"Xong rồi, Vũ Sơ, ngươi cũng vào đây đi, ca ca giành chỗ cho ngươi." Giọng Vương Hiếu Kiệt ở phía sau vang lên: Vân Sơ quay đầu nhìn con mựa mận chín, sao thấy nó trông như con lừa xấu xí vậy, lòng cảm khái, lại quay đầu nhìn Vương Hiếu Kiệt mọc đôi tai lừa, nhìn Trương Đông Hải mặt như mặt lừa. Bây giờ y nhìn cái gì cũng xấu, cũng như con lừa. "Che nó đi." Trương Đông Hải ấp úng:" Quân hầu, thứ này chói mắt quá, không che giấu được." Vân Sơ nhìn con ngựa lần cuối cùng, bảo
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.