Địch Nhân Kiệt nghe lời đại nghịch của Ôn Nhu, suýt nữa thì mắng thành tiếng, cuối cùng vẫn không nói gì, thậm chí nghĩ một lúc còn thừa nhận tên đó nói thực ra không sai, con nhà mình mới là quý nhất. Mặc dù cảm giác có chỗ nào đó không ổn, nhưng khi nhìn thấy Vân Sơ dùng khăn tay của mình cẩn thận lau mồ hôi trên trán mấy đứa con, tránh đánh thức chúng, hắn thấy học cách làm của Ôn Nhu tốt hơn. Dù sao con nhà người ta sao bằng con mình. Mạng của mình do
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.