Mục lục
Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy rằng nhìn Tiêu Vinh rất chật vật nhưng cẩn thận nhìn lại thì hắn ta cũng khá tuấn tú. Dư Tiểu Thảo chỉ thấy hắn ta rất quen mặt, sau khi quan sát thêm một lúc thì đột nhiên thốt lên: “Kiều Phong… không, phải là Tiêu Phong mới đúng!”

Nếu như Chu Quân Phàm có mặt ở đây, hắn ta cũng sẽ đồng ý với quan điểm của nàng. Người này thật sự rất giống Huỳnh Nhật Hoa - Kiều Phong trong “Thiên long bát bộ”, ngay cả quần áo cũng giống mấy phần - quần áo rách rưới, nhìn qua rất giống ăn mày.

Tiêu Vinh kinh hãi trong lòng, đôi mắt hổ nhìn chằm chằm bóng người mảnh mai trước mặt. Năm ngoái một người anh em trong tộc hắn ta ở Trung Nguyên lâu năm từng về tộc một lần, tên chỉ có một chữ Phong. Hắn ta không nhớ ra họ của người anh em đó ở Trung Nguyên có phải họ Kiều không, nhưng dựa theo họ của dòng tộc Khiết Đan, người anh em đó nên gọi là Tiêu Phong thật. Không lẽ tiểu nha đầu mảnh mai như cỏ non này nhận ra người anh em của hắn ta, phát hiện ra thân phận thật của người ta?

Thời hưng thịnh của tộc Khiết Đan đã trôi vào dĩ vãng, ở thời Tống, nước Liêu bọn họ chiếm cứ nửa giang sơn. Nhưng mà từ sau nhà Nguyên, gia tộc này càng ngày càng lụn bại, đa số người trong tộc Gia Luật vì muốn né tránh tai họa mà đều ở chung với người Hán, đổi họ thành họ Hán.

Mà bọn họ lại bừng bừng ý chí, muốn khôi phục vinh quang mà tổ tiên đã từng gây dựng, nhưng trước có tướng sĩ Đại Minh hùng mạnh, sau có những bộ tộc như Nữ Chân, Mông Cổ hung hăng như hổ rình mồi, bọn họ muốn sống sót đúng là rất khó.Đối ngoại đã rất phiền lòng nay lại có nội loạn, thằng em trai không biết suy nghĩ của hắn ta bị kẻ có dã tâm xúi giục, thừa dịp hắn làm lễ Khánh sinh cho con trai nhỏ mà phát động phản loạn. Trong phút hỗn loạn, hắn chỉ kịp giao phó vợ con cho tâm phúc, bản thân dẫn thuộc hạ trung thành xử lý phản quân.

Không ngờ rằng những người anh em hắn tin tưởng lại bị đối phương mua chuộc, đánh hắn ta một nhát trí mạng. Cũng may đội thân vệ bên cạnh hắn ta đều là những người trung thành, che chở hắn ta phá vòng vây của phản quân. Đáng tiếc sau khi phá vòng vây đội thân vệ chỉ còn hơn mười người.

Nhà dột lại còn gặp mưa suốt đêm, mùi máu tanh trên người bọn họ nhanh chóng hấp dẫn bầy sói đến. Nếu như không có đội ngũ trước mặt này, Tiêu Vinh hắn ta đường đường là thủ lĩnh một bộ tộc đã mất mạng trong miệng sói.

Tiêu Vinh thầm quan sát “Ân nhân cứu mạng” của mình, nhìn đối phương và thuộc hạ của đối phương, hắn ta chỉ có thể nghĩ đến bốn chữ “huấn luyện nghiêm chỉnh”. Đội ngũ này không lớn lắm nhưng nhất định không giống vẻ bề ngoài bọn họ biểu hiện ra, một thương đội. Hắn ta dám dùng cái đầu trên cổ để đảm bảo, những người này nhất định xuất thân từ quân ngũ, hơn nữa còn là những dũng sĩ thiện chiến kiêu dũng!

Nhất là người dẫn đầu, đừng nhìn y đẹp hơn cả nữ nhân chứ hơi thở sắc bén trên người y và ý chí chiến đấu sắt thép hiện lên trên mặt y, dù là dũng sĩ được bộ lạc công nhận là mạnh nhất như hắn ta cũng khó có thể so bì.

Tuy nơi này gần biên ải nhưng vẫn là địa bàn của Đại Minh. Đột nhiên xuất hiện một đội ngũ kiêu dũng thiện chiến thế này, không cần đoán cũng biết bọn họ nhất định là quân sĩ Đại Minh. Nhưng không nghe nói biên ải Đại Minh có chiến sự gì mà? Không lẽ chuyện thằng em trai ngu xuẩn của hắn ta tính toán đã bị lộ, Đại Minh đã sớm có chuẩn bị?

