục vụ người khác, hóa ra là thị vệ nữ thiếp thân vương gia phái đến bảo vệ nàng.

“Khụ... ta mệt rồi, muốn ngủ một lát.” Dư Tiểu Thảo lúng túng, dứt khoát bày trò vô liêm sỉ nhắm mắt giả vờ ngủ.

Chu Tuấn Dương cũng không vạch trần nàng, hắn chạm nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch của nàng dịu dàng nói: “Ngủ đi, gia canh chừng ở bên cạnh.”

Những ngày bị tàn dư tiền triều cầm tù lại còn phải luyện duyên thọ đan, Tiểu Thảo chưa có ngày nào được nghỉ ngơi trọn vẹn, Tiên đan của Tiểu Bổ Thiên Thạch tuy đã kéo mạng nàng về từ quỷ môn quan nhưng dù sao cơ thể nàng cũng rất yếu ớt. Bàn tay ấm áp và mùi hương quen thuộc ở ngay bên cạnh khiến nàng cảm thấy yên bình, vốn là muốn mượn cớ tránh lúng túng giả vờ ngủ không ngờ lại ngủ thật.

Chu Tuấn Dương đau lòng nhìn bọng mắt xanh đen của nàng, khuôn mặt trắng bệch, môi tái nhợt không còn màu sắc, lòng hắn muốn giết Viên công công ngay lập tức. Nhưng mà giết ông ta thì quá dễ dàng cho ông ta rồi. Khiến ông ta “Hưởng thụ” đau đớn và sợ hãi vô hạn, muốn chết cũng không thể chết mới có thể giải quyết mối hận trong lòng hắn.

Nhưng mà Dư Tiểu Thảo chưa ngủ được bao lâu đã bị đánh thức. Thuốc an thai đã sắc xong, nếu uống muộn, thuốc lạnh sẽ ảnh hưởng đến dược tính trong thuốc. Mặc dù Chu Tuấn Dương không nỡ quấy rầy nàng nhưng hắn biết nàng rất coi trọng đứa con này nên mới gọi nàng dậy uống thuốc.

Hầu Hiểu Lượng cũng kéo xe ngựa đến. Tôn đại phu lại bắt mạch cho nàng lần nữa, thai nhi ổn định, ngoài việc mất máu yếu ớt ra thì không có dấu hiệu nào của việc bị nội thương như vương gia nói. Điều kiện trong tiệm thuốc có hạn, thân thể của vương phi cũng chịu được nên đưa về biệt viện tĩnh dưỡng là thỏa đáng nhất.

Thế là Tiểu Thảo bắt đầu kiếp sống bị nuôi như “Nuôi heo”. Mỗi ngày uống đủ loại canh bổ khí huyết và các món bổ quý giá khác nhau, thuốc an thai cũng uống liền bảy ngày. Chu Tuấn Dương không yên tâm sức khỏe của nàng còn đặc biệt phái Hầu Hiểu Lượng nhanh chóng về Kinh thành đón một dược thiện sư của Dược thiện phường đến để hầm dược thiện cho nàng.

Kết quả Dương Liễu vừa nghe tin chủ tử mang thai, lại còn bị thương thì lập tức giao cửa hàng cho thuộc hạ quản lý, con nhỏ vừa cai sữa cũng ném cho chồng và nhà chồng, túi lớn túi nhỏ theo chân Hầu Hiểu Lượng đến Kim Lăng.

Sau khi Dương Liễu đến Kim Lăng thấy chủ tử mình gầy đi rõ rệt, nước mắt lập tức như mưa. Sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, nghe Ngô Đồng kể lại tình cảnh nguy hiểm lúc đó, Dương Liễu chỉ thấy nhói lòng. Chủ tử bị đánh nôn ra rất nhiều máu, lúc sinh mệnh chỉ còn hơi tàn cũng phải cố bảo vệ tính mạng của nha hoàn thấp bé bên cạnh. Chủ tử như vậy bảo nàng ta vì nàng đầu rơi máu chảy nàng ta cũng cảm thấy xứng đáng.

