Cho dù không có ớt, Địch Nhân Kiệt vẫn thích món mỳ trộn, hắn vừa mới ăn một bát to, không đói nữa, tên này giờ ăn ở Vân gia còn nhiều hơn ở nhà ăn. Nhất là sau khi đỗ tiến sĩ, hắn càng thích tới Vân gia, dù Vân Sơ không ở nhà, hắn vẫn tự nhiên như không vào bảo Tam Phì làm đồ ăn cho mình, đãi ngộ của hắn ở đây cực cao, chẳng ai coi hắn là người ngoài. "Thăm dò ra giới hạn của đám lão già chưa?" Địch Nhân Kiệt ngồi xuống...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.