Biến cố liên tiếp xuất hiện đã đã khiến cho vị Thiên Nhân này cực kỳ căm tức.
Nhưng khí tức tràn ra quanh người vị nữ tử áo xanh bỗng nhiên xuất hiện khiến cho lão không thể không trở nên thận trọng.
"Ngươi là ai?" Lão bình tĩnh hỏi.
Lão thấy cực kỳ rõ ràng, một cái mệnh tuyến trong cơ thể Tô Trường An lại tương liên với vị nữ tử này.
Đây là một trong vô số mệnh tuyến của Tô Trường An, nhưng đây cũng là cái duy nhất sinh ra từ trên người nữ tử.
Chuyện này đối với bản thân là một chuyện rất kỳ lạ.
Lấy tầm mắt của tà ảnh, hiển nhiên chỉ cần liếc cái đã nhìn ra tu vi của nữ tử áo xanh, chính là Thái Thượng.
Đây là quy củ mà bọn chúng lập ra, muốn thành Thái Thượng, đầu tiên cần phải vong tình.
Không ai có thể thoát khỏi quy củ như vậy.
Ít nhất trước lúc nhìn thấy nữ tử áo xanh này, lão đều cho là như vậy đấy.
"Tinh Thần Các, Thanh Loan." Nữ tử áo xanh đáp lại như vậy, trong tay nàng chẳng biết lúc nào nhiều một thanh trường kiếm trắng như tuyết, phía trên lập loè hàn quang.
"Tinh Thần Các?" Tà ảnh cau mày, "ngươi là người của Bạch Hà Viễn? Đã như vậy, vì sao lại ngăn cản ta làm việc, ngươi không biết. . ."
Tà ảnh mới nói được một nửa đã bị Thanh Loan mạnh mẽ cắt ngang.
Chỉ thấy trường kiếm trong tay nàng rung động, một ngôi sao chói mắt xuyên qua Ngân Hà thẳng tắp chiếu xuống.
"Ngươi có quan hệ gì với Bạch Hà Viễn cũng đâu liên quan đến ta?" Trong con ngươi không nhiễm bụi trần của nàng cũng không bởi vì lời nói của tà ảnh mà sinh ra nửa phần tình cảm chấn động, thật giống như cái tên Bạch Hà Viễn đối với nàng mà nói chỉ là một người qua đường không quá quan trọng.
"Ta chỉ muốn hỏi ngươi, vì sao ngươi phải tổn thương hắn?" Nàng nói xong, thân thể tắm trong ánh sao bỗng có hư ảnh một con chim màu xanh khổng lồ bay lên, mở ra hai cánh sau lưng nàng, một cỗ uy nghiêm của Đế Vương không thua kém tà ảnh vào lúc đó tràn ra.
Vấn đề này rơi vào trong tai tà ảnh nhiều ít có chút buồn cười.
Thân phận lão là gì?
Chuyện lão muốn làm, đi làm là được. Lão muốn giết người, thuận tiện đi giết, từ lúc nào lại cần phải giải thích lý do cho người khác?
Bởi vậy lão cũng không có ý định trả lời vấn đề của nữ tử áo xanh.
Mà nữ tử áo xanh cũng không có ý định chờ lão đáp lại.
Nàng quay đầu nhìn về phía vẻ mặt uể oải của Tô Trường An.
Hắn đương nhiên cũng nhìn thấy Thanh Loan, đã lâu không thấy, hình dáng nàng vẫn như vậy, chỉ là so với lúc ở Tây Lương, trên người của nàng thiếu đi một phần thân cận, nhiều ra một phần thánh khiết như núi băng.
Nhưng trong một giây hai con ngươi đối mặt, Tô Trường An lại nhạy cảm từ trong đó bắt được thứ gì đó.
Hắn biết rõ bất kể xảy ra chuyện gì, Thanh Loan vẫn nhớ hắn rất nhiều.
Nếu không nàng sẽ không xuất hiện ở chỗ này.
Nhưng không biết là cố ý hay vô tình, sau thời gian ngắn ngủi hai con ngươi đối mặt, Thanh Loan đã tránh đi ánh mắt của Tô Trường An.
