Đợi bên ngoài không còn ai nữa Thôi Chuyển mới ôm bình ngọc ra đại sảnh, rót rượu nho đỏ như máu đưa Thôi Miễn, Thôi Miễn dáng vẻ mệt mỏi, không nói không rằng, uống một hơi cạn ngay. Thôi Chuyển thương xót: "Trong lòng công tử rất đau khổ." Thôi Miễn than:" Cục diện thế này không phải điều ta muốn." Thôi Chuyển lấy khăn tay lau rượu dính bên mép Thôi Miễn:" Đối với Vân Sơ mà nói hẳn cũng ngày dài như năm." Thôi Miễn nghiến răng nghiến lợi:" Khi Lưu chủ bạ nói với ta, dùng mười vạn có
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.