Mục lục
Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"

Tôn gia gia, hình như xương sườn của ta bị nứt rồi, làm phiền ngài giúp ta!” Dư Tiểu Thảo mỉm cười đáng thương, khuôn mặt trắng bệch khiến người khác đau lòng.

Tôn đại phu cẩn thận kiểm tra một lần giúp nàng, có vẻ muốn nói lại thôi: “Xương sườn của ngươi không có vấn đề gì, uống mấy toa thuốc, dán tục cốt cao, tĩnh dưỡng vài hôm là được, chỉ là... ”

Thấy Tôn đại phu ấp úng mãi không chịu nói, Chu Tuấn Dương lại căng thẳng, hắn nắm tay Tiểu Thảo hỏi dồn: “Có phải thân thể của nàng có vấn đề gì không? Tôn đại phu cứ nói đừng ngại! Chỉ cần có cách trị liệu dù khó khăn đến mấy bản vương cũng làm được.”

Tôn đại phu xua tay với hắn, thở dài nói: “Thân thể của vương phi không có vấn đề gì, chỉ là...”

“Nhưng mà cái gì? Tôn đại phu ngài nói mau đi!” Ngô Đồng cũng căng thẳng đến mức suýt duỗi tay lắc vai ông ấy. Người này có tật xấu nói gì cũng nói có nửa câu.Ánh mắt quan tâm lo lắng của Chu Tuấn Dương nhìn chằm chằm ông ấy khiến ông ấy căng thẳng. Tôn đại phu căng da đầu, cảm thấy rất áp lực, hồi lâu mới lên tiếng: “Ngày còn chưa đủ nên lão phu không thể xác định. Nếu muốn chẩn đoán chính xác còn phải chờ mười ngày nửa tháng nữa.”[Xì! Lão già này ấp úng cái gì? Có gì khó nói đâu? Không phải là nghi ngờ ngươi mang thai thôi sao? Bây giờ còn chưa lớn bằng hạt mầm, yếu đến mức lúc nào cũng biến mất được, khó trách tên lang băm này không dám xác định!] Tiểu Bổ Thiên Thạch ôm tay trước ngực, nhìn dáng vẻ không dứt khoát của ông ấy nên nói thắng luôn.

“Cái gì? Ta.. ta có thai?!” Dư Tiểu Thảo nghe Tiểu Bổ Thiên Thạch nói vậy thì lập tức đơ người. Tính ra thì bọn họ cưới nhau đã được nửa năm, cũng không thực hiện biện pháp tránh thai gì đó, hai vợ chồng đều mạnh khỏe mang thai cũng là chuyện bình thường. Chỉ là nàng không ngờ rằng trong tình huống thế này mà lại phát hiện nàng mang thai!

Biểu cảm lo lắng và nôn nóng đọng lại trên mặt Chu Tuấn Dương, cuối cùng biến thành đờ đẫn. Có... có thai? Hắn sắp được làm cha? Vợ yêu của hắn sắp sinh con cho hắn?! Qua chín tháng nữa sẽ có một đứa nhóc mập mạp đáng yêu gọi hắn là cha? (Ngươi nghĩ nhiều rồi, làm gì có đứa nhỏ nào vừa sinh ra đã biết gọi cha, vậy khác nào quái vật?)Hắn đột nhiên mỉm cười ngốc nghếch. Ngay sau đó lại không cười nổi nữa mà là lo lắng và kinh hoảng: “Tôn đại phu, vợ ta... bị người xấu bắt, lại bị người võ công cao cường đánh một chưởng, bị nội thương và ngoại thương nghiêm trọng... có khi nào sẽ ảnh hưởng đến thai nhi không?”

“Cái gì?” Vẻ mặt Tôn đại phu nghiêm túc hẳn lên, ông ấy lại bắt mạch lại cho nàng lần nữa, sau khi cẩn thận khám lại mới lựa lời mà nói: “Vương gia, nội thương mà ngài nói ta còn kém trình, không khám ra. Còn việc xương sườn bị thương có thể chữa khỏi, cứ dưỡng thương dựa theo những gì ta vừa dặn là được. Chỉ là thế thì toa thuốc cũng phải kê lại, dù sao là thuốc đều có ba phần độc, phải lựa chọn dược tính ôn hòa tránh ảnh hưởng đến thai nhi. Như thế thì thời gian lành vết thương sẽ kéo dài, có khi vương phi phải tĩnh dưỡng nhiều ngày hơn.”

“Vậy... nếu bây giờ bỏ đứa bé này có ảnh hưởng gì đến sức khỏe của vương phi không?” Vừa nghe vợ mình phải tĩnh dưỡng trên giường một hai tháng, chịu khổ trong từng đó thời gian Chu Tuấn Dương vẫn là không nỡ.

“Họ Chu kia, chàng có ý gì? Đây là con của chàng mà chàng cũng nỡ sao? Chàng máu lạnh quá đó!!” Dư Tiểu Thảo bùng nổ ngay tại chỗ, nếu không phải xương sườn rất đau nàng rất có thể sẽ nhảy lên cào mặt hắn! Ai cho hắn cái quyền nắm giữ vận mệnh của con nàng?

