Liễu Chẩm Thanh là một vị quan thần có quyền có thế mang tiếng xấu khét tiếng của triều đại nhà Chu.
Nghe đồn y tàn nhẫn vô tình, nhiễu loạn triều đình, coi hoàng đế nhỏ tuổi là bù nhìn, rắp tâm tạo phản.
Nhưng ông trời vẫn còn có mắt, cuối cùng Liễu Chẩm Thanh đã bị một mũi tên bắn xuyên tim, chết thảm trên Long Đình. Không ai tính hết được rằng y đã làm biết bao nhiêu chuyện xấu, chỉ biết rằng sau khi y chết đã có người bị hại mò đến mộ y vào ban đêm để đào xác y lên, đốt trụi rồi nghiền xương thành tro.
Sau khi chết, Liễu Chẩm Thanh nghĩ lại đời mình, thân là một người đã xuyên không, sinh ra là con trưởng được cưng chiều của danh gia vọng tộc, sao lại y đến nước biến thành một gian thần nức tiếng cả một thế hệ vậy nhỉ? Hẳn là do y đã lao lực quá sức rồi. Y thề kiếp sau sẽ đối xử với bản thân thật là tốt. Kết quả là lại xuyên vào thân xác của một người họ hàng xa cùng tộc ở 8 năm sau.
Tuy đều là con trưởng, cha mẹ đều không còn, nhưng giờ y đã biến thành một tên đồng tính luyến ái, cả kinh thành đều biết y đang điên cuồng theo đuổi đại tướng quân Hoắc Phong Liệt đã đào mộ của y.
Những người xung quanh vẫn còn mang thù hận với y của kiếp trước.
Liễu Chẩm Thanh:……. Làm thế nào để tôi tiếp tục đây?
Vì vậy gian thần nức tiếng không muốn đi trả thù, chỉ muốn nằm một chỗ buông thả bản thân, dốc lòng chạy trốn để sớm ngày được sống cuộc sống hưu nhàn mỹ mãn. Nhưng khó khăn lắm mới lên được xe ngựa ra đến cổng thành thì thành đã bị phong toả rồi.
Quay đầu lại thì thấy Hoắc Phong Liệt, vị chiến thần lẽ ra đứng trước thiên quân vạn mã mà mặt vẫn không đổi sắc, giờ lại có chút chật vật mất hình tượng, hắn nắm chặt cổ tay Liễu Chẩm Thanh, rũ đôi mắt đỏ như máu, giọng run run, hắn nói: Huynh… huynh muốn đi đâu? Hắn nói: Huynh không được đi đâu hết, về với ta đi.
Liễu Chẩm Thanh:…….
Má! Chẳng nhẽ hắn nhận ra y rồi sao, theo lời đồn thì y chính là kẻ đã hại chết anh trai hắn, cướp chị dâu hắn, âm mưu hại nước đó!
Nhớ tới kết cục của thân xác trước kia, run bần bật.jpg
Cuối cùng sói con cũng tha được cục xương nó hằng mong ước về nhà. Không lâu sau, tâm hồn hóng hớt của người dân kinh thành lại cháy hừng hực. Chẳng phải trấn quốc đại tướng quân có người trong lòng nhưng chưa theo đuổi được nên năm lần bảy lượt cự tuyệt mối hôn ước hoàng đế ban cho sao? Tại sao bây giờ lại bắt đầu giấu mỹ nhân trong lầu son rồi, mà người hắn giấu còn là tên vô dụng lúc trước vẫn hay quấy rầy hắn nữa chứ?
Đúng là liệt nam sợ triền lang mà! (Câu gốc 烈男怕纏郎)

Vân Phi Tà
- Đam Mỹ, Xuyên Không, Trọng Sinh, Cổ Đại, Sủng
- Full
- 4133
- Truyện Full
Sau Khi Sống Lại, Thừa Tướng Chỉ Muốn Buông Thả
5 Chương mới cập nhật Sau Khi Sống Lại, Thừa Tướng Chỉ Muốn Buông Thả
Quảng Cáo
Danh sách chương Sau Khi Sống Lại, Thừa Tướng Chỉ Muốn Buông Thả
Chương 51: Chết từ hai năm trước
Chương 52: Một người như vậy đã ra đi như thế
Chương 53: Đưa Vọng Thư về
Chương 54: Ca ca cùng ta đều tin tưởng huynh
Chương 55: Nhị Cẩu thích mình!
Chương 56: Phiền phức quá đi
Chương 57: Lần đầu tiên
Chương 58: Để ta cân nhắc chút
Chương 59: Nụ hôn đầu tiên
Chương 60: Được cứu
Chương 61: Dưỡng bệnh
Chương 62: Ai thích ai?
Chương 63: Ánh trăng đêm nay hơi xanh xao
Chương 64: Ngủ cùng nhau thôi
Chương 65: Việt Húc Thiển nhìn Liễu Chẩm Thanh thế nào
Chương 66: Tình cũ ngày xưa
Chương 67: Giỏi thì nói lại lần nữa
Chương 68: Bọn họ ở cùng nhau sẽ không sao
Chương 69: Trị bệnh
Chương 70: Sư đồ nhận nhau
Chương 71: Con cũng có chút động lòng rồi
Chương 72: Dằn vặt từng chút một
Chương 73: Đều tại Nhị Cẩu! Không có tiền đồ!
Chương 74: Quan hệ giữa y và Tống Tinh Mạc không hề đơn giản
Chương 75: Là người trong lòng?
Chương 76: Tầm hoa vấn liễu?
Chương 77: Gặp lại Tống Tinh Mạc
Chương 78: Ta trở về rồi
Chương 79: Trào phúng chết người
Chương 80: Nụ hôn đầu hả?
Chương 81: Cướp biển là kẻ nào?
Chương 82: Đến thủy trại
Chương 83: Thẩm vấn
Chương 84: Ta họ Hoắc
Chương 85: Lính mới trong tình yêu phải tìm đến bậc thầy tình ái
Chương 86: Tranh Lạc Thần xuất giá
Chương 87: Cứu người
Chương 88: Hẻm nhỏ u ám
Chương 89: Vài người tụ lại
Chương 90: Tiên hạ thủ vi cường, đến lúc tạm biệt
Chương 91: Bị bắt lên đảo
Chương 92: Đảo nhỏ
Chương 93: Tiến bộ không hề dễ
Chương 94: Nguy cơ tẩu hỏa nhập ma
Chương 95: Người duy nhất có thể mặc áo tang
Chương 96: Trách ai?
Chương 97: Giúp cọ lưng
Chương 98: Còn tắm thuốc thì sao?
Chương 99: Dụ dỗ Nhị Cẩu
Chương 100: Thắng thì sẽ có thưởng