"Chẳng qua là thủ đoạn mở miệng thành phép, ngươi cũng chỉ có như thế." Thanh Loan nói như vậy, ngón tay của nàng hơi cong, sau đó búng tay một cái.
Âm thanh trong trẻo giống như sắc lệnh nào đó.
Thân thể Tô Trường An chợt nhẹ, cỗ lực lượng đang trói buộc hắn vào lúc đó tan thành mây khói, tiếng lẩm bẩm quanh quẩn bên tai cũng yên tĩnh lại, nhưng những thứ này đều không phải là thần kỳ nhất.
Thần kỳ nhất chính là những mệnh tuyến đứt rời kia giống như thời gian đảo ngược, từng cái từng cái từ trong cơ thể Tô Trường An duỗi ra, cùng mệnh tuyến duỗi ra từ chủ nhân của nó chạm nhau ở không trung, sau đó kết nối lại với nhau.
Mệnh tuyến lại liên tiếp hội tụ cùng một chỗ lần nữa.
Mà thời gian ngưng đọng trong một cái chớp mắt lại trôi đi lần nữa.
Người bình thường khó có thể biết được trong thời gian một cái nháy mắt của bọn chúng, Tô Trường An rốt cuộc đã trải qua sống chết như thế nào, bọn chúng chỉ cảm thấy dường như tà ảnh chuẩn bị ra tay với Tô Trường An, mà chẳng biết lúc nào, nữ tử áo xanh chợt xuất hiện, ngăn cản thế công của tà ảnh.
"Thanh. . ." Tô Trường An khôi phục lại vội vàng tiến về phía trước, trong miệng hắn hô hoán cái tên làm cho hắn mong nhớ ngày đêm, thần sắc trên mặt kích động không nói ra được.
"Vì ngươi chuẩn bị làm một chuyện, cũng không nhiều cơ hội như vậy." Nhưng Thanh Loan lại cực kỳ lạnh nhạt cắt đứt lời nói của Tô Trường An, nàng đáp như vậy.
Tô Trường An sững sờ, hắn rất nhanh liền hiểu được trong lời nói của Thanh Loan rốt cuộc chỉ chuyện gì.
Hắn có chút do dự, thái độ của Thanh Loan đối với hắn cực kỳ cổ quái, giống như cố hết sức giữ khoảng các với hắn.
Nhưng đúng như Thanh Loan nói, cũng không có quá nhiều cơ hội như vậy, do đó, hắn rất nhanh phải tự mình thu hồi nghi hoặc trong lòng, hai con ngươi trầm xuống, hư ảnh ba nghìn đao khách bị hắn gọi ra lần nữa.
Từng cỗ khí tức u ám vào lúc đó liền từ trong cơ thể hắn cùng những đao khách kia bay ra.
"Ba nghìn Minh Thư Huyết Kỷ!"
Hai con ngươi của hắn vào lúc đó dâng lên một mảng máu đỏ tươi, một cỗ lực hút cực lớn chợt lấy hắn làm trung tâm lan tràn ra.
Mục tiêu của lực hút kia cũng không phải là tử thi rậm rạm chằng chịt bên ngoài quận Gia Hán, mà là bốn phía.
Đúng vậy.
Là bốn phía.
Bốn phía quanh người hắn.
Minh Thư Huyết Kỷ là công pháp Hắc Thần Cư Bỉ lưu lại, có thể thu nạp máu thịt người chết đi cùng linh hồn của họ, rồi sau đó chuyển đổi thành lực lượng của mình.
Công pháp này cực kỳ tà ác, bởi vậy môn phái có được môn công pháp này, từ mấy trăm năm trước đã bị Thiên Lam viện dẫn theo nhiều môn phái chính đạo diệt môn ngay lúc đó.
Thế nhưng cho dù công pháp tà ác như vậy cũng có giới hạn của riêng nó, nó chỉ có thể cướp đoạt lực lượng trên cơ thể vật chết, bởi vì hễ là lực lượng sinh ra trong cơ thể chúng đều có một loại ký hiệu rõ ràng và khác biệt, đây là quy tắc của phương thiên địa này, nếu muốn cướp đoạt, phải giết chết chúng.