Mặc dù nội thương của chủ tử đã khỏi hẳn nhưng cũng nôn ra máu, cơ thể lại bị trọng thương. Nguy hiểm nhất là lúc đó chủ tử còn mang thai... Dương Liễu sốc tinh thần lên mức cao nhất, lôi ra tất cả các kỹ năng mình học được mỗi ngày đều thay đổi cách nấu dược thiện và đồ bổ cho nàng ăn.

Thật ra vì với tiên đan Tiểu Bổ Thiên Thạch mang về từ thượng giới, Tiểu Thảo ăn một viên là lập tức khỏe ngay. Nhưng mà Tiểu Thảo lại từ chối, nàng muốn từ từ dưỡng thương.

Dù sao lúc nàng nôn ra máu Ngô Đồng và Xuân Hoa đều nhìn thấy. Nếu như nàng không bị thương thì khó mà giải thích được. Nhưng mà điều khiến nàng không ngờ đến là lúc đó nàng đã mang thai. Cũng may thai nhi bình an vô sự nếu không nàng sẽ áy náy, tự trách cả đời.Được Dương Liễu và Ngô Đồng tận tâm hầu hạ, và đợt dược liệu uống vào sau tiên đan khiến cơ thể Tiểu Thảo khôi phục rất nhanh. Khuôn mặt nhỏ nhắn nhanh chóng có thịt, vì được bổ khí bổ huyết nên làn da trắng nõn hồng hào.

Xương sườn bị nứt không đến một tháng đã hoàn toàn khỏi hẳn. Nhưng mà vì không muốn bị người ngoài chú ý nên nàng bị Chu Tuấn Dương ép nằm trên giường hơn một tháng mới được phép xuống giường đi lại.

Thai nhi trong bụng được hắn khen ngợi rất hiểu chuyện, từ sau khi thai nhi ổn định lại thì Tiểu Thảo không cảm thấy cảm giác không ổn nào nữa. Triệu chứng thai phụ nên có nàng cũng không có. Nên ăn vẫn ăn, cần ngủ vẫn ngũ, nếu muốn nói có thay đổi gì thì là nàng ăn ngủ nhiều hơn so trước đây.

Chờ khi thai nhi trong bụng trải qua ba tháng nguy hiểm đầu thì vợ chồng hai người mới thu dọn hành lý về Kinh thành. Lúc này phía Bắc đã vào đông.

Tháng Ba mùa xuân rời Kinh, đầu đông về Kinh. Tính ra thì hai vợ chồng đã ở bên ngoài chín tháng. Tiểu Thảo là Trì túc nội sử còn ổn, ít nhất là việc nghiên cứu lúa nước ở Kim Lăng có thu hoạch mới, lần công tác này ít nhất có cái để bẩm báo với Hoàng thượng.

Nhưng Húc vương lại khác. Hắn là trọng thần của triều đình, quản lý Tây Sơn đại doanh và Hóa khí doanh lại vắng mặt lâu như vậy khiến một vài người trong triều không vừa mắt. Phải biết rằng dù là chức vị quản lý Tây Sơn đại doanh hay Hỏa khí doanh đều khiến rất nhiều người mơ ước. Chỉ là bọn họ e sợ năng lực và thủ đoạn của Húc vương nên dù nhòm ngó cũng không dám hó hé gì.

Nay Húc vương “Lấy việc công làm việc tư” đi cùng vợ hắn đến Giang Nam, hơn nữa còn đi hơn nửa năm, có mấy kẻ lấy lý do Tây Sơn đại doanh và Hỏa khí doanh không thể không có chỉ huy bắt đầu giở trò.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TL4
Thiên Long 4/215 Tháng mười hai, 2022 10:45
Hết chương 500...
TL4
Thiên Long 4/215 Tháng mười hai, 2022 10:45
Hết chương 500
BÌNH LUẬN FACEBOOK