Hay là… người xúi giục thằng em trai ngu xuẩn của hắn ta phục quốc chính là người được Đại Minh phái đến? Mấy năm gần đây quốc lực triều Đại Minh càng phát triển mạnh mẽ, có thể nói là binh hùng tướng mạnh. Hơn nữa bọn họ còn chế tạo ra một loại hỏa khí rất lợi hại, có thể vô hình lấy mạng người cách đó mấy chục mét. Không lẽ Đại Minh gấp gáp muốn thống nhất các bộ lạc ngoài quan ngoại? Phản loạn trong tốc hắn ta là âm mưu quỷ kế của đối phương? Trong nhất thời Tiêu Vinh dựng được cả đống thuyết âm mưu.

Làm sao bây giờ? Hình như tiểu nha đầu này nhận ra thân phận của hắn ta. Tuy vết thương của hắn ta đã được xử lý ổn thỏa nhưng thể lực và tinh thần lực tiêu hao quá nhiều, không thể khôi phục trong phút chốc được. Tiêu Vinh đề phòng nhìn người đàn ông tuấn tú cao như tùng bách ở sau lưng tiểu nha đầu này, cân nhắc dù hắn ta có ở lúc mạnh mẽ nhất cũng chưa chắc có thể rút lui an toàn trong tay đối phương. Còn có người đàn ông bạch y tuấn mỹ kia nữa, y cũng không phải nhân vật đơn giản.

Chu Tuấn Dương thản nhiên quan sát người đàn ông chật vật không chịu nổi này, lúc tiểu nha đầu của hắn thốt lên hai chữ “Tiêu Phong”, cơ bắp toàn thân đối phương đều căng thẳng co lại, ánh mắt nhìn Tiểu Thảo tràn đầy đề phòng và bất thiện.

Nhưng mà Chu Tuấn Dương căn bản chẳng coi người này ra gì, đừng nói bọn họ đang bị thương chứ dù khỏe mạnh thì thế nào? Không nói đến Tô tổng quản luôn như có như không bảo vệ ngay bên cạnh tiểu nha đầu, ngay cả hắn, hắn cũng có đủ tự tin để bảo vệ an toàn cho người trong lòng.

Lại liếc mắt nhìn Tiểu Bạch đang nhe răng phòng bị, mắt phượng của Chu Tuấn Dương lóe lên tia khen ngợi. Lòng đề phòng của Tiểu Bạch rất mạnh, hơn nữa còn trung thành bảo vệ chủ nhân, lát nữa phải thưởng thêm đùi gà cho nó mới được!

“Vĩnh Hi, nàng biết người này?” Vĩnh Hi là tên tự Hoàng hậu nương nương đặt cho Tiểu Thảo, nhưng mà bình thường hắn thích gọi là “Thảo Nhi” hoặc “nha đầu” hơn, như vậy sẽ thân thiết hơn nhiều.

Dư Tiểu Thảo ngại ngùng sờ mũi, nghĩ đến đại hiệp Kiều Phong là nhân vật trong tiểu thuyết của lão tiên sinh Kim Dung, nàng cũng đâu phải xuyên đến “Thiên long bát bộ”, lấy đâu ra Kiều Phong chứ? Nàng cười ha ha nói: “Cái đó… nhận nhầm người! Xin lỗi!”

Tiểu Thảo nói lời này khiến Tiêu Vinh đang căng thẳng thả lỏng hơn rất nhiều. Đã nói mà, hắn ta và người anh em trong tộc kia không giống nhau, sao tiểu cô nương này có thể lập tức đoán ra thân phận của hắn ta chứ? Vật có giống nhau người có tướng mạo giống nhau, nhận nhầm cũng là chuyện dễ hiểu. Nhưng mà hắn ta đang ở trong “trại địch” nên không thể không cẩn thận.

Tiêu Vinh tự cho rằng bản thân che giấu rất tốt nhưng vẫn không thoát khỏi ánh mắt sắc bén của Chu Tuấn Dương và Tô Nhiên. Hai người liếc nhau một cái rồi quyết định án binh bất động.

Trong lòng Chu Tuấn Dương đã hiểu rõ vài phần. Dáng người, tướng mạo của Tiêu Vinh và hai thân vệ của hắn ta không quá giống người Trung Nguyên. Cách nói chuyện và hành động cử chỉ lại không giống dân chúng ngoài quan ngoại, hiển nhiên là bọn họ đã câu được một con cá lớn! Họ Tiêu? Không phải là thủ lĩnh bộ tộc Thổ Cáp Nhĩ vẫn tiếp tục sử dụng họ Tiêu trong thời nước Liêu còn tồn tại sao?

