Mục lục
Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

T ĩnh vương phi nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn sáng ngời của con dâu cười nói: “Thảo Nhi, con nóng lòng như vậy có phải là đã phát hiện cơ hội làm ăn mới không?”

“Ha ha, mẫu phi, người hiểu con thật đó! Con muốn dùng hoạt động lần này như một lần thử nghiệm! Nếu như nhóm khuê tú cảm thấy hứng thú con sẽ thêm hạng mục này vào trong cửa hàng. Tự tay làm bánh ngọt thơm ngon vừa có thể khoe khoang tay nghề trước mặt bạn bè mà còn có thể ăn món bánh mình thích, ngại gì không làm?” Dư Tiểu Thảo cười như hồ ly nhỏ đã được ăn no.

“Muội nói thế ta cũng thấy hứng thú này! Mấy đứa nhỏ vẫn thường coi thường tay nghề của ta. Nếu ta có thể tự làm được điểm tâm ngon miệng bọn nó sẽ ngạc nhiên lắm!” Chu Tuấn Nhã nhướng mày nhìn mấy con khỉ con quậy phá nhà mình.

Lư Gia Du bĩu môi nhỏ giọng nói: “Nguyên liệu người ta đều chuẩn bị đủ cả, dù là ai làm hương vị cũng sẽ không quá khó nuốt được không? Nếu là con con cũng làm được!”

Dư Tiểu Thảo gật đầu nói: “Hạng mục này ngoài áp dụng với nhóm khuê tú ra cũng rất thích hợp với gia đình. Cha mẹ dẫn theo con cái đến cùng trải nghiệm, dạy bọn nhỏ miếng cơm manh áo không dễ kiếm, cũng rất có ích cho sự phát triển tư duy của trẻ.”

“Mợ ba! Con cũng muốn tham gia có được hay không?” Lư Gia Bội ăn cơm miệng đầy dầu mỡ, giơ cái tay béo mập tích cực hưởng ứng.

Dư Tiểu Thảo mỉm cười sờ đầu cậu bé, lấy khăn tay lau dầu mỡ dính trên mặt cậu bé, dịu dàng nói: “Đương nhiên có thể. Đến lúc đó mợ ba dạy con làm bánh quy hình động vật nhỏ và kẹo mềm đủ kiểu dáng.” “Bản thân mình làm có thể mang về sao?” Lư Gia Bội rất quan tâm vấn đề này! “Đương nhiên rồi! Đến lúc đó Bội Nhi có thể cầm điểm tâm và kẹo mà con làm chia cho bạn của con. Nói cho các bạn biết đó là đồ con tự làm, các bạn nhất định sẽ rất hâm mộ con!” Dư Tiểu Thảo bóp khuôn mặt phúng phính của cậu bé, vẽ sẵn viễn cảnh cho cậu bé. Tĩnh vương phi lại hơi lo lắng nói: “Nếu có người có ý xấu nhân dịp này học trộm cách làm bánh thì phải làm sao?” “Làm bánh ngọt quan trọng nhất là trộn đều các loại nguyên liệu, những thứ này con sẽ sai người trong cửa hàng chuẩn bị sẵn. Ví dụ như làm sô cô la nhất định sẽ không dạy bọn họ từ bột ca cao. Con sẽ hòa tan sô cô la thành dạng sốt, để bọn họ tự làm thành hình bọn họ thích thôi. Bánh quy nhỏ cũng làm như vậy! Hơn nữa, điểm tâm trong cửa hàng chúng ta cũng không phải không có công thức đong đếm, không phải ai muốn học là học được. Mẫu phi, người cứ yên tâm đi!” Dư Tiểu Thảo kiên nhẫn giải thích.

Lúc này Tĩnh vương phi mới mỉm cười, gí nhẹ đầu nàng nói: “Cái đầu nhỏ này của con rốt cuộc chứa những gì thế, sao có thể nghĩ ra nhiều ý tưởng hay họ như vậy?”

