Vân Sơ làm vẻ mặt hưởng thụ uống hết bát trà với thứ mùi vị không cách nào tưởng tượng nổi, nếu bảo y so sánh chắc chỉ có nước rửa bát mới có thứ mình vị kinh khủng này. Nhưng uống xong y còn chép miệng tỏ vẻ thòm thèm, còn dùng giọng du dương trầm bẩm bình luận:" Năm xưa cùng sư phụ ở trong núi sâu chỉ có trà không để uống, vị không nồng hậu bằng canh trà của y chính hôm nay." "Thiết nghĩ khi nấu trà, lấy quả tùng là tốt nhất, khi quả...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.