Nếu đúng thật là thủ lĩnh bộ tộc Thổ Cáp Nhĩ, ngay lúc này xuất hiện trong lãnh thổ nước hắn, lại không giống như đến tìm hiểu tình hình quân đội mà càng giống như… chật vật chạy trốn! Hắn cả gan suy đoán, nội bộ tộc Thổ Cáp Nhĩ có phản loạn?

Không thể không nói, Chu Tuấn Dương chính là nhà quân sự trời sinh, có thể nháy mắt đoán ra tám chín phần mười thân phận của đối phương.

“Vị… tráng sĩ này, có muốn ăn chút thịt nướng hay không?” Dư Tiểu Thảo chỉ chỉ con thỏ rừng đang nướng trên lửa đỏ, nhiệt tình hỏi.

Mấy ngày này vì phải trốn chạy sự đuổi giết của phản quân mà Tiêu Vinh và thân vệ của hắn không được ăn thức ăn nóng. Nói thật thì truy binh truy đuổi gắt gao, đã hai ngày rồi bọn họ không có một hạt gạo bỏ bụng.

Tiêu Vinh hơi do dự một chút rồi vẫn nhận lấy con thỏ rừng Tiểu Thảo đưa đến, chia cho hai thân vệ còn sống một nửa rồi ăn như hổ đói. Thịt thỏ nướng ngoài giòn trong mềm, lại còn được quết mật ong và một loại gia vị không biết tên, càng ăn càng ngon.

“Không đủ thì con dê nướng nguyên con bên kia cũng sắp chín rồi. Uống ít canh nhuận giọng trước đi!” Tiểu Thảo thấy ba người ăn ngấu ăn nghiến thì vội vàng múc cho mỗi người một bát canh phi long. Bọn họ thật đáng thương, thế này là đã bao lâu không được ăn rồi, nhìn còn thảm hơn cả dân tị nạn.

Tiêu Vinh gặm nửa con thỏ nướng, lại được uống một bát canh phi long thơm ngon, bụng cũng no được ba phần. Hắn ta thỏa mãn thở dài, ngước mắt nhìn tiểu cô nương ngây thơ ở trước mặt, thành thật nói lời cảm ơn: “Đạ tạ các vị đã cứu giúp, phần ân tình này Tiêu Vinh không bao giờ quên!”

Chu Tuấn Dương lạnh nhạt gật đầu với hắn ta, tiếp tục nướng con dê núi Tiểu Bạch săn về. Dưới ánh lửa, khuôn mặt tuấn tú quyến rũ không khỏi khiến Tiêu Vinh thất thần, đáng tiếc, khuôn mặt xinh đẹp như vậy lại là con trai.

Nhưng mà người Trung Nguyên đúng thật là xinh đẹp như lời đồn. Nói ba người này đi, hai người đàn ông, một quyến rũ một thanh nhã. Còn tiểu cô nương nhìn qua còn chưa thành niên kia nữa, thuần khiết như băng tuyết trên núi cao, đôi mắt to không hề vướng bụi trần.

Không lẽ hắn ta đoán sai rồi? Sao trong đội ngũ hành quân lại có một tiểu cô nương ngây thơ thế này được? Hơn nữa những người này dựng lều vải, nướng thịt, không giống như hành quân mà càng giống dã ngoại hơn.

Tiêu Vinh lại nghĩ đến một khả năng, ở trong lãnh thổ Đại Minh có một bãi săn của hoàng gia nhỉ? Năm ngoái hoàng đế còn rầm rộ tổ chức săn bắn nữa! Không lẽ ba người này là hoàng tộc Đại Minh, mà những binh lính được huấn luyện nghiêm chỉnh kia chỉ là thân vệ hoàng tộc, có nhiệm vụ bảo vệ ba người này?

Nghĩ đến đây, ánh mắt Tiêu Vinh lại lóe sáng. Nếu là vậy, nếu hắn ta có thể khống chế được những người này, có phải sẽ có đủ vốn liếng để bàn điều kiện với Hoàng đế Đại Minh, mượn quân đội Đại Minh giúp hắn ta đoạt lại ví trí thủ lĩnh bộ tộc?

Nhưng mà mọi thứ đều cần bàn bạc kỹ càng hơn. Trong ba người, hai người đàn ông tướng mạo tuấn mỹ này không giống những kẻ ăn chơi trác táng hắn ta từng gặp trước đây, nhất là người đàn ông yêu mị kia luôn khiến hắn ta cảm thấy nguy hiểm. Ánh mắt lạnh như băng kia giống như dã thú ép sát khiến người ta run sợ không thôi. Người đàn ông bạch y kia thì cao thâm khó dò, ánh sáng toát ra từ mắt y cũng không thể khinh thường. Xem ra, trong ba người, chỉ có tiểu cô nương không rành sự đời kia là khá dễ xuống tay.

