Câu hỏi này nằm trong dự liệu của Tần Bạch Y.
Nhưng sau khi nghe xong, y lại im lặng cả một lúc.
"Đây là một câu chuyện rất dài.” Không biết vì sao Tô Trường An lại nghe ra được sự cay đắng trong giọng nói của Tần Bạch Y.
Tần Bạch Y im lặng một lúc, mới kể.
"Ta là Tinh Vẫn đời đầu tiên của thế giới này.”
"Trước khi ta sinh ra, thế gian này không có Tinh Vẫn, sau khi ta sinh ra, thế gian vẫn không có Tinh Vẫn.”
"Chúng ta phụng thiên mệnh mà sinh, để đấu với Tà Thần, cả một thế hệ Tinh Vẫn chúng ta đều chết trong cuộc chiến với Tà Thần, anh linh và thân thể đều bị hủy diệt, hài cốt không còn.”
"Sau khi thắng lợi, Chư Thần không hề chia sẻ chiến thắng với chúng ta, mà chỉ lo làm sao để họ tiếp tục duy trì việc thống trị chúng sinh.”
"Chúng ta có sức mạnh, đương nhiên không còn muốn bị Thần tộc thống trị như cũ. Theo chúng ta thấy, ít nhất chúng ta cũng phải ngang vai ngang vế với họ.”
"Thế là giữa chúng ta với Thần tộc sinh ra mâu thuẫn, mâu thuẫn đó theo thời gian ngày càng thêm sâu rộng, cuối cùng dẫn tới chiến tranh. “
"Cuộc chiến ấy không phải là bộc phát. Đã từng kề vai chiến đấu với Thần tộc, chúng ta biết Thần tộc rất cường đại, mặc dù trải qua trăm năm tu dưỡng, không ngừng có Tinh Vẫn mới sinh ra đời, nhưng sự chênh lệch giữa chúng ta và Thần tộc vẫn sâu rộng như cũ. Chính vì sự chênh lệch khổng lồ đó đã khiến chúng ta không dám làm gì cả một thời gian.”
"Đến một ngày, một giọng nói kì quái vọng lên trong đầu ta...” Tần Bạch Y nheo mắt, như đang trở về cái ngày dẫn tới biến cố đó.
"Là Thiên Đạo?"
"Đúng vậy. Nó nói với ta, nó là ý chí của thế giới này, chúng thần là kết quả do nó thai nghén ra, vốn phải theo thiên mệnh, giúp nó quản lý thế giới, thì quyền lực qua thời gian dài lại làm Thần tộc hư hỏng. Bọn họ trở nên tham lam, những Tà Thần ngoại vực kia cũng chính là do Thần tộc đưa tới, nên Thiên Đạo mới chọn trúng ta, bảo ta gánh thiên mệnh của nó, dẫn đại quân đánh bại Thần tộc, giúp nó cứu vãn lại thế giới.”
"Lúc ấy chúng ta đang trở mặt với Thần tộc nên đương nhiên ta tin vào lời của Thiên Đạo. Lúc ấy, Thiên Đạo đã ban cho chúng ta một bí pháp — Tinh Hồn Tỏa Thiên Trận.”
"Đại chiến xảy ra một thời gian, từ trong Thần tộc có người liên lạc với chúng ta, hắn nói giống hệt như Thiên Đạo đã nói, còn bảo rằng bên trong Thần tộc cũng bắt đầu hoài nghi có người phản bội dẫn Tà Thần vào, nên giao cho chúng ta mấy thanh binh khí, chính là những chí bảo hiện giờ của Thiên Lam viện. Nhờ có chúng, chúng ta chiến thắng Thần tộc, phong ấn họ ở trong Thần Mộ.”
"Rồi sau đó Thiên Đạo mở ra Thiên Cung, tặng cho chúng ta chín vị trí Thiên Nhân, dùng cái đó để thay Thần tộc thống lĩnh thiên hạ. Ta là thống lĩnh của đại chiến, lẽ ra đi đến Thiên Cung. Nhưng ta đã từ chối.”
"Vì sao?" Tô Trường An không nhịn được hỏi.
"Đến lúc cuối của đại chiến, Thần tộc liên tiếp bại lui, lui vào trong Thiên Cung, mọi người đều chỉ nhìn thấy đó là chiến thắng, chỉ có ta là nhận thấy có điều không đúng.”
"Cả quá trình xảy ra quá thuận lợi. Thần tộc muốn chúng ta phong ấn họ, Thiên Đạo cũng muốn như thế, nếu vậy những Tà Thần được đưa tới đây thì sao? Ta âm thầm điều tra những Tà Thần ở bên trong Thần Mộ, dù không moi được tin tức gì nhiều từ chúng, nhưng ta nghe thấy được chúng nhắc tới Đế Quân...”
"Ta ý thức được, kiếp nạn thật sự vẫn còn chưa xảy ra. Thế giới này đã lộ ra trước mắt Tà Thần, Đế Quân đến chỉ là vấn đề thời gian. Nếu đi vào Thiên Cung, mặc dù nhìn thì trở thành Thiên Nhân, chính là chí cao vô thượng, nhưng kì thực chính là chúng ta sẽ bị nhốt ở trong Thiên Cung. Đó không phải là điều ta muốn, ta cần nhiều thời gian hơn để đi tìm cách xử lý Đế Quân.”
"Vậy ngươi tìm đã ra chưa?" Tô Trường An hỏi.
