Thôi nương tử người dính đầy sợi bông từ một gian phòng lớn trong đại trạch đi ra, lọn tóc dính bết vào trán, sắc mặt mệt mỏi thấy rõ, Vân Sơ đưa nước ấm cho nàng:" Đâu phải là không có cơm để ăn, liều mạng vậy làm gì?" Thôi nương tử uống ừng ực hết nửa bát, lau nước dính bên mép:" Thiếp thân phải biến Vân thị thành hào môn đại tộc mới cam tâm." "Thong thả thôi, Vân gia sẽ thành đại tộc, ngươi phải sống mới thấy. Chết rồi, ta đốt tiền giấy nói với...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.