Vân Sơ nhìn đứa bé đáng yêu này, trong lòng thoáng qua một linh cảm không lành, nó vừa bệnh nặng mới khỏi, tại sao vội đưa ra ngoài chơi như thế? Hơn nữa nhìn sắc mặt Vũ Mị nào giống người có hứng thú du ngoạn. Mọi khi nàng là người rất giỏi che giấu cảm xúc, lần này lại để lộ hẳn nặng nề buồn bã ra ngoài là sao. Một cơn ớn lạnh chạy dọc từ gót chân lên đỉnh đầu Vân Sơ, mặc dù biết không sáng suốt, y vẫn quyết đoán nói:" Thần nghe nói,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.