Mục lục
Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộth Tiếng súng vang vọng, khói súng bay lên, tên cướp không có cơ hội nghiên cứu thêm xem thứ này là thứ gì.

Chu Tuấn Dương đang đánh nhau với một lão già gầy đét. Có thể đánh đánh đỡ đỡ với sát tinh mặt lạnh tiếng tăm lẫy lừng, xem ra lão già này cũng có bản lĩnh. Nghe thấy tiếng súng phát ra từ chỗ Tiểu Thảo, Chu Tuấn Dương rùng mình, lập tức bỏ ngay ý định trêu đùa đối phương, trường kiếm trong tay lập tức đâm ra, không hề dùng mánh khóe gì mà lại nhanh như chớp, không cho người khác đường sống.

“Kiếm xuất thề vô hồi?” Lão già kia cũng là loại biết hàng, nhưng chóng di chuyển sang bên phải mấy bước nhưng mà vẫn chậm. Tuy tránh được chỗ hiểm nhưng vẫn bị xuyên thủng bụng trái, xé ra một vết thương đầy máu dài hơn một thước.

“Hầu Hiểu Lượng! Mau hộ tống vương phi trở về khoang thuyền, ở đó trông nom, kẻ nào đến gần giết không tha!!” Chu Tuấn Dương không thừa thắng xông lên mà kéo Hầu Hiểu Lượng đang ham chiến ra giao trọng trách cho gã ta.

“Rõ! Ai muốn động đến vương phi phải bước qua xác tiểu nhân trước!!” Ánh mắt của Hầu Hiểu Lượng lạnh thấu xương, trên người dính đầy máu địch giống như sát thần hút máu vậy. Gã ta có thể phục vụ Chu Tuấn Dương nhiều năm như vậy nhất định có chỗ hơn người. Võ công của gã ta thiên về nhanh nhẹn linh hoạt, ở trên giang hồ cũng coi là cao thủ top đầu.

Thấy thuộc hạ đắc lực cẩn thận bảo vệ Tiểu Thảo đi vào khoang thuyền, canh giữ bên ngoài cửa chém giết kẻ nào dám đến gần, Chu Tuấn Dương mới yên tâm dẫn theo thuộc hạ tiếp tục nghênh chiến. Nha đầu này vừa đồng ý sẽ bảo vệ bản thân an toàn với hắn, mới chớp mắt đã thấy nàng nghịch ngợm rồi. Đúng là không khiến người khác bớt lo mà! Lát nữa giải quyết xong ở đây phải dạy dỗ lại nàng mới được!

Một ông già mặc áo trắng khoảng sáu mươi tuổi lén liếc mắt ra hiệu với thuộc hạ của mình sau đó lặng lẽ di chuyển đến gần khoang thuyền.

“Hoàng công công, nhiều năm không gặp, dạo này vẫn khỏe chứ?” Tô Nhiên cũng mặc quần áo trắng, tay cầm trường kiếm chặn đường ông ta.Ánh mắt của ông ta trở nên sắc bén và hung ác hơn, hừ lạnh nói: “Tiểu Nhiên Tử... không, bây giờ phải gọi Tô đại tổng quản. Thứ phản bội chủ cũ để đổi lấy vinh hoa phú quý, ngươi không thẹn với lòng sao?!”

“Hoàng công công nói sai rồi! Trên người ngươi ta đều là dòng máu của người Hán, tiền triều cũng không phải tộc ta, nô dịch người Hán, không coi dân chúng người Hán như con người. Ta không thích chính sách tàn bạo của tiền triều, đầu quân cho minh chủ khác, cái này gọi là người có chí riêng, nếu ngươi cứ muốn nói ta phản bội.... Ngươi bán mạng chó cho tộc Mông Cổ, phản bội người Hán khắp thiên hạ, phản bội tổ tiên. Tổ tiên hoàng gia mà biết được không biết có yên giấc hay không?”

Vạt áo trắng của Tô Nhiên tung bay, y cử chỉ lịch sự nụ cười ôn hòa, người không biết y mười người thì chín người sẽ mặc nhận y là người trong giới văn nhân. Nhưng mà ngươi lầm rồi! Y đánh chiêu nào thấy máu chiêu đó, đã ra tay là ắt có người chết, sự tàn nhẫn của y đã sớm nổi như cồn.