“Nếm thử đùi dê nướng đặc chế của ta đi, có rắc thêm thì là, quết mật ong và sốt cà chua, mềm ngọt ngon, bảo đảm ngươi ăn một lần sẽ không thể nào quên!” Dư Tiểu Thảo khoe chút tài năng của bản thân. Nhưng mà gia vị để nướng dê đúng là đã được nàng thử nghiệm nhiều lần mới phối ra được, người nào ăn rồi đều khen ngon!

Tiêu Vinh vươn tay nhận lấy đùi dê nướng, cắn một miếng dưới ánh mắt mong đợi của tiểu cô nương. Đúng thật, thịt mềm ngon, mùi hương nức mũi. So ra thì thịt dê nướng hắn ta từng ăn trước đây đúng là chẳng bằng một phần vạn miếng thịt dê này.

Sau khi ăn uống no say tiểu cô nương cũng nhường cái lều vải duy nhất lại cho bọn họ nói: “Ba người bị thương, tối nay cứ ngủ trong lều đi! Các ngươi cứ yên tâm ngủ ngon, có Tiểu Hắc và Tiểu Bạch canh chừng, đàn sói không dám đến gần nữa đâu!” Nàng vừa nói vừa xoa đầu hai con sói cưng đang rúc vào người nàng.

Tuy rằng màu lông của hai con sói này khác với những con sói bình thường khác nhưng mà Tiêu Vinh sinh sống trên thảo nguyên gần ba mươi năm, sao có thể không phân biệt được sói và chó chứ? Con sói đen vừa nãy chỉ trong chốc lát đã cắn chết con sói đầu đàn kia, con sói trắng nhìn qua càng không dễ chọc. Hai con sói tàn bạo lại bị tiểu cô nương vò rối lông trên đầu mà vẫn còn ngoan ngoãn hơn cả chó con, cứ như không hề có chút dã tính nào khiến hắn ta vô cùng ngạc nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TT
Tp thảo24 Tháng mười hai, 2022 11:24
Hôm nay mình up bù hôm qua và tặng bạn Dung Vu 4c ủng hộ 50lt nha ❤️❤️❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/224 Tháng mười hai, 2022 09:07
Hết chương 670.....670
TL4
Thiên Long 4/224 Tháng mười hai, 2022 09:07
Hết chương 670.....
TL4
Thiên Long 4/224 Tháng mười hai, 2022 09:07
Hết chương 670
TL4
Thiên Long 4/223 Tháng mười hai, 2022 05:22
Hết chương 659.....
TL4
Thiên Long 4/223 Tháng mười hai, 2022 05:22
Hết chương 659
TL4
Thiên Long 4/222 Tháng mười hai, 2022 05:55
Hết chương 646....
TL4
Thiên Long 4/222 Tháng mười hai, 2022 05:55
Hết chương 646
TL4
Thiên Long 4/221 Tháng mười hai, 2022 12:58
Hết chương 640....640
TL4
Thiên Long 4/221 Tháng mười hai, 2022 12:58
Hết chương 640....
TL4
Thiên Long 4/221 Tháng mười hai, 2022 12:58
Hết chương 640
TT
Tp thảo20 Tháng mười hai, 2022 14:57
Mai up bù nha mn hôm nay mình có việc nên ko up đk ❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/219 Tháng mười hai, 2022 05:24
Hết chương 625.....
TL4
Thiên Long 4/219 Tháng mười hai, 2022 05:24
Hết chương 625
TL4
Thiên Long 4/218 Tháng mười hai, 2022 04:11
Hết chương 611....611
TL4
Thiên Long 4/218 Tháng mười hai, 2022 04:11
Hết chương 611....
TL4
Thiên Long 4/218 Tháng mười hai, 2022 04:11
Hết chương 611
TT
Tp thảo17 Tháng mười hai, 2022 03:29
Mình tặng thêm bạn Võ Trúc Thuỳ Trang 10c đã ủng hộ 100lt nha ❤️❤️
TT
Tp thảo17 Tháng mười hai, 2022 03:08
Mình tặng bạn Dung Vu 10c đã ủng hộ 50lt nha ❤️❤️
TT
Tp thảo16 Tháng mười hai, 2022 14:27
Tặng bạn Bang Anh đã ủng hộ 10lt 10c nè ❤️❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 05:58
Hết chương 540...
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 05:58
Hết chương 540
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 01:18
Hết chương 520....520
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 01:18
Hết chương 520....
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 01:18
Hết chương 520
BÌNH LUẬN FACEBOOK