Chu Tuấn Dương thấy nàng giận ảnh hưởng đến vết thương đau đến toát mồ hôi lạnh thì lập tức tiến đến đỡ nàng nằm xuống nói: “Ở trong lòng gia mạng sống của nàng là quan trọng nhất, ai cũng không quan trọng bằng nàng, dù là con cái cũng không ngoại lệ. Nghe lời gia, con sau này vẫn có thể sinh...”

Dư Tiểu Thảo giận đến mức há miệng hung hăng cắn tay hắn, đến khi mùi máu tanh lan tràn trong miệng nàng mới buông ra: “Chàng cút đi! Người làm cha như chàng không muốn, ta muốn!! Ai dám động đến con ta ta liều mạng với kẻ đó!” Lúc này Dư Tiểu Thảo chẳng khác nào một con sư tử mẹ đang bảo vệ con, hung hăng trừng mắt nhìn Chu Tuấn Dương. Dáng vẻ này đúng là vừa hung dữ vừa đáng yêu.

Tôn đại phu ở bên cạnh nhắc nhở: “Vương phi, ngài bình tĩnh đã. Phải khống chế tốt cảm xúc, ba tháng đầu mang thai thai nhi không ổn định, hơn nữa bây giờ ngài còn đang động thai khí, nhất định phải cẩn thận nhiều hơn.”

Dư Tiểu Thảo nghe thế lập tức hít sâu mấy hơi ổn định nhịp thở. Nàng giữ chặt tay áo Tôn đại phu cầu xin: “Tôn gia gia, ngài nhất định phải giúp ta giữ đứa nhỏ này, xin ngài!”

“Được, được! Ta kê cho ngài thang thuốc an thai. Nhưng mà khó tránh khỏi việc dược tính xung khắc nên sắp tới không thể dùng tục cốt dược!” Tôn đại phu đã nhìn ra vương gia ở trước mặt vương phi chỉ là hổ giấy, không làm gì được nàng.

Dư Tiểu Thảo che tay trên bụng, mỉm cười dịu dàng: “Không sao, ta không dùng tục cốt cao cũng được. Chỉ cần con ta được an toàn, mọi thứ đều đáng giá!”

Trên người nàng toát ra tình mẹ bao la khiến Chu Tuấn Dương nhìn không dời mắt. Đồng thời trong lòng cũng hơn ghen ghét, chuyện gì hắn cũng lo nghĩ cho nàng đầu tiên đặt nàng lên đầu tim, vậy mà hắn vẫn không thể đứng đầu trong lòng nàng. Có con rồi thì chồng không còn quan trọng phải không?

Chu Tuấn Dương tiến lên một bước nhẹ nhàng ôm cơ thể mảnh mai yếu ớt của nàng vào trong lồng ngực, bàn tay to lớn bao trùm lên đôi bàn tay trắng nhỏ của nàng.

“Tránh ra! Ta và con đều ghét chàng!!” Dư Tiểu Thảo thấy hắn không tranh chấp với nàng nữa, trong lòng cũng biết hắn chỉ muốn tốt cho nàng, nhưng mà nàng vẫn có chú không vui. Đây là kết tinh tình yêu của hắn và nàng, là huyết mạch của hai người. Sao hắn có thể nhẫn tâm bóp chết một sinh mạng còn chưa ra đời chứ?

Chu Tuấn Dương xoa đầu nàng, lựa lời nói: “Không phải là gia lo cho sức khỏe của nàng sao? Tuy nội thương đã được cửu chuyển kim đan chữa khỏi nhưng sức khỏe nàng lại yếu. Hơn nữa xương sườn của nàng cũng bị thương, gia sợ nàng ốm bệnh, không tốt cho cả nàng và con."

“Ta cũng là đại phu, sức khỏe ta thế nào ta còn không rõ sao?” Dư Tiểu Thảo hất tay hắn ra, quay lưng lại với hắn “Chàng còn không biết chàng sai ở đâu!! Trước khi thành thân chàng đã nói việc lớn việc nhỏ trong nhà đều do ta quyết định, chuyện lớn thì chúng ta cùng bàn bạc. Chuyện liên quan đến con chàng lại không bàn bạc với ta đã tự ý quyết định bỏ nó!”

“Được rồi, là gia sai được không? Gia xin lỗi nàng! Sau này chuyện lớn chuyện nhỏ đều do nàng quyết định được không?” Chu Tuấn Dương rất sợ nàng nổi nóng ảnh hưởng đến vết thương nên nàng nói gì hắn đều nghe theo. Dư Tiểu Thảo vẫn căng quai hàm khó chịu nói: “Nói thì dễ! Đến lúc xảy ra chuyện chàng lại đổi bộ mặt khác!!”