"Ta đã từng có ý muốn nhờ Thiên Đạo nhưng từ sau khi chúng thần bị phong ấn, Thiên Đạo cũng dứt liên lạc với chúng ta.”
"Nên ta bắt đầu đi tìm cách khác.” Nói đến đây, Tần Bạch Y nheo mắt, giọng trầm hẳn đi, "Ta bắt đầu thử đột phá Tinh Vẫn, muốn vươn tới cảnh giới cao hơn!"
"Đột phá Tinh Vẫn?" Tô Trường An sững người. Tinh Vẫn là đỉnh cao tu hành của sinh linh, là cảnh giới ai cũng mơ ước. Ai cũng biết, Tinh Vẫn chính là cực hạn, không có ai nghĩ tới chuyện còn leo lên cao hơn. Phải công nhận suy nghĩ này của Tần Bạch Y quả thực là kinh thế hãi tục.
"Ừ.” Tần Bạch Y gật đầu. “Nếu như nói Tinh Vẫn là cực hạn, vậy làm sao Đế Quân lại mạnh hơn được? Làm sao hắn vươn tới được cảnh giới đó? Là thể chất của hắn khác với sinh linh chúng ta à? Chỉ cần tìm ra được chỗ khác biệt, về mặt lý thuyết, mỗi người chúng ta đều sẽ có thể trở nên mạnh mẽ như Đế Quân, như thế mới chống lại được hắn, không phải sao?"
Tô Trường An lại sững sờ, hắn không thể không thừa nhận Tần Bạch Y nói có lý, thậm chí về một mặt nào đó, thông tin chứa đựng trong lời nói còn làm hắn vô cùng khiếp sợ.
Hoàn toàn chính xác, Thiên Đạo cũng vậy, Đế Quân cũng vậy, bọn họ mạnh đến như vậy, là cái gì đã khiến họ trở nên mạnh như thế?
Họ rốt cuộc khác với sinh linh ở chỗ nào, khiến giữa hai bên sinh ra sự khác biệt lớn đến như vậy?
Rõ ràng Tần Bạch Y đã làm Tô Trường An hứng thú. Hoặc là nói đã mở ra một cánh cửa, mở ra một thế giới mà Tô Trường An chưa bao giờ nghĩ tới.
"Tới hôm nay, ta đã phát hiện ra một số chuyện. So với Thiên Đạo chỉ là ý chí, sinh linh không chỉ là ý chí, mà còn có thân thể. Vì Thiên Đạo bỏ qua thân thể, nên có được ý chí mạnh phi thường. Ý chí mạnh kinh người đó khiến nó có thể khống chế sức mạnh khủng khiếp, dùng một thế giới làm vật dẫn, mang tới sức mạnh vô cùng cho nó. Nói cách khác, nói tới tận gốc rễ thì Thiên Đạo kỳ thực không khác gì sinh linh, chỉ là nó có ý chí mạnh hơn sinh linh gấp rất nhiều lần mà thôi, và cái thế giới này chính là nhục thể của nó. Nó dựa vào hai điểm này mới có được sức mạnh vô biên.”
"Đây cũng là bản chất của Thiên Đạo.”
Tần Bạch Y trầm ngâm một lúc, nói thêm: "Ngươi còn nhớ Hạ Hầu Hạo Ngọc không?"
"Ừ?" Tô Trường An gật đầu.
"Y chính là một ví dụ điển hình. Y là Chân Thần chuyển thế, dù vẫn còn chưa thức tỉnh sức mạnh từng có thì thân thể của y đã khác biệt với chúng ta, nó có thể chứa đựng Chân Thần lực, nhưng Chân Thần lực cũng có điểm cực hạn, nếu như vượt ra khỏi cực hạn...”
Tần Bạch Y càng nói, giọng càng nhỏ đi.
Y siết nắm tay, nhìn mấy người Tô Trường An chằm chằm.
"Hà.”
Y thở dài, nắm tay đang siết chặt mở ra.
"Nhục thể của y sẽ bị vỡ.”
Tô Trường An đã hiểu được một chút, hỏi lại với vẻ không dám chắc lắm: "Ý của ngươi là, Hạ Hầu Hạo Ngọc sở dĩ hóa thành một bướu thịt to chính là vì y mang theo quá nhiều sức mạnh, vượt quá khả năng của y?"
Tô Trường An cẩn thận nhớ lại bộ dạng của Hạ Hầu Hạo Ngọc lúc ấy, hình như là giống với những gì Tần Bạch Y nói.
"Ừ.” Tần Bạch Y gật đầu.
"Đúng vậy, Hạ Hầu Hạo Ngọc bởi vì mang theo quá nhiều sức mạnh, trong khi thân thể lại không theo kịp nên thân thể mới tan vỡ, sau khi ta phát hiện ra điều này, đã bắt đầu tìm cách tăng cường độ thân thể của mình lên.”
"Cũng chính cái gọi là Tiên Đạo?" Tô Trường An hỏi. Hắn không làm sao ngờ được cái gọi là Tiên Đạo lại chính là phương thức do Tần Bạch Y sáng tạo ra, nhưng mà hình như có chỗ không đúng, nếu phương pháp này là do y sáng chế, vậy tại sao bản thân y lại không tu hành, mà còn muốn cướp truyền thừa Tiên Đạo của hắn ở Gia Hán quận?
Tần Bạch Y lắc đầu.
Y lầm bầm: "Nhưng cuối cùng ta đã thất bại.”
---o0o---