“Câm miệng, thứ phản bội chủ nhân! Lúc trước lão phu có mắt như mù, thấy ngươi căn cốt tốt thì thu nhận ngươi làm đồ đệ, không ngờ rằng lại nuôi một tên vong ân bội nghĩa!! Tất cả của ngươi đều bắt nguồn từ chỗ ta thì cũng kết thúc từ chỗ ta đi!!” Hoàng công công dứt khoát phất tay, lập tức có tiếng tên phá gió sắc bén lao về phía Tô Nhiên. Lực bắn mạnh như vậy chắc chắn là đến từ nỏ mạnh.

Tô Nhiên cười nhẹ vung tay áo, mũi tên nhọn lập tức đổi hướng ngược lại bắn về phía người bắn tên. Chỉ nghe tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngớt, mũi tên nhọn bắn trở về cắm vào thuyền địch, cũng cắm vào người cả người bắn tên, tiếng kêu phát ra từ chỗ bọn họ.

Trong mắt Hoàng công công bừng lên sát khí khiến người khác sợ hãi: “Ban đầu ta nên để ngươi chết đói nơi núi hoang, tránh cho ngày hôm nay nuôi hổ làm loạn!”

“Đừng phí lời, muốn đánh thì đánh đi!!” Tô Nhiên lạnh mặt, y giống như một thanh kiếm sắc chuẩn bị rời vỏ.

Trong tay Hoàng công công đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm sắc hàn quang bắn ra bốn phía, chưa nhìn rõ động tác của ông ta thì mũi kiếm đã đâm đến cổ họng Tô Nhiên rồi.

Tô Nhiên cứ như biết trước đường đi nước bước của thanh kiếm, nhích sang một bên là hóa giải được nguy cơ. Lúc này địch trên thuyền ngày một nhiều, lại có thêm ba thanh trường kiếm có trái có phải tấn công Tô Nhiên, tốc độ nhanh thế này cũng được coi là cao thủ hàng đầu.

Tô Nhiên hừ lạnh, tay trái phất lên nằm lấy một thanh trường kiếm, xoay nửa người đá chân trái, đá bay một người ra khỏi khoang thuyền rơi vào trong sông. Tay phải y cầm trường kiếm phóng ra như tia chớp mang theo ánh sáng lạnh lẽo, người còn lại bị y chém ngang eo, kêu rất thảm.

Dư Tiểu Thảo nghe thấy tiếng kêu thảm thiết thì kéo cửa phòng ra để lộ một khe hở muốn nhìn tình hình. Đột nhiên có một luồng lực ập đến, một bóng người bị quăng ngã ngay trước cửa. Nếu không phải Xuân Hoa kịp thời đỡ nàng thì nàng đã bị đánh bay rồi!

Cúi đầu nhìn, hóa ra là Hầu Hiểu Lượng. Gã ta nhanh chóng lộn người như cá chạy ra khỏi cửa, chỉ gầm lên: “Ngô Đồng, chặn cửa từ bên trong! Bảo vệ vương phi thật tốt!!”

Ngô Đồng thấy gã ta ngã khá đau, còn chưa kịp hỏi “Có đau lắm không” Hầu Hiểu Lượng đã nhanh chóng lao ra ngoài, quần nhau với năm người ngoài đó.

Tuy rằng Hầu Hiểu Lượng võ công cao cường nhưng đối thủ cũng chẳng hề yếu. Đối phương lấy ưu thế nhiều người chèn ép khiến gã ta luống cuống, trong nhất thời đúng là lấy trứng chọi đá!

Dư Tiểu Thảo và Ngô Đồng ghé vào khe cửa lo lắng nhìn ra bên ngoài. Đúng rồi! Trong bọc quần áo của nàng không phải có món ám khí “Bạo vũ lê hoa châm” mà nàng đặt tên cho sao? Nói đến món ám khí này đúng là khi ở trại nuôi ngựa ở quan ngoại thiếu cốc chủ Dược vương công Từ Tử Dực đưa cho nàng chơi.

Món ám khí này cũng là tịch thu của Từ Tử Dực. Bên trong có mấy chục cây châm ám khí nhỏ như lông châu, chỉ cần ấn nhẹ cơ quan ám khí sẽ lập tức bắn ra ngoài, tốc độ rất nhanh mà ám khí lại nhỏ khiến người khác khó lòng phòng bị.

Trước đây Dư Tiểu Thảo từng thấy trong tiểu thuyết võ hiệp, cảm thấy cái tên “Bạo vũ lê hoa châm” này rất hợp với nó nên đã đặt tên cho nó như vậy. Lần này đi nàng quyết định mang theo hộp ám khí nhỏ này ở bên người, ám khí bên trong tất cả đều được bôi thuốc mê. Chỉ cần bị trúng chiêu nhất định sẽ lâm vào hôn mê, dùng kiếm chọc cũng không tỉnh.

Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng rên của Hầu Hiểu Lượng. Ngô Đồng vô cùng lo lắng, nhịn không được mở khe cửa nhỏ lén nhìn tình hình. Vừa nhìn thấy nàng ta lập tức bịt miệng mình, sợ đến mức không nói nên lời. Xương vai bên trái của Hầu Hiểu Lượng bị một thanh trường kiếm xuyên qua, máu chảy ồ ạt.

“Ngô Đồng, ngươi tránh ra! Xuân Hoa, yểm hộ ta!” Dư Tiểu Thảo thấy Hầu Hiểu Lượng bị thương liều mạng đánh cũng chỉ đánh hạ được hai người, vẫn còn ba kẻ tuy rằng đều bị thương nhưng không nặng. Mà ba kẻ kia thấy Hầu Hiểu Lượng bị thương thì càng đánh mạnh hơn.

Việc này không nên chậm trễ, nếu nàng còn núp trong phòng nữa Hầu Hiểu Lượng sẽ mất mạng. Nếu như gã ta chết vậy thì ba người bọn họ sẽ là mục tiêu kế tiếp của đám người này. Tuy võ công của Xuân Hoa không tệ nhưng vẫn còn kém xa Hầu Hiểu Lượng, đối phương lại có nhiều cao thủ như vậy, kết cục của ba người hẳn là rất thảm. Nếu đối phương lấy nàng ra uy hiếp chồng và Tô tiên sinh, vậy thì đúng là không dám nghĩ tiếp hậu quả.

Cửa phòng mở ra, Xuân Hoa bảo vệ nàng, vung kiếm đánh bay mấy kẻ lâu la dám xông lên. Tiểu Thảo đưa lưng về phía cửa phòng, nhẹ nhàng ấn cơ quan trên hộp. Chỉ nghe tiếng cơ quan lạch cạch, “Bạo vũ lê hoa châm” lập tức bắn ra ngoài theo hình cánh quạt.

Hiện tượng kỳ lạ lập tức xuất hiện trước mặt nàng, ba cao thủ bên địch, kể cả Hầu Hiểu Lượng và bảy tám tên lâu la đang muốn vây các nàng lại đều nằm đầy đất, có kẻ còn ngáy rung trời.

Ngô Đồng thấy Hầu Hiểu Lượng ngã xuống đất thì bất chấp an toàn của bản thân kéo tay gã ta, lê lết cũng phải kéo gã ta vào trong khoang thuyền. Tuy Hầu Hiểu Lượng gầy nhưng vóc người cao, ít cũng sáu lăm bảy mươi cân.

Tuy Ngô Đồng là nha hoàn nhưng mười năm này đều là đại nha hoàn bên cạnh Tiểu Thảo, việc nặng cũng không đến lượt nàng ta làm, bên cạnh còn có tiểu nha hoàn để sai việc vặt. Nha hoàn danh môn có thể so với tiểu thư nhà trung lưu, lời này không sai chút nào.

Tiềm lực của con người vô cùng lớn, nhất là trong lúc nguy cấp thế này, ý muốn cứu mạng chồng tương lai đã khiến nàng ta dùng chính sức mình kéo được Hầu Hiểu Lượng vào trong khoang thuyền.

“Tiểu thư, sao người cũng đánh ngất cả Hầu Hiểu Lượng vậy?” Ngô Đồng xé áo ở đầu vai gã ra ra, nhìn thấy vết thương đang chảy máu không ngừng mà đỏ mắt. Nàng ta biết vương phi ra khỏi nhà đều có thói quen mang theo hòm thuốc tùy thân nên xin chỉ thị của chủ tử lấy thuốc cầm máu bôi cho gã ta.

Thuốc Dư Tiểu Thảo đưa cho nàng ta là kim sang dược đặc chế mà nàng tự tay chế nên hiệu quả cầm máu vô cùng tốt. Mà thứ này đều giữ lại cho người nhà dùng nên không bán ra ngoài.

Nàng nghe vậy thì trừng mắt: “Ám khí chỉ biết đi thẳng. Ngươi cũng thấy rồi, Hầu Hiểu Lượng quần nhau với ba cao thủ kia, nếu ta lên tiếng nhắc nhở đối phương ắt sẽ phòng bị. Đây là giải dược, ngươi đút cho gã ta uống đi. Ám khi trên lưng gã ta nhớ dùng nhíp rút ra là được.”

