Vân Cẩn và Vân Cẩm chơi mệt rồi đã được Ngu Tu Dung ru ngủ, hậu viện lại trở nên yên tĩnh, Thôi nương tử đi vào phòng, giọng không tin tưởng lắm:" Tiểu nương tử xách giỏ bánh đi mà gặp được hoàng hậu sao?" Ngu Tu Dung thoải mái nói:" Không thử sao biết, không gặp được thì về thôi." Thôi nương tử nhìn theo bóng lưng Vân Na thở dài:" Đáng thương cho Vân Na tiểu nương tử, sau này phải làm sao?" "Lo gì nào, ai dám bắt nạt nó chứ, thiên tính hồn nhiên chính là bản tính
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.