Nhưng có một loại tình huống lại cực kỳ đặc biệt.
Chính là tà ảnh trước mặt này.
Lão không có thân thể, thể xác của lão chỉ thuần túy là do lực lượng cùng ý thức của bản thân phủ xuống tập hợp cùng một chỗ, hình thành hóa thân.
Không có thân thể gò bó, lực lượng của lão chỉ giới hạn giữa có chủ cùng vô chủ.
Mà cái này đã cho Tô Trường An cơ hội, một cơ hội cực tốt.
Hắn vận dụng Minh Thư Huyết Kỷ, hấp thu lực lượng của tà ảnh. Đương nhiên, dùng tu vi chênh lệch giữa tà ảnh và Tô Trường An, hiển nhiên không khó nếu muốn ngăn cản hắn, bởi vậy, Tô Trường An dùng Minh Thư Huyết Kỷ của chính mình nhắm tới cũng không phải chỉ riêng tà ảnh, mà là bốn phía.
Những lực lượng bị tà ảnh gọi ra lúc nãy, bởi vì Thanh Loan bỗng nhiên xuất hiện còn chưa kịp tản đi hoàn toàn.
Hắn thông qua Minh Thư Huyết Kỷ hút những lực lượng mỏng manh này nhét vào trong cơ thể mình.
Nhưng đồng dạng những lực lượng này như đã nói lúc trước, xen vào giữa có chủ và vô chủ, Tô Trường An cũng không thể hấp thu nó.
Mà trên thực tế ý định của hắn từ lúc mới bắt đầu đã không phải là hấp thu nó.
Đây là chuyện được nhắc đến trong thư mà Tô Chiếu để lại cho hắn.
Cũng được cho là một trong những chuyện quan trọng nhất.
Nàng đến từ chính tương lai, hiển nhiên cũng biết được chuyện tà ảnh phủ xuống.
Lão là hóa thân của Thiên Nhân, vô cùng cường hãn, nhưng đồng thời đối với Tô Trường An mà nói cũng là một cơ hội rất tốt.
Tô Trường An lúc này đã là Vấn Đạo, hơn nữa có thể nói là Vấn Đạo mạnh nhất trên đời này, thậm chí dưới tình huống sử dụng ra át chủ bài, dù cho Tinh Vẫn bình thường cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn.
Nhưng hắn cũng không cách nào đột phá bức tường để đến cảnh giới truyền thuyết kia.
Tô Trường An quy tội lĩnh ngộ của bản thân đối với Đạo chưa đủ, nhưng Tô Chiếu lại cực kỳ hiểu rõ những nguyên nhân trong đó.
Nói về đạo uẩn của Tô Trường An bao gồm đạo uẩn của Thất Tinh, lại có chân truyền đao đạo của Sở gia, còn có huyết mạch Phượng Hoàng, tinh phách Đế Giang, thậm chí có cả Thần tính của Chân Thần. Những thứ này đều là vật khiến tu sĩ trong thiên hạ thèm chảy nước miếng.
Tuy rằng Tô Trường An không có cách nào hiểu thấu đáo hết tất cả những thứ này, có thể lĩnh ngộ một chút trong đó, tập hợp nó lại cùng một chỗ, nhưng muốn thành tựu Đại Đạo, thắp sáng mệnh tinh sớm đã dư xài.
Nhưng vì cái gì Tô Trường An lại không thể làm được điểm này?
Thực ra rất đơn giản.
Đạo mà hắn tu hành, là Tiên đạo.
Tiên đạo là như thế nào? Đó là thứ đủ để sánh vai với Thiên đạo, vốn là vô thượng Đại Đạo.
Nói như vậy, càng là đạo uẩn bình thường có thể bổ sung hay sao?
Mà trong thư gửi cho Tô Trường An, Tô Chiếu liền nói rõ việc này, cũng nói cho hắn biết trong lực lượng của Thiên Nhân bao hàm Thiên đạo, chỉ cần hấp thu một chút mảnh vỡ Thiên đạo trong đó, tiến hành tìm hiểu, đối với tu thành Tiên đạo liền có nhiều chỗ tốt không thể nói hết được.