“Nào có? Không phải vẫn là khuôn mặt đẹp trai này sao?” Vì muốn chọc nàng cười, Húc vương vứt bỏ mặt mũi trong tiệm thuốc trước mặt bao người. Phải biết rằng trước nay hắn luôn ghét người khác nói hắn xinh đẹp, bây giờ lại mặt dày tự nhận mình “Xinh đẹp”, đúng là hy sinh đủ lớn.

Người khác còn tạm, quá quen với việc hai vợ chồng này phát cẩu lương, nhưng Tổng đốc lại khác. Trước mặt ông ta là sát thần mặt lạnh máu lạnh tàn bạo sao? Rõ ràng là một kẻ đam mê chiều vợ! Hóa ra tin đồn không phải là vô căn cứ, mà trên thực tế hắn chỉ hơn chứ không kém những gì tin đồn truyền ra! Chủ tử, giới hạn của ngài đâu?(Húc vương lạnh mặt: Giới hạn là gì? Có ăn được không? Có dỗ vợ hắn vui được không?”)Dư Tiểu Thảo quay đầu trừng mắt nhìn hắn lại bị đôi mắt vô tội đáng thương của hắn chọc suýt cười. Nhưng mà nàng nhanh chóng nín lại, không muốn bỏ qua chuyện này dễ dàng như vậy:

“Ta mang thai con của chàng mà chàng lại nhẫn tâm không cần nó. Chàng nói đi, có phải chàng ở bên ngoài có người phụ nữa khác không? Có phải chàng hết yêu ta rồi không? Có phải chàng muốn giết con ta để rước con của tiểu tam vào phủ không? Có phải chàng muốn làm ta tức chết rồi rước tiểu tam về làm chính thất không? Hừ! Húc vương điện hạ, không cần ngài mất công như vậy. Ta xuống nước nhẫn nhịn cho tiểu tam một vị trí trong phủ còn không được sao?”

“Phụt! Khụ khụ khụ...” Tô Nhiên vẫn đang vui vẻ xem Húc vương uy phong lẫm lẫm hạ mình dỗ dành tiểu nha đầu, nghe đến đây thì không nhịn được nữa. Nha đầu này thật là, khả năng càn quấy lại tăng lên rồi. Thứ cho y không nhịn được bởi vì biểu cảm hiện tại của Húc vương đúng là rất buồn cười.

Chu Tuấn Dương khẽ nhíu mày, đang định nói gì đó lại bị nàng cướp lời trước: “Chàng xem đi! Ta còn chưa nói gì chàng đã bắt đầu tỏ vẻ không kiên nhẫn rồi? Chàng nhíu mày cho ai xem? Chàng trưng mặt cho ai xem? Chàng.”

“Gia sai, đều là gia sai! Nàng đừng kích động, cẩn thận ảnh hưởng đến vết thương!” Thấy tiểu nha đầu nằm trên giường còn không ngoan ngoãn nằm, lại còn muốn chống tay ngồi dậy, Chu Tuấn Dương cũng không biết làm sao, chỉ có thể duy trì thái độ nhận sai, dỗ dành tiểu nha đầu đang tức giận này trước rồi tính.

“Mấy người các ngươi xem náo nhiệt rất vui phải không?” Nàng vừa nói vừa quay đầu lại lạnh mắt liếc nhìn họ.

Ngô Đồng nhanh chóng nói: “Khụ... nô tỳ qua xem Xuân Hoa muội muội tỉnh lại chưa, có cần chăm sóc gì không...” Sau đó lập tức lượn khỏi phòng.

Hầu Hiểu Lượng: “Thuộc hạ đi chuẩn bị xe ngựa, nơi này điều kiện không tốt, vương phi vẫn nên trở về biệt viện tĩnh dưỡng thì hơn.” Nói xong gã ta lập tức chuồn ra ngoài, đi nhanh như đằng sau có chó dữ đuổi theo muốn cắn vậy.

Phạm đại nhân: “Nếu sức khỏe của vương phi đã không còn gì đáng lo, phía bên Trần gia vẫn còn có chuyện cần giải quyết, vụ án lớn như vậy thuộc hạ phải đích thân xử lý.”

Tô Nhiên và Chu Tuấn Dương nhìn nhau một lúc lâu, cuối cùng y cũng buông tha nói: “Được rồi! Coi như ta đại phát từ bi để lại không gian cho hai vợ chồng các ngươi. Có làm được hay không phải xem bản lĩnh của Húc vương rồi! Ha ha ha...” Y cười cười xấu xa đi ra ngoài.

Lúc y ra ngoài còn tiện tay dẫn luôn Tiểu Bổ Thiên Thạch ra ngoài. Y rất tò mò thiếu niên xinh đẹp xa lạ này có quan hệ thế nào với tiểu nha đầu. Hình như nàng rất tin tưởng thiếu niên này. D

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TL4
Thiên Long 4/215 Tháng mười hai, 2022 10:45
Hết chương 500...
TL4
Thiên Long 4/215 Tháng mười hai, 2022 10:45
Hết chương 500
BÌNH LUẬN FACEBOOK