Lý Hoằng hì hụi hồi lâu rốt cuộc cũng gọt xong thanh đao gỗ trong tay, lấy một cái rũa mài đi các cạnh sắc, nhìn ra ngoài trời trăng đã sắp lặn rồi, thời gian hắn phải đi cũng đã tới. Mỗi lần rời Vân gia, Lý hoằng đều cảm giác không nỡ, lần này cảm giác đó còn mạnh hơn gấp bội, y tới đây chưa được ba ngày, đã phải vội vã đi rồi. Ngồi ngây ra ngồi nhìn Vân Sơ đang dùng vải đánh bóng thanh kiếm gỗ rất chuyên chú, tựa hồ đặt cả tâm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.