Chu Tuấn Nhã cũng tán thưởng và hâm mộ em dâu, người với người luôn có khoảng cách đẳng cấp. Nàng ấy muốn tổ chức hội ẩm thực là vì muốn nương nhờ điểm tâm và kẹo ngọt của em dâu hấp dẫn người đến, nhưng người ta lại nhìn thấy cơ hội kiếm tiền ở đó. Bảo sao mỗi một lĩnh vực nàng kinh doanh đều phát triển như vậy. Tiểu nha đầu thông minh sáng tạo, nghĩ ra hết cách kiếm tiền này đến cách kiếm tiền khác. Ăn xong bữa trưa, Tiểu Thảo ở lại nói chuyện với Tĩnh vương phi và chị chồng một lát rồi mới về nhà. Trên đường về, thấy chồng mình vẫn luôn im lặng không nói thì ngạc nhiên hỏi: “Sao thế? Vợ chàng nghĩ ra cách kiếm tiền mới chàng không vui sao?” Chu Tuấn Dương thở dài, ôm cơ thể nhỏ nhắn mềm mại vào trong ngực, ngửi mùi thơm từ tóc nàng nhẹ giọng nói: “Không phải gia không vui, gia sợ nàng mệt mỏi!” “Chàng còn không hiểu ta sao? Bảo ta ở nhà làm thiếu nãi nãi nhàn rỗi chẳng khác nào muốn mạng già của ta! Bận cũng tốt, bận mới vui!” Dư Tiểu Thảo quay đầu, nhanh chóng mổ một cái lên môi chồng mình. Dù sao trong xe ngựa chỉ có hai vợ chồng bọn họ, không có gì phải ngại cả.

Sự thật nói cho nàng biết, trêu chọc ông chồng hơn hai mươi tuổi của mình là một sai lầm. Xe dừng trước cửa phủ, nghe thấy tiếng mời xuống xe cung kính của bọn người làm, Dư Tiểu Thảo thở hồng hộc đẩy bàn tay của con sói nào đó với vào trong áo nàng ra. Nàng nhanh chóng lấy gương ra chải lại tóc gọn gàng sau đó tô lại son. Nàng hung hăng trừng mắt nhìn cái tên ở bên cạnh động tay động chân này, vén rèm lên xuống xe. Húc vương vừa nãy còn ở trong xe giở trò lưu manh, sau nghe nhảy xuống xe ngựa đã lập tức khôi phục dáng vẻ nghiêm túc mặt lạnh. Nhưng mà động tác vươn tay đỡ Húc vương phi xuống xe của hắn lại vô cùng dịu dàng. Xung quanh phủ Húc vương đều là nơi ở của các quan lớn. Có người thấy cảnh này không khỏi cảm thán tình yêu Húc vương dành cho Húc vương phi. Một câu chờ đợi là mười năm, thật sự rất đáng nể. Không ngờ rằng Húc vương trước nay đều lạnh lùng lại có một góc dịu dàng như vậy. Chu Tuấn Dương ở trong mắt người khác là người chồng 24 tốt, sau khi tiến vào nội viện lập tức biến lại thành sói, mau chóng bế vợ mình về phòng gia tăng tình cảm vợ chồng. Một lần vào phòng này đến tận khi mặt trăng nhô lên đám người làm trong phủ Húc vương cũng không thấy hai chủ tử ra khỏi phòng.

