Khi trời tối, Hà Viễn Sơn lần nữa hỏi giờ Vân Sơ, có vẻ như hắn nóng lòng đi chết lắm rồi, đằng nào cũng là kết cục không tránh nổi, tư vị chờ chết thực sự làm người ta muốn điên. Lưu Hùng rõ ràng buồn ngủ díp mắt nhưng không ngủ được, có thể hắn sợ ngủ rồi sẽ không có cơ hội nhìn thế giới này nữa. Dưới tường thành mùi thối nồng nặc tựa không tan nổi, mặt trời tuy đã lặn, thế giới vẫn nóng bức, muốn mát mẻ hơn một chút, ít nhất phải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.