Từ khi tiếp xúc với người Đường, Vân Sơ nhận ra mình không gặp được một kẻ ngốc nào. Còn lúc ở Bạch Dương bộ, nói thật, y chẳng gặp được một người thông minh nào. Sống cùng với kẻ ngốc, Vân Sơ cảm thấy hết sức mệt mỏi. Giờ thì hay rồi, rốt cuộc cũng vào hàng ngũ người thông minh, rồi y phát hiện, mình sống còn mệt hơn, đi một bước phải tính ba bước. Không khoa trương tới mức bất cẩn một chút là mất mạng, nhưng rất có thể mọi công sức sẽ trôi sông,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.