Dư Tiểu Thảo bủn rủn không chút sức lực nằm sấp trên giường để con sói nào đó cẩn thận mát xa cho nàng. Chuyện giường chiếu không phải là đàn ông tiêu hao thể lực nhiều hơn sao? Tại sao con sói nào đó lại muốn hết lần này đến lần khác, đã vậy lần sau còn tinh thần hơn lần trước khiến nàng không còn sức lực? Nhưng mà kỹ thuật mát xa của người này đúng là không tệ! Dù là cách mát xa hay dùng lực đều vừa phải khiến Tiểu Thảo thoải mái hừ hừ muốn ngủ. Nhưng mà nàng vừa khen hắn được hai câu bàn tay hắn lại không yên phận... “Chàng cố ý không muốn ta dậy vào ngày mai phải không? Đừng quên mai ta phải về nhà mẹ, nếu về muộn, chàng có tin đệ đệ ta sẽ xông đến hỏi tội chàng không?” Dư Tiểu Thảo đè đôi tay không yên phận kia lại, hung hăng trừng mắt nhìn hắn. Còn muốn nữa hả? Từ chiều đến tối đã mấy lần rồi? Không thể dung túng cái tên không biết tiết chế này được! Cái trừng mắt của Tiểu Thảo Chu Tuấn Dương lại cho rằng nàng liếc mắt đưa tình, khiến lòng hắn ngứa ngáy không thôi. Cơ thể mềm mại của nàng, tuy rằng vẫn hơi e ngại, động tác có hơi trúc trắc nhưng lại cố gắng hết sức phối hợp với hắn, nàng và hắn hợp nhau như vậy, hết lần này đến lần khác khiến hắn cảm thấy thỏa mãn... Không thể nghĩ tiếp, nơi nào đó lại bắt đầu rục rịch! Kinh nghiệm sống chung với nàng nhiều năm nói cho hắn biết, hiện tại mà chọc giận nàng thì hắn sẽ thảm! Chu Tuấn Dương ôm tiểu nha đầu mặt đầy cảnh giác vào trong ngực, bảo đảm nói: “Được rồi, không làm khó nàng nữa! Nghỉ ngơi sớm đi, mai gia về nhà với nàng”

Dư Tiểu Thảo đương nhiên nhận ra hắn lại cứng, nàng liếc mắt nhìn hắn đầy nghi ngờ: “Huynh có thể nhịn được? Sẽ không nghẹn chết chứ?” “Im miệng! Nàng còn chọc gia nữa gia không đảm bảo đâu!” Chu Tuấn Dương ôm cơ thể mềm mại thơm ngát vào trong lòng, nhìn được sờ được mà không ăn được, tinh thần và thể xác đều khó chịu, hắn chỉ đành nghiến răng nghiến lợi cảnh cáo nàng. “Hay là... ta giúp chàng giải quyết bằng tay?” Dư Tiểu Thảo vừa nói xong đã cảm thấy hối hận vì mình quá mềm lòng, thể lực của người này cũng quá khủng rồi? Mỏi tay! Nhìn vẻ mặt hưởng thụ của người nào đó, nàng oán hận nhéo một cái ở tay hắn. Chu Tuấn Dương: “Vợ, đừng động tay động chân nữa, nàng không gánh nổi hậu quả đâu!” Dư Tiểu Thảo nghe thế lập tức nghiêm chỉnh, nhắm mắt giả chết. Đột nhiên tiếng “Ục ục” vang lên rõ ràng từ trong chăn. Lúc này Chu Tuấn Dương mới nhớ đến hai người bỏ lỡ giờ cơm tối. Hắn sai nha hoàn bên ngoài mang nước nóng đến, ôm vợ giúp nàng tắm rửa sạch sẽ rồi mới gọi người bê bữa tối lên. Bữa cơm tối này đúng là ăn muộn thật. Nhìn đồng hồ trên bàn, đã hơn tám giờ gần chín giờ. Thường thì lúc này trong phòng bếp đã sớm không còn ai. Nhưng mà đám nha hoàn trong viện nhớ đến chủ tử còn chưa ăn tối nên sai đầu bếp nhỏ chờ ở trong phòng bếp!