Cũng chính vì như thế, Tô Trường An vào lúc đối mặt với tà ảnh lại tìm mọi cách khiêu khích, nguyên nhân chính là ép buộc lão vận dụng lực lượng Thiên đạo.
Hắn thực sự thành công, nhưng bất kể là hắn hay Tô Chiếu đều đánh giá quá thấp sức mạnh của lực lượng Thiên đạo, điều này khiến cho hắn suýt nữa mất mạng, chẳng qua may mắn Thanh Loan kịp thời xuất hiện, mới hóa giải nguy cơ vừa rồi.
Đồng thời hắn cũng bắt được cơ hội, vận dụng lực lượng Minh Thư Huyết Kỷ, hút được một ít mảnh vỡ lực lượng Thiên đạo.
Lúc này cho dù là Tà Ảnh cũng hồi phục thần trí, lão rốt cuộc đã hiểu được một loạt cử động ngu xuẩn nhìn như cực kỳ ngây thơ mà Tô Trường An làm lúc trước cuối cùng là vì cái gì.
Lão nghĩ thế nào cũng không ngờ đến trên người thiếu niên này vẫn còn công pháp khủng bố như vậy, đạo mà bản thân sở tu cũng cực kỳ mạnh mẽ, đối với Thiên Nhân mà nói chỉ có Tiên đạo tồn tại ở trong truyền thuyết.
Lão rốt cuộc biết được vì sao trong tương lai hắn lại mãnh mẽ như thế, mạnh mẽ đến mức một đám vong hồn xuyên qua thời không mà đến cũng thiếu chút nữa khiến lão bại trận.
Sau một lúc kinh ngạc ngắn ngủi, sát ý trên đầu lông mày của lão càng lớn.
Lão biết rõ, nhất định không thể để cho thiếu niên này sống, nếu không hậu quả khôn lường!
Nhưng trước đó, lão phải xử lý được nữ tử áo xanh bỗng nhiên xuất hiện này.
Ngay trong nháy mắt ý nghĩ như vậy bay lên, hai con ngươi Thanh Loan phát lạnh, hoành kiếm chắn bên người Tô Trường An.
Ý của nàng rất rõ ràng, muốn động tới Tô Trường An cần phải hỏi qua trường kiếm trong tay nàng .
"Ngộ đạo đi. Hôm nay nếu như đạo của ngươi thành, còn có một tia khả năng sống sót, nếu như thất bại, ta và ngươi đều phải chết ở chỗ này." Lông mày nàng vững vàng nhìn tà ảnh ở trên bầu trời, trong miệng nói ra như vậy với Tô Trường An.
Tô Trường An mới hấp thu xong lực lượng Thiên đạo bỗng sững sờ, chẳng qua hắn rất nhanh từ bên trong thần sắc ngưng trọng của Thanh Loan lĩnh hội ra ý của nàng.
Nhưng hắn lại có lo ngại, Tiên đạo sao mà sâu xa.
Hắn đến bây giờ vẫn không có đầu mối như cũ, dù cho đã có được một ít mãnh vỡ lực lượng Thiên đạo, hắn cũng không thấy được có thể thành tựu Đại đạo trong thời gian ngắn, huống chi trước mặt là tình thế cực kỳ nghiêm trọng, hắn lại càng muốn kề vai chiến đấu với Thanh Loan.
Dường như cũng cảm nhận được sự do dự của Tô Trường An, Thanh Loan vào lúc đó xoay đầu, lần đầu tiên nhìn thẳng vào đôi mắt thiếu niên.
Nàng cực kỳ nghiêm túc nói ra.
"Ta tin tưởng ngươi, ngươi chắc chắn sẽ thành công đấy."
"Đợi cho ngươi thành tựu Đại Đạo, thắp sáng mệnh tinh."
"Trước ánh sao sáng của ngươi, quần tinh lóng lánh."
"Sau ánh sao sáng của ngươi, phồn tinh phai mờ."
"Một ánh sao này, có thể chiếu rọi muôn dân trăm họ vạn năm !"
---o0o---