Đất trời âm u cô tịch, trước chẳng thấy thôn, sau chẳng thấy điếm, chỉ rời Lạc Dương không xa mà khung cảnh hoang vu khiến người vừa từ chốn phồn hoa đô hội phải rợn tóc gáy. Giữa cảnh đất trời mênh mông ấy có đoàn người xe chừng năm bảy chục người đang lầm lũi bước đi, nói chính xác hơn là đang lê từng bước một trên đường, vừa đi vừa để ý tìm chỗ để tránh gió tuyết và nghĩ mệt. Chu Hưng ở trong đoàn người đó, đang áp giải đáp phạm nhân y phục tả tới,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.