Đến chập tối, Lưu Nghĩa lén lút vác hòm công đức vào Vân gia, Thôi nương tử lấy chìa khóa từ trên cổ, cùng ông ta mở mòm, tính toán kỹ số tiền thu được, ghi vào sổ sách. Thôi nương tử cất tiền đi. Lưu Nghĩa quyền luyến ôm cái hòm rỗng ra về, trong đầu toàn là hình ảnh mấy hạt vàng lấp lánh xen lẫn đống tiền đồng. Ông ta rất muốn hét lên một tiếng thật to, cuối cùng vẫn nhịn được đặt hòm công đứng trống về chỗ cũ. Thôi nương tử mặt hí hửng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.