Hoa rụng tàn hồng, thanh hạnh nhỏ, Chim yến bay về, Nước biếc vòng quanh ngõ. Tơ liễu trên cành bay lỗ chỗ, Ven trời trông hút xanh liền cỏ. Trong luỹ giá đu, ngoài luỹ lộ, Ngoài lộ người đi, Trong mỹ nhân cười rộ. Tiếng cười bỗng bặt nghe không rõ, Vô tình khiến khách đa tình khổ. Khi Tô Thức viết bài thơ này, nhất định là cô nương nhà người ta không cho hắn gặp, lại muốn giữ lấy trái tim hắn, nên chuyên môn chơi xích đu sau tường. Chết người nhất là xích đu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.