Cơm tối là một vài món canh và cháo bồi bổ thân thể, dễ tiêu hóa. Đầu bếp nữ rất hiểu ý người khác khiến Dư Tiểu Thảo đỏ mặt. Eo Chu Tuấn Dương lại bị nàng nhéo. Ăn xong cơm tối Chu Tuấn Dương không đùa Tiểu Thảo nữa, hai người ngủ một mạch đến sáng hôm sau. Chu Tuấn Dương vẫn như thường lệ đến sân tập tập võ. Lúc Tiểu Thảo dậy hắn đã thay xong quần áo chờ nàng cùng ăn sáng. Không thể không nói tay nghề của đầu bếp nữ này đúng là không tệ, Tiểu Thảo ăn rất hài lòng, còn không cẩn thận ăn no căng. Phủ Húc vương và Dư phủ cách nhau không xa, vì để Tiểu Thảo tiêu cơm nên hai người đi bộ về nhà mẹ vợ, xe ngựa đi theo phía sau. Sau lưng bọn họ, chỉ tính quà đáp lễ của hồi môn đã nhét đầy sáu xe. Người đi đường đều không nhịn được ghé mắt nhìn. Trước cổng Dư phủ, Dư Hải và hai con trai đứng ngóng chờ đã lâu. “Đến rồi, đến rồi!” Tiểu Thạch Đầu thấy bóng dáng của nhị tỷ thì mỉm cười vui vẻ xông đến, đẩy anh rể ra ân cần hỏi hạn Tiểu Thảo, cứ như sợ nàng chịu oan ức ở đó vậy. “Nhị tỷ, tỷ có bọng mắt, tối hôm qua không ngủ ngon phải không? Có phải ở nơi ở mới nên ngủ không quen?” Tiểu Thạch Đầu ngó lơ tên “Đầu sở” cướp nhị tỷ của cậu, nhạy bén phát hiện tinh thần nhị tỷ hơi kém thì không nhịn được hỏi.

Dư Tiểu Thảo trừng mắt nhìn Chu Tuấn Dương, quay lại nói với em trai đang lo lắng cho mình: “Không sao, không phải tỷ không quen. Chỉ là tối qua nghĩ hôm nay có thể về nhà vui vẻ quá nên ngủ muộn. Không phải đệ không biết nhị tỷ đệ giống như tên gọi, là một cây cỏ dẻo dai, dù ở đâu cũng có thể thích ứng!” Tiểu Thạch Đầu thấy nhị tỷ vẫn mỉm cười tươi tắn thì yên tâm, nhưng vẫn không quên bắt bẻ anh rể: “Nếu tỷ cảm thấy không thoải mái thì không cần phải miễn cưỡng bản thân. Cửa lớn nhà chúng ta vẫn luôn rộng mở chờ tỷ!” “Ha ha! Có Trạng nguyên tương lai chống lưng, ai dám đối xử không tốt với ta? Nhân dịp vừa thi xong tranh thủ thời gian nghỉ ngơi đi! Kỳ thi đình chỉ cần đệ phát huy như thường, nhị tỷ tin tưởng đệ sẽ hoàn thành tốt! Đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân, đệ mới mười sáu thôi!” Lại còn là tính cả tuổi mụ! Trẻ con cùng tuổi này kiếp trước còn đang học trung học! Ở trong lòng Tiểu Thảo em trai nàng là thiên tài, nàng luôn tràn đầy lòng tin với em mình! “Nhị tỷ tỷ yên tâm! Mục tiêu của đệ là “Thi đỗ Tam nguyên”!” Tiểu Thạch Đầu nói. Nếu như người khác nghe thấy lời này sẽ cảm thấy cậu quá kiêu căng nhưng thật ra trong lòng cậu đã chắc chắn rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TL4
Thiên Long 4/215 Tháng mười hai, 2022 10:45
Hết chương 500...
TL4
Thiên Long 4/215 Tháng mười hai, 2022 10:45
Hết chương 500
BÌNH LUẬN FACEBOOK