Lúc này cửa phòng bị mở ra từ bên ngoài, Tiểu Thảo lập tức cầm ngay hộp ám khí lên nhắm ngay ngoài cửa. Hộp ám khí này có thể dùng ba lần, không phải hàng dùng một lần!

“Chủ tử, là ta!” Xuân Hoa sợ người bên ngoài tỉnh lại nên rút kiếm giải quyết từng người một, cả người nàng ta đều vương mùi máu tanh.

Dư Tiểu Thảo thấy nàng ta chặn cửa lại lần nữa thì thuận miệng hỏi: “Tình hình bên ngoài thế nào? Vương gia và Tô tiên sinh có gặp nguy hiểm không?”

“Tuy đối phương nhiều người nhưng cao thủ thật chỉ có khoảng hai mươi người. Bên này của chúng ta giải quyết năm người, bên vương gia và Tô tổng quản cũng giết không ít. Vương phi yên tâm, bên chúng ta chiếm thế thượng phong!” Sau khi Xuân Hoa xử lý xong đám người bị hôn mê thì có nhìn lướt qua tình hình bên ngoài, cũng yên tâm hơn nhiều.

Dư Tiểu Thảo nghe vậy thì yên tâm nhưng lại oán trách nói: “Đều tại gia ấy, ỷ vào võ công cao cường nên không dẫn theo nhiều thị vệ đi cùng. Xem đi, giờ gặp phải tình huống nguy hiểm thế này mà lại không đủ người ứng chiến! Nếu như dẫn theo mười mấy huynh đệ của Hỏa khí doanh đến đây, mỗi người chém chém vài nhát là xong. Hầu Hiểu Lượng cũng sẽ không bị thương!”

“Vương phi, thuộc hạ không sao, vết thương ngoài da mà thôi!!” Sau khi Hầu Hiểu Lượng uống thuốc giải thì đã tỉnh lại, sờ vết thương đã được băng kín lại muốn cầm kiếm đi ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TT
Tp thảo24 Tháng mười hai, 2022 11:24
Hôm nay mình up bù hôm qua và tặng bạn Dung Vu 4c ủng hộ 50lt nha ❤️❤️❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/224 Tháng mười hai, 2022 09:07
Hết chương 670.....670
TL4
Thiên Long 4/224 Tháng mười hai, 2022 09:07
Hết chương 670.....
TL4
Thiên Long 4/224 Tháng mười hai, 2022 09:07
Hết chương 670
TL4
Thiên Long 4/223 Tháng mười hai, 2022 05:22
Hết chương 659.....
TL4
Thiên Long 4/223 Tháng mười hai, 2022 05:22
Hết chương 659
TL4
Thiên Long 4/222 Tháng mười hai, 2022 05:55
Hết chương 646....
TL4
Thiên Long 4/222 Tháng mười hai, 2022 05:55
Hết chương 646
TL4
Thiên Long 4/221 Tháng mười hai, 2022 12:58
Hết chương 640....640
TL4
Thiên Long 4/221 Tháng mười hai, 2022 12:58
Hết chương 640....
TL4
Thiên Long 4/221 Tháng mười hai, 2022 12:58
Hết chương 640
TT
Tp thảo20 Tháng mười hai, 2022 14:57
Mai up bù nha mn hôm nay mình có việc nên ko up đk ❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/219 Tháng mười hai, 2022 05:24
Hết chương 625.....
TL4
Thiên Long 4/219 Tháng mười hai, 2022 05:24
Hết chương 625
TL4
Thiên Long 4/218 Tháng mười hai, 2022 04:11
Hết chương 611....611
TL4
Thiên Long 4/218 Tháng mười hai, 2022 04:11
Hết chương 611....
TL4
Thiên Long 4/218 Tháng mười hai, 2022 04:11
Hết chương 611
TT
Tp thảo17 Tháng mười hai, 2022 03:29
Mình tặng thêm bạn Võ Trúc Thuỳ Trang 10c đã ủng hộ 100lt nha ❤️❤️
TT
Tp thảo17 Tháng mười hai, 2022 03:08
Mình tặng bạn Dung Vu 10c đã ủng hộ 50lt nha ❤️❤️
TT
Tp thảo16 Tháng mười hai, 2022 14:27
Tặng bạn Bang Anh đã ủng hộ 10lt 10c nè ❤️❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 05:58
Hết chương 540...
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 05:58
Hết chương 540
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 01:18
Hết chương 520....520
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 01:18
Hết chương 520....
TL4
Thiên Long 4/216 Tháng mười hai, 2022 01:18
Hết chương 520
BÌNH LUẬN FACEBOOK