Vân Sơ rời Bách Hoa Lâu, trên người vẫn còn nồng nặc hơi rượu, Vân Cẩn hôm nay không làm đứa bé chững chạc hiểu chuyện nữa, làm nũng bám trên lưng y không chịu xuống, Vân Sơ liền cõng nó xuống lầu. Đám Lưu Phu Tử, Trần Đan Sinh uống quá nhiều, tới giờ vẫn chưa thức dậy, trải qua một đêm mỹ hảo như vậy, người tỉnh táo như y mới là hoang đường nhất. Công Tôn Đại Nương rốt cuộc vẫn tới, nàng mặc chiếc áo choàng lông lớn, trong lòng ôm thanh trường kiếm, mặt bi ai và
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.