Vân Sơ nhặt nhạnh phần sót lại của cái lều, lần nữa dựng lại. Mới tháng chín thôi mà gió trên đỉnh Thái Sơn đã có chút buốt xương rồi, không ngủ ngoài trời được. Vân Sơ cho quả trứng luộc vừa lăn mắt vào miệng, thong thả ăn. Địch Nhân Kiệt không biết bị thứ ác ôn nào đá một phát vào đũng quần, tới giờ đỡ đau hơn nhiều, nhưng mà đi lại vẫn như vịt Ôn Nhu thì rách miệng, tím một bên má, trừng gà giúp giảm sưng bị hắn ăn rồi, bây giờ hắn đang lo